Nội Tuyến

Chương 692: Làm người khó nhường. (4)

Cách xa ngàn dặm, tổ truy lùng mang mã số H4 đã dừng lại ở đoạn Hương Bình trên Quốc lộ H17. Bóng tối dần bao phủ, hoàng hôn phía tây chỉ còn le lói chút ánh sáng cuối cùng. Khi đến một ngã rẽ khác, chiếc xe dừng lại, tài xế nhìn Đảng Ái Dân, không biết phải chọn hướng nào nữa. Đảng Ái Dân sau khi giải quyết xong việc của Tôn Thanh Hoa ở Hàng Châu, liên hệ với tổng bộ chỉ huy, nhận tin tức mới nhất, dựa theo suy đoán của bản thân, tiếp tục ngựa không ngừng vó truy dấu đám người bắt Mộc Lâm Thâm. Hắn chỉ biết làm hết sức, chứ ngay cả bản thân cũng không biết cách làm này cũng chưa chắc đã chính xác hay không nữa, đây chỉ là một hướng phán đoán chung. Điểm mấu chốt để truy vết là các trạm xăng, nhưng khi vào địa phận Sơn Đông, dọc đường đã có không biết bao nhiêu trạm xăng "chui", những trạm này tồn tại để phục vụ các tài xế xe tải lớn chuyên chở than, không có trạm giao dịch, không xuất hóa đơn, vì vậy không thể tra cứu cụ thể. Nếu chiếc xe biến mất đã đổ xăng tại bất kỳ điểm nào trong số đó, thì nó đã tránh được tất cả các điểm kiểm tra của cảnh sát. Đảng Ái Dân không nói gì, xuống xe, vào giữa cánh đồng cao lương để giải quyết nỗi buồn. Những người còn lại cũng xuống xe, vận động gân cốt sau thời gian dài ngồi yên. Chỉ có một người duy nhất vẫn ngồi trên xe, thở dài não nề, ánh mắt thất thần như đang mang nặng tâm sự trùng trùng. Đó là Tôn Thanh Hoa, đồn công an đã ra quyết định xử phạt hành chính bằng tiền, nhưng Đảng Ái Dân lo rằng tên này nghĩ quẩn nên đã mang theo hắn suốt quá trình truy lùng. Thế nhưng dọc đường đi, hắn như biến thành một người khác, im lặng hoàn toàn, không còn giống như lúc mới đến tỉnh An Huy, không còn là một Như Hoa hoạt bát, nói năng luyên thuyên. "Thanh Hoa, xuống xe hít thở chút không khí đi." Người đồng hành Từ Kiện gọi hắn một tiếng:

" Không muốn xuống." Tôn Thanh Hoa uể oải đáp:

Từ Kiện không ép buộc, cô vợ như hoa như ngọc chạy mất theo người ta, ai không xót, hôm đó hắn nhìn một lần thôi muốn trụy tim rồi. Hắn rón rén bước đến bên cạnh Đảng Ái Dân, ánh mắt ra hiệu về người trong xe, thì thầm: "Chi đạo viên, như thế này không ổn đâu. Trước kia cậu ta ăn mỳ được hai bát lớn, bây giờ chỉ ăn hai thìa đã bỏ rồi, e không trụ được lâu"

"Đây là bệnh tâm lý, không ai chữa được cả, dưa cậu ta theo là vì sợ cậu ta nghĩ quẩn ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận