Nội Tuyến

Chương 530: Truy đuổi tới cùng. (3)

Một chiếc xe cảnh sát phóng nhanh vào dại đội điều tra hình sự số Năm, xe phanh gấp, làm bắn tung một vệt nước dài. Tài xế nhảy xuống xe, vội vã chạy vào trụ sở giữa cơn mưa, đó chính là đội trưởng đại đội năm, Trần Thiếu Dương. Vừa bước vào sảnh, hắn bất giác sững lại, trước mặt hắn, chi đội trưởng Tiêu Trác Lập, cục trưởng cục công an thành phố Lưu Văn Thanh và chính ủy Hà Tráng Chí đang nhìn hắn nghiêm nghị, như thể đã chờ đợi sẵn. Hỏng rồi! Tự ý xuất động lực lượng, mở kho vũ khí, bất kỳ tội nào trong số đó cũng đủ khiến hắn lĩnh án mấy năm tù. Dù có Thân Lệnh Thần gánh tránh nhiệm đi chăng nữa, thì chuyện này vẫn là điều đại kỵ. " Hắn chính là Trần Thiếu Dương à?" Người của sở tỉnh lên tiếng hỏi:

Chi đội trưởng, cục trưởng và chính ủy đều gật đầu, còn cấp trên trực tiếp của hắn, Tiêu Trác Lập, chỉ biết lắc đầu thở dài: " Đây là đồng chí từ sở công an tỉnh. Thiếu Dương, sao anh lại gây chuyện nữa rồi? Vụ đánh Mã Ngọc Binh vẫn chưa lắng xuống, vậy mà anh lại giỏi lắm tự ý mở kho vũ khí trong thời gian bị đình chỉ công tác! Anh có biết đây là hành vi gì không?"

" Tôi biết." Trần Thiếu Dương ưỡn ngực lên:" Xin tổ chức xử phạt tôi."

“ Công là công, tội là tội! Đừng tưởng phá được một hang ổ tội phạm thì có thể che lấp sai lầm của cậu.” Cục trưởng tức giận nói:

Nhìn như đang khiển trách, kỳ thực làm ra vẻ trước mặt người của sở công an tỉnh thôi, chính ủy cố ý dẫn dắt hỏi: "Thiếu Dương, sao cậu lại to gan như vậy? Ai đã cung cấp tin cho cậu?"

Họ muốn hắn khai ra một người để cùng gánh tội, ít nhất cũng có thể giảm nhẹ hình phạt. Nhưng không ngờ, Trần Thiếu Dương lại là kẻ cứng đầu, hắn đứng thẳng lưng, nghiêm giọng nói: " Không có ai cả, là tôi tự tìm ra manh mối. Mã Ngọc Binh, Hà Thực, Mao Thế Bình, tôi đã theo dõi bọn chúng suốt mấy năm nay. Nếu không đưa chúng ra trước công lý, tôi không xứng đáng mặc bộ cảnh phục này nữa."

" Chỉ sợ anh còn mặt mũi, nhưng chẳng còn cơ hội để mặc nó nữa." Tiêu Trác Lập nghiến răng, tức giận vì hành vi thiếu đầu óc này:

Cơ hội có lẽ đã mất rồi, hai cảnh sát đội mũ trắng bước lên, đưa tay ra yêu cầu giao nộp súng và trang bị của Trần Thiếu Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận