Nội Tuyến

Chương 129: Có ẩn tình đằng sau. (1)

" Mày cứng đầu chứ gì, chúng ta cùng tiêu hao thời gian với nhau ... Tên miệng rộng Lưu Húc, cùng tên đầu to Trương Kiến Cường đều đã khai rồi, mày tưởng bọn tao không có chứng cứ à?" Tên cảnh sát cúi xuống, chát một tiếng ném bó tiền lên bàn, chính là tiền soát được trên người Mộc Lâm Thâm, tổng cộng có ba cọc, đã tiêu đi một ít, vẫn còn ngót nghét bốn vạn. Hắn chỉ tay vào số tiền, hỏi:" Nói đi, số tiền này từ đâu mà có? Ai đưa cho? Nói rõ ra từng khoản một, chuyện không liên quan gì tới mày ... Chuyến này Dương Mộng Lộ bị đóng đinh rồi, mày có chống đối cũng vô ích, nói!"

" Số tiền này là ..." Mộc Lâm Thâm không còn kêu đau nữa, răng nghiến chặt chịu đựng, nhưng nói tới đó liền không biết tiếp tục ra sao, muốn kiếm ra một lý do không cách nào tra được, cũng không bắt bẻ được, trong tập đoàn đa cấp có một bài học rất quan trọng đó là gặp cảnh sát thì phải làm sao. Tâm tư y hoạt động rất nhanh, lục lọi trong số sách vở được nhồi vào đầu mình như nhồi vịt, rất nhanh tìm ra được đáp án, rụt rè đáp:" Nhặt được ạ ..."

" Nhặt? Mày nói mày nhặt được à?" Tên cảnh sát đần mặt:

" Vâng, đúng là nhặt được đấy ạ, khi ăn cơm ở khu phục vụ đường cao tốc, đi ra ngoài cửa tôi liền nhặt được, tôi thừa nhận có ý nghĩ bất lương muốn chiếm đoạt số tiền này, bây giờ tôi muốn cải tà quy chính, nộp lên cho quốc gia ... Luật pháp quốc gia đã có quy định, tất cả những đồ vô chủ đều là của quốc gia đúng không ạ, chỉ cần nộp lên cho chính phủ thì vẫn là đồng chí tốt." Mộc Lâm Thâm tuôn ra cả một tràng dài, trả lời rành rọt chặt chẽ, cứ như là thật vậy:

Tên cảnh sát mồm há hốc, đã chuẩn bị một loạt lời uy hiếp mà không nói ra được, quát lên:" Không thành thật."

" Anh cảnh sát ơi, tiền đã nộp rồi sao còn bảo tôi không thành thật?"

" Vậy mày giảng bài ở đâu, tụ điểm của bọn mày ở chỗ nào?"

" Tụ điểm ạ ... Ôi, anh cảnh sát, tôi bị mù đường, tôi không phải dân bản địa, anh đi hỏi cái tên mồm rộng, với cả cái tên đầu to ấy, bọn chúng nhớ đấy, nếu không nhớ cứ đánh đau vào." Mộc Lâm thâm rất thành thật, không ngại hất nước bẩn lên người hai tên kia, bọn này có tám phần là do Hà Ngọc Quý an bài, vậy thì hai thằng khốn kia biết là cái chắc:

Sầm, tên "cảnh sát" đuối lý, tiếp tục chỉ biết vỗ bàn rống:" Tao thấy mày không chịu thành thật khai báo chứ gì?"

" Tuyệt đối không phải như thế, là các anh gây chuyện vô lý mới đúng. Có bằng chứng nào buộc tội chúng tôi vi phạm pháp luật không? Có nhân chứng nào nói chúng tôi lừa đảo không? Có đơn báo án không? Đại ca, bây giờ đã là thời đại tòa chưa phán quyết thì ai cũng là người vô tội rồi, không thể vì anh có chút nghi ngờ là có quyền bắt người như vậy. Lời khai do anh bức cung có thể qua được viện kiểm soát không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận