Nội Tuyến

Chương 617: Nhị Bảo nâng cấp. (3)

Như Hoa chạy theo phía sau Đảng Ái Dân, cứ như cái đuôi bám riết lấy hắn, mồm lải nhải không ngớt. Lúc này, Đảng Ái Dân bắt đầu cảm thấy quả báo của mình rồi, mấy ngày trước hắn mặt dày mày dạn bám lấy Mộc Lâm Thâm ra sao, bây giờ còn có một tên mặt trơ trán bóng đê tiện vô liêm sỉ bám theo như thế. Vất vả lắm hắn mới gặp được Mộc Lâm Thâm, nhưng tên đó lười nhác đưa ra điều kiện, không chịu nói cho y biết Giả Phương Phi đang ở đâu, y không đánh nửa cái rắm. Còn vị huynh đệ Như Hoa này, mặt dày muốn giúp cảnh sát cũng có điều kiện riêng, có lẽ vì thấy bộ cảnh phục trông oai phong, nên cũng muốn mặc thử một lần cho đã. Người khác có quyền bực tức, còn hắn bực tức với ai được? Dù trong lòng khó chịu Đảng Ái Dân phải ra ngoài gọi những người anh em vừa trở về vào ăn cơm. Hắn hỏi thăm từng người, những ai tâm trạng sa sút thì an ủi, nói vài lời nhẹ nhàng. Những người làm nhiệm vụ bên ngoài khi trở về chỉ có hai việc, ăn rồi ngủ, tất cả đều tranh thủ thời gian để làm. Ai mà biết được, lỡ có lệnh động viên khẩn cấp thì họ phải bật dậy ngay để ra hiện trường. Đợi mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, Như Hoa lại khiến Đảng Ái Dân thấy bực mình. Vừa ăn sáng xong chưa bao lâu, tên đó đã gọi thêm một phần ăn phụ, ngồi đó ăn ngấu nghiến. Phong thái của vị cựu phú hào này thật sự khó mà chấp nhận được, miệng cứ như bị hở, ăn nhiều thì cũng rơi vãi nhiều, trên bàn đã đầy những vệt nước canh và vụn cơm … hắn có chút đồng cảm với cô vợ bỏ đi kia rồi. Không có thứ lạ đời nhất, chỉ có thứ lạ đời hơn, khi mọi người tập trung trên sân huấn luyện, Như Hoa cũng lò dò theo sau. Cái dáng đầu to, bụng phệ, lông lá đầy người của hắn khiến cả đám đội viên tập hợp cười nghiêng ngả. Khi họp bàn về huấn luyện, Như Hoa cũng bám theo, thò đầu ra từ cửa sổ, thi thoảng có ai nhìn hắn cười, hắn cũng ngớ ngẩn cười "hì hì" theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận