Nội Tuyến

Chương 227: Câu đố chưa được giải. (5)

“ Ông đã nói với tôi rằng tham gia vào đa cấp sẽ mang lại cảm giác thành công vô cùng, thật không ngờ, tôi thực sự đã đạt được điều đó, hôm nay tôi đã đạt được, ngay cả những học giả xuất sắc nhất cũng không có nhiều cơ hội tiếp xúc với những ví dụ sống động như vậy. Thực ra, tôi không mấy quan tâm đến học hành, tiền bạc hay địa vị, nhưng tôi không ngờ rằng ông đã giúp tôi tìm thấy một sở thích lớn nhất của mình.” Mộc Lâm Thâm cười, thậm chí ngồi khoanh chân xuống đất, điều trước kia y không bao giờ làm, giọng nói không phải mỉa mai mà là chân thành:

Trương Cuồng cũng nhận ra điều bất thường rồi, thằng nhãi này lạc đề à? Lư Thần Kinh thì quay đầu đi, không thèm để ý nữa, bình thường trước mặt cảnh sát, ông ta luôn giả điên, nhưng trước mặt chàng trai này ông ta lại không sinh ra ý nghĩ đó, chưa ai từng nói chuyện với ông ta như vậy, nếu ông ta dùng cách giả điên giả dại ứng phó, là tự hạ thấp bản thân. " Tôi luôn thắc mắc, người chiếm trọn trái tim của Dương mỹ nữ là ai, khi tôi hôn cô ấy, tôi cảm nhận được rõ sự phản kháng trong tâm lý của cô ấy, đò là điều không phù hợp với người đang ý đồ lôi kéo thao túng tôi." Mộc Lâm Thâm nhìn Lão Lư, khẽ thở dài:" Không ngờ là ông, xem ra tôi thực sự không có cơ hội gì rồi."

Trương Cuồng trố mắt, hai người đó có tư tình? Không phải Dương mỹ nữ luôn tỏ ra ghét bỏ lão già này à? " Đáng lẽ tôi phải nhìn ra sớm hơn mới đúng, như thế đã chẳng bị ông lừa. Cho ông biết, tôi rất mẫn cảm với món đồ xa xỉ phẩm, lần đầu tiên gặp Dương mỹ nữ, tôi thấy cô ấy đi giày nữ của Christian Louboutin, đó là thương hiệu được gọi là mộng tưởng của nữ nhân, thiết kế của Christian Louboutin, luôn vô cùng cực đoan, đại biểu cho một phong cách độc đáo và cá tính. Ừm, giá cả chừng 700, 800 USD nhỉ?"

Mộc Lâm Thâm chẳng đợi ông ta trả lời, y tiếp tục màn độc thoại của mình:" Quần áo thì không cần phải nói nhiều, mặc dù cô ấy cẩn thận cắt bỏ nhãn mác, nhưng phong cách của thương hiệu lớn không thể thay đổi, tôi thấy cô ấy chăm sóc bản thân rất tốt, ngay cả mắt cá chân cũng được chăm sóc chu đáo, đặc biệt là làn da, mềm mịn và ẩm ướt, phụ nữ ba mươi mấy tuổi sắp vào tuổi bốn mươi, không thua gì mấy cô gái trẻ... À, còn nước hoa nữa, Guerlain, một thương hiệu của Pháp, rất khó mua trên thị trường, trừ khi có người mua hộ, đặc biệt là ở tỉnh Thiểm Tây, nơi kém phát triển, lại càng không nên xuất hiện ở đó nhỉ?"

Ngốc Đản nghe Mộc Lâm Thâm miêu tả chi tiết về Dương Vân như thế thì miệng giật giật, muốn chửi thề, thằng nhãi này bỏ một nửa tâm tư ngắm nữ nhân vào vụ án thì họ không vất vả thế này. Lư Hồng Bác bắt đầu không thấy thoải mái rồi, cũng không biết đang lo lắng vì ánh mắt chuẩn xác của Mộc Lâm Thâm, hay vì tức giận nữ nhân thích làm đẹp đó, ông ta đột nhiên phản bác một câu:" Nói linh tinh, lão tử làm đa cấp hai mươi năm, cậu từng nghe nói người làm đa cấp chừng đó năm lại còn có nhà có nữ nhân chưa?"

" Đó là vấn đề tôi muốn nói tiếp theo đấy ... Còn nhớ khi ở trên đường, có một lần tôi mắng ông đi chơi gái không chịu rủ tôi không?" Mộc Lâm Thâm hỏi:

Tức thì Lư Hồng Bác như con gà trống bại trận, không nói được gì. “Nước hoa thương hiệu lớn có một ưu điểm là rất lâu phai, sáng hôm đó, tôi đã ngửi thấy trên người ông... Chỉ trách tôi lúc đó không nghĩ ra, bây giờ tôi biết rồi, ông còn nghĩ che giấu được tôi à? Hai người không chỉ có mối quan hệ mờ ám, hơn nữa lại không phải là mối quan hệ ngắn hạn.” Tiểu Mộc hậm hực ghen tỵ thấy rõ:

" Làm sao cậu biết?" Lư Hồng Bác rốt cuộc cũng không chối nữa:

“ Suốt đường đi, tôi cứ liên tục trêu chọc, đùa giỡn với Dương mỹ nữ, nhưng mà cô ấy luôn khéo léo tránh né… Nói thật nhé, tôi luôn rất tự tin trong việc quyến rũ phụ nữ, đặc biệt là những người như Dương Mộng Lộ, đang ở độ tuổi nhu cầu tình dục rất cao, tôi thật sự muốn cùng cô ấy lên giường một lần … nhưng mà tôi đã phải thất bại trước cô ấy. Tối đa tôi chỉ chạm được vào đùi, chạm vào mặt, còn không thể tiến thêm bước nào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận