Nội Tuyến

Chương 359: Rác rưởi hóa tinh anh. (3)

Tiếng động cơ xe vang lên, xe từ từ lăn bánh rời đi, lúc này, cả hai huynh đệ Hồ Lô đều cười to, nơi thân xe vừa đi qua, lộ ra ba chiếc vali, hai đen một đỏ, không kịp lấy đi, nhưng vẫn kịp nhét xuống gầm xe mà, không che mắt bọn chúng có mà lộ cả đám. Ba thằng lưu manh chỉ chờ có thế, đi tới thuận tay xách vali kéo đi như đồ của mình. Chiếc xe khách lớn thứ hai lái vào vị trí, chỉ thấy bến đỗ có một cái ô che nắng rất lớn, sau khi đám đông kéo đi, cái ô đó cũng thu lại. Người cầm ô chính là Mộc Lâm Thâm, cái ô tất nhiên là dùng để che mắt giây phút mấy thằng lưu manh lôi hành lý đi rồi. ... Mọi việc diễn ra quá hoàn mỹ ... Mộc Lâm Thâm quay đầu lại nhìn lái xe vẫn đang làm thủ tục, hành khách ra vào đông đúc, ai bận rộn chuyện người nấy, chẳng hề biết có chuyện gì xảy ra, trong lòng y có sảng khoái khó tả khi đùa bỡn người khác. Hóa ra trộm đồ sướng hơn tiêu tiền nhiều, vì sao trước kia không nhận ra nhỉ? Y cố gắng áp chế khoái cảm đang dâng lên, quá mạnh mẽ, vượt xa cảm giác áy náy khi đột phá giới hạn pháp luật, trộm đồ của người ta, việc y làm hoàn toàn không liên quan gì tới thân phận nội tuyến. " Chẳng lẽ mình trởi sinh đã là cái mầm làm kẻ xấu? Nếu không làm mấy chuyện này chẳng có tí cảm giác lạ tay gì thế nhỉ?"

Phấn khích trong lòng khiến bước chân Mộc Lâm Thâm nhanh hơn hẳn thường lệ, vừa đi vừa nghĩ, dù đã học tâm lý học, thậm chí bỏ công sức nghiên cứu rất sâu, cũng không thể nào hiểu thấu được tâm trạng của mình lúc này. Thật là thú vị quá mà, cái cảm giác căng thẳng, kích thích, cái nỗi sợ bị phát hiện, còn có cả khoảnh khắc cao trào khi mọi việc thành công… Ôi chao, cái việc làm trộm này vậy mà giống như lần đầu tiên làm tình, biết rõ là làm nhiều thì hại thân, nhưng vẫn cứ muốn làm bừa …

Có điều mấy tên này làm bừa thực sự khiến Phan Tử kinh sợ. Khi hắn sắp tới được sân bay thì có điện thoại, trong lòng chắc mẩm rẳng mấy thằng khốn đó bị tóm rồi, ai ngờ là thành công, đã rút lui rồi. Nếu là hai huynh đệ Hồ Lô ngốc nghếch kia nói thì chắc chắn hắn sẽ không tin, nhưng là Tiểu Mộc nói thì hắn không dám không tin. Tuy mới quen biết không lâu, nhưng ấn tượng của hắn về Tiểu Mộc rất tốt, tên yêu nghiệt nhỏ này lại trà trộn vào đám lưu manh du côn đã khiến mấy lão huynh đệ rất tiếc nuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận