Nội Tuyến

Chương 440: Ngôi sao mới chói mắt. (6)

Xe chạy tới cuối đường Chính Dân, ở đây có một công trường xây dựng dở dang, vốn là tiểu khu được nhà máy dệt nhuộm Hàng Châu huy động tiền công nhân viên trong nhà máy xây dựng, kết quả khi đó cải tổ nhà máy thất bại, giám đốc ôm tiền bỏ trốn, tiểu khu xây dở thành bãi tập kết rác thải cả khu, là chỗ con nghiện tụ tập hút chích, nơi tệ nạt nhất của cả tôn thôn Thương Cơ này. Vậy mà nơi này bây giờ khác hẳn với ấn tượng trước đây của Lý Đức Lợi, những đống rác lớn khiến người ta đi qua bịt mũi không còn nữa, ngoài vỉa hè, vật liệu xây dựng vứt ngổn ngang không còn. Công trường vẫn dang dở, nhưng hỗn loạn chỉ còn gói gọn sau hàng rào sắt xung quanh. Chợt Lý Đức Lợi nhìn thấy hai cô gái xách theo mấy cái túi lớn đi vào công trường kia, mấy thằng lưu manh đứng gác cổng không gây khó dễ, thái độ còn rất thân thiết, nói:” Này, cô bé tóc hồng kia không phải trước kia làm việc vặt trong quán Lão Qua à, giờ cũng làm gái rồi hả?”

Hoàng Kim Bảo thò đầu nhìn, kêu lên:” Ôi, cậu ơi không phải đâu, làm gái gì chứ, con bé Tiểu Linh đó giờ ở khu này khác gì công chúa đâu, không chỉ được Mộc thiếu gia bảo kê, còn cực thân với huynh đệ Hồ Lô, ở khu vực này không ai dám đụng vào nó hết. Mộc thiếu gia giao cho nó độc quyền kinh doanh cơm hộp trong khu, ngoài nó ra không cho ai bán, cháu nói cho cậu biết, cái quán nó đang điều hành có bảy tám đầu bếp đấy, ngày bán nghìn suất cơm hộp là chuyện thường, mỗi suất cơm chỉ cần lãi một đồng thôi cũng kiếm kinh người rồi.”

“ Cái công trường này trước kia bỏ hoang, tệ nạn lắm, giờ thành đại bản doanh của Mộc thiếu gia rồi, trong khu có rắc rối gì đều tới đó kiến nghị, y sẽ về xử lý sau, không ai dám tùy tiện đánh nhau, xung đột ở đây.”

Tới đây Lý Đức Lợi không cười được nữa rồi, sắc mặt có chút nghiêm trọng, không biết nghĩ gì. Hoàng Kim Bảo chỉ tay về phía biển báo ven đường, nói: " Cậu nhìn xem, biển lớn kia viết gì kìa."

Trên biển báo lớn có dòng chữ rõ ràng: Khu vực quản lý đặc biệt: Cấm đỗ sai quy định, vi phạm đâm thủng lốp ngay tại chỗ! Phía dưới còn thêm dòng chú thích nhỏ: Tuân thủ quy định – Cùng xây dựng thành phố văn minh! Lý Đức Lợi liếc qua, cái tấm biển trông thì chính quy lắm, giọng điệu sặc mùi lưu manh làm người ta dở khóc dở cười. Mấy chữ lớn đó lại thêm vào mấy thằng lưu manh bặm trợn đứng trông coi, ai mà dám làm trái quy định, Lý Đức Lợi tặc lưỡi không ngừng: " Chậc chậc, nhìn cái biển báo nhìn tưởng đàng hoàng ai mà ngờ .. Rồi lại đi kèm lại là đám bát nháo giữ xe kia, ai mà dám rước lấy xui xẻo chứ! Quả thật là vừa buồn cười vừa đáng sợ."

Hắn ngồi thẳng dậy, ánh mắt đầy hứng thú: " Nếu đúng là toàn bộ chỗ này do Mộc thiếu gia cai quản, vậy cậu thật sự phải gặp y một lần mới được. Một người như thế, quả là nhân tài hiếm có, không gặp thì uổng lắm! Dừng xe, vào gặp thử, cậu và y coi như chỗ quen biết."

" Khó gặp lắm cậu ơi, chắc là Mộc thiếu gia đang bận, không có ở nhà đâu." Hoàng Kim Bảo lắc đầu:

" Bận à? Lại kinh doanh gì nữa sao?" Lý Đức Lợi chấn kinh:

" Vâng, không phải chỉ ở đây, y đang mở rộng địa bàn, cháu còn chưa kịp nói với cậu ... Để cháu đi hỏi xem y ở chỗ nào." Hoàng Kim Bảo rút điện thoại ra gọi một hồi, sau khi có được địa chỉ thì tăng tốc, đi thẳng tới:

Đó là một trung tâm mua sắm gần khu du lịch Tây Hồ, rất lớn, bên ngoài đỗ rất nhiều chiếc xe khách du lịch, lượng khách khỏi nói nhiều thế nào, Tây Hồ mà, di sản văn hóa thế giới đấy, nơi gắn liền với vô số danh nhân, truyền thuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận