Nội Tuyến

Chương 220: Ngàn dặm bám không rời. (1)

Phía sau một đại án luôn có những câu chuyện quanh co không thể nói rõ được. Hành động vào ngày 22 tháng 6 cuối cùng được sở tỉnh đặt tên là "Hành động Lôi Đình 6.22", nghe nói là để phục vụ cho nhu cầu tuyên truyền, vì tỉnh Thiểm Tây này là một tỉnh nội địa, hiếm khi có những vụ án lớn quy mô như vậy. Sau buổi họp báo, các phương tiện truyền thông ở tỉnh cũng như trên toàn quốc đã theo dõi và đưa tin. Thực ra, vụ việc vẫn chưa được làm rõ, nhưng đã có vài phiên bản câu chuyện được diễn giải từ đó rồi. Người bị xử phạt đầu tiên không ngờ là tổng chỉ huy tổ hành động Đồng Quan, Dương Sĩ Trác, hắn tiết lộ với truyền thông, do nằm vùng của cảnh sát trà trộn vào nội bộ tổ chức đa cấp, cùng với nội tuyến cung cấp tin tức, cho nên mới có hành động này. Tin tức vừa mới lên báo thì đã bị ra lệnh đính chính, sở công an tỉnh Thiểm Tây công khai thanh minh, căn bản không có chuyện nằm vùng gì hết, đó là do các trinh sát viên gian khổ lấy tin. Còn về nội tuyến, vậy càng không thể nào, nước ta không có chế độ nào cho phép cảnh sát sử dụng nội tuyến, có điều đúng là có quần chúng tố cáo chính xác, hơn nữa còn rất nhiều người tốt cáo, điều này càng chứng minh đả cấp đa cấp là chuyện hợp ý dân, lòng dân. Một ngày sau khi Dương Sĩ Trác bị xử phạt kỷ luật, lại xảy ra chuyện, trong số những nhân viên đa cấp ở Đồng Quan được gửi về địa phương, vì số tiền bọn họ nộp vào tổ chức đa cấp không thể lấy về, ngày hôm sau có hơn 200 người quay lại Đồng Quan. Đoán chừng là nuốt không trôi cục tức, muốn tới cục công an đòi, nhưng không dám cho nên sau một phen bàn bạc, bọn họ cùng nhau tới cổng chính phủ thành phố Đồng Quan, kêu gào đòi trả lại tiền. Kỳ thực lựa chọn này là sai lầm, bọn họ nghĩ, chính phủ sợ ảnh hưởng thế nào cũng phải giải quyết cho họ, thực ra à, thời buổi này chính phủ địa phương bị người ta chặn cửa quen rồi, ai khóc cứ khóc, chửi cứ chửi, ra vào làm việc không ảnh hưởng gì. Hai tiếng sau cảnh sát vũ trang điều động đủ lực lượng, bố trí xong đội hình, xông vào như sói vào đàn dê đuổi đi. Chuyện không phải cứ thế là xong, lại bắt đầu xảy ra trò hề, tổng đội chống buôn lậu của bên công thương giao thiệp với công an, muốn có một ý kiến xử lý hợp lý cho số tiền phi pháp thu được. Kỳ thực giữa đơn vị với nhau thì cũng giống giữa người với người thôi, tiền đã vào túi ai đều không muốn nhả ra, xót lắm. Đem nộp lên quốc khổ còn được đổi về phần thưởng, rồi cũng được giữ lại còn số không nhỏ, nếu giữ lại địa phương, nói không chừng còn giải quyết được vấn đề kinh phí. Hai nhà vì thế mà mở mấy cuộc họp lớn nhỏ, một thì đòi, một thì không muốn cho, ai cũng có lý, ai cũng thấy đối phương vô lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận