Nội Tuyến

Chương 370: Đừng vui quá hóa buồn. (4)

Chẳng biết ở đâu xảy ra chuyện chứ với một số người cuộc sống vẫn sóng yên biển lặng như thường. Bảy giờ ba mươi phút sáng, Mộc Lâm Thâm Mộc thiếu gia đang ngủ say tít, điều hòa trong phòng để rất thấp, chỉ hơn 15 độ, y ghét nhất trời nóng, ghét cảm giác da thịt dính mồ hôi, thích nhất là cuộn mình trong chăn ngủ như mèo lười, thậm chí có quạt trong phòng là y cũng bật luôn. Người ta đi làm thì thường ngày dậy sớm, chủ nhật ngủ nướng, Mộc thiếu gia ngược đời, cả tuần mỗi chủ nhật là dậy sớm thôi, thường ngày cứ ngủ đẫy mắt mới dậy, dù sao nếu có chuyện gì cần y xử lý đều là vào buổi tối. Hôm nay không ngủ nướng được rồi, bị một cú điện thoại phá thối của Đại Hồ Lô báo là Mã gia muốn gặp, y ậm ừ cho qua tính ngủ tiếp. Cuối cùng vẫn khắc phục khó khăn gọi điện lại, muốn hỏi xem có chuyện gì gấp không, nếu không y sẽ lấy cớ đang bận xử lý công việc ở đây để thoái thác. Nói thật gần đây Mộc thiếu gia không hứng thú với việc làm nội tuyến nữa rồi, ở đây hắn có cuộc sống khá bình yên, có công việc không chính đáng lắm nhưng không đến nỗi tính là phạm pháp, kiếm tiền lại dễ, y thấy cứ sống thế này vài năm, tích góp tiền kiếm cô vợ không phải là tệ. Gọi điện thoại lại thì người nghe máy lại là Hắc Cương, yêu cầu y khẩn trương đến công ty vận tải Thần Ưng để dỡ một lô hàng. Tại đây Mộc Lâm Thâm đã phân loại hàng hai lần, một lần vào nửa đêm, một lần vào buổi trưa, lần này lại là buổi sáng, y bực bội thức dậy vệ sinh cá nhân, bắt một chiếc taxi ở cửa khách sạn rồi đi thẳng đến công ty vận tải Thần Ưng. Vì không còn giờ cao điểm nên xe chạy khá nhanh, Mộc Lâm Thâm gần đây điều chỉnh lại đồng hồ sinh học rồi, thói quen ở ổ đa cấp không còn, gần 8 giờ đến nơi mà y ngồi trên xe vẫn còn mơ màng. Thực ra đây mới là thói quen thông thường của Mộc thiếu gia, y dậy 8,9 giờ là bình thường. Tối qua y lại tới quán Hồng Bá uống khá nhiều với đám lưu manh, sau cơn say tỉnh dậy, y cảm thấy khô cả miệng lưỡi, khó chịu cùng. Mộc thiếu gia từng được nuông chiều, ít nhiều vẫn còn giữ thói quen của thiếu gia. Khi gần đến điểm hẹn, y xuống xe trước, ngồi xuống một quán sủi cảo và bánh bao bên đường, gọi một bát canh nóng và một lồng bánh bao, chuẩn bị ăn lót dạ rồi làm việc, cũng phải là chuyện gì gấp đâu. Ừm, một một ngụm canh nóng sướng thật. Ừm, làm hai ngụm canh nóng, sướng hết cả người, bắt đầu hạ quyết tâm sau này không uống rượu nữa, uống canh ngon biết bao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận