Nội Tuyến

Chương 603: Lưu luyến không rời. (1)

" Anh nói là cậu ta ngồi cách xa hơn một mét mà có thể nhìn ra được tiền thật với tiền giả ấy à?" Lâm Kỳ Chiêu tay cầm hai tờ đô la Mỹ, giọng điệu lạc đi, ngữ khí kinh ngạc, vẻ mặt khoa trương, không thể trách hắn được, chuyện quá khó tin:

Thuyết phục Mộc Lâm Thâm không thành, một nạn nhân khác lại bị Đảng Ái Dân quấn lấy, tên này không biết khách khí là cái gì, có điều chuyện mà Đảng Ái Dân kể cho Lâm Kỳ Chiêu khiến hắn cảm thấy khó tin. Lâm Kỳ Chiêu cầm hai tờ 100 đô la Mỹ trên tay, một thật một giả, phải vuốt đi vuốt lại một lúc mới cảm nhận được sự khác biệt. Hắn có chút kinh nghiệm ở lĩnh vực này, thậm chí từng thỉnh giáo chuyên gia ở ngân hàng, nên mới có thể nhận ra tờ đô la giả có chất giấy kém hơn một chút, nhưng sự khác biệt này rất nhỏ, e rằng người không chuyên khó có thể phân biệt được. Nghe nói Mộc Lâm Thâm thậm chí còn chẳng thèm sờ vào, chỉ nhìn từ xa đã chọn đúng hai tờ thật, điều này khiến Lâm Kỳ Chiêu trố cả mắt. Dù thế nào cũng là người trẻ tuổi, tâm lý ganh đua khó tránh khỏi, nhưng mỗi lần so sánh, hắn lại bị đả kích nặng hơn. “ Chứ còn sao nữa, tôi còn đổi được hai tờ ở chợ đen chỗ chúng tôi, mất hơn một nghìn tệ đấy. Ấy vậy mà cậu ta trực tiếp rút mất luôn, thế là tôi lại ra ngân hàng đổi thêm một tờ nữa, nhưng vẫn không phân biệt được.” Đảng Ái Dân nói với vẻ ấm ức, việc mất tiền không phải chuyện lớn, nhưng mất tiền mà chẳng giải quyết được gì mới khiến hắn bực bội. Trước lúc đến đây, hắn đã khoác lác rằng sẽ mời được Mộc Lâm Thâm ra mặt, thế mà giờ, sau hai ngày chạy tới chạy lui, tình hình thậm chí còn tệ hơn, bây giờ Mộc Lâm Thâm chẳng thèm mở cửa cho hắn nữa. Trong tình thế bất đắc dĩ, hắn chỉ còn cách nhờ Lâm Kỳ Chiêu nữa thôi, Lâm Kỳ Chiêu thực ra cũng thấy phiền lắm, nhưng vốn bàn bạc với Thân Lệnh Thần rồi, tốt nhất là có thể đẩy Mộc Lâm Thâm sang tỉnh An Huy lo chuyện này một thời gian. Thế là hai người ngồi canh ngoài tiểu khu, đợi buổi tối Mộc Lâm Thâm ra ngoài để cùng đi ăn bàn chuyện cho nhẹ nhàng hơn. Bây giừ Lâm Kỳ Chiêu lại vô cùng kinh ngạc trước câu chuyện mà Đảng Ái Dân kể, hắn đưa lại tờ tiền cho Đảng Ái Dân nói: “Tổ chức sản xuất tiền giả có ký hiệu R7, vậy loại siêu đô la này có liên quan gì đến chúng? Tại sao tên Vua lừa đảo lại có trong tay hai loại tiền giả được làm tinh xảo như thế?”

“ Cho nên nhân vật này mới quan trọng như thế, dù chỉ mới phát hiện ra số tiền trị giá hai vạn đô la Mỹ, nhưng tổ chuyên án ước tính rằng, tầng lớp sản xuất và buôn bán tiền giả mà tên Vùa lừa đảo tiếp xúc chắc chắn ở mức rất cao. Chỉ cần tìm được khu vực hắn thường lui tới là đã dễ giải quyết rồi, đằng này bây giờ chúng ta chẳng biết gì cả, hoàn toàn mù tịt.” Đảng Ái Dân thở dài:

" Nhưng tôi chưa hiểu Tiểu Mộc có thể giúp được các anh thế nào trong chuyện này?" Lâm Kỳ Chiêu hỏi:

" Độ hữu dụng của cậu ấy lớn lắm, nếu đặt trong đám cảnh sát, chắc chắn cậu ấy sẽ là một thợ săn siêu hạng, còn nếu ở trong băng nhóm tội phạm, hẳn sẽ là một tội phạm trí tuệ cao. Cậu ấy đã ở ngay cạnh các anh hơn một năm, các anh có phát hiện ra không?" Đảng Ái Dân hỏi ngược lại, nếu không phải vì vụ Tôn Thanh Hoa nhảy lầu, có lẽ Mộc Lâm Thâm cũng sẽ chẳng xuất hiện:

Chuyện này khiến Lâm Kỳ Chiêu cảm thấy hơi xấu hổ, hắn thực sự không ngờ rằng Mộc Lâm Thâm làm trong một ngành nghề "bên rìa" như thế này. Bọn họ cũng từng suy đoán Mộc Lâm Thâm làm gì kiếm sống, khi tài khoản trả thưởng nội tuyến y chỉ dùng lo tang lễ cho Nhung Vũ, suốt hơn năm rưỡi không động tới, muốn dựa vào khoanh vùng nghề nghiệp, mối quan hệ để tìm ra y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận