Nội Tuyến

Chương 695: Càn rỡ như thế. (1)

Thân Lệnh Thần và Quách Vĩ đến Lư Châu ba ngày sau khi vụ việc xảy ra. Quách Vĩ đã tạm ngừng khóa đào tạo, được điều từ Cục điều tra hình sự sang tổ chuyên án, là người do Lâm Kỳ Chiêu yêu cầu. Những người từng là đồng đội trong hành động Ánh Lửa, và giờ lại hội tụ một lần nữa. Khi đến Lư Châu thì đã là buổi tối, người đón ở sân bay là Phàn Tái Lệ, sự phối hợp giữa lực lượng cảnh sát hai địa phương vẫn còn trong quá trình điều chỉnh cọ xát. Tổ trưởng Chu Quần Ý không hiểu tại sao hai người từ thành phố Thượng Hải lại lặn lội ngàn dặm đến tỉnh An Huy chỉ để thẩm vấn một kẻ lừa đảo. Điều này nhanh chóng được phản ánh qua thái độ của Phàn Tái Lệ. Vừa lên xe, cô đã hỏi ngay: "Chủ nhiệm Thân, sao các anh lại đột nhiên muốn thẩm vấn Vương Thọ Hòa nữa?"

" Tra xem còn gì bỏ sót không ấy mà." Thân Lệnh Thần đáp:

" Có gì đáng nghi sao?" Phàn Tái Lệ cẩn thận hỏi, nếu bọn họ bỏ sót điều gì để phía Thượng Hải tìm ra, vậy thì quá bẽ mặt:

“ Hôm nay chúng ta hãy tạm gác lại cảm tính và thể diện. Tôi nói trước, nếu phát hiện ra có điều gì đó, sẽ do phía bên xử lý, còn nếu không có gì, chúng tôi sẽ lặng lẽ rút lui… Khoa trưởng Phàn, cô thấy cách này có ổn không? Tất cả đều vì vụ án, nếu chúng ta còn giữ định kiến về địa vị hay quyền hạn thì thật sự không hay chút nào.” Thân Lệnh Thần nói rõ ràng, thái độ hết sức chất thành, hắn tới đây là mở một hướng tấn công khác, thử xem có thể khai thác gì từ trên vua lừa đảo này. Bất kỳ thông tin nào dẫn tới việc tìm ra Mộc Lâm Thâm, dù là một phần nghìn, không, một phần vạn khả năng, hắn cũng sẽ thử. Thái độ ấy khỏi nói làm Phàn Tái Lệ hài lòng thế nào, cô khách khí nói: “Tôi chỉ sợ các anh thất vọng thôi. Thôi không nói gì nữa, cứ theo ý các anh vậy.”

" Tình hình của hắn thế nào rồi?" Thân Lệnh Thần hỏi thẳng vào chủ đề chính:

" Cũng vẫn như vậy, phần lớn tình tiết vụ án hắn đã khai ra, nếu lặp lại vài lần thì hầu như không có sai sót. Nhân vật, số tiền, địa điểm, những gì hắn khai đều rất chính xác. Nói thế nào nhỉ, với loại người khai rõ ràng như vậy, theo quan điểm của chúng tôi, cơ bản là chẳng còn màu mỡ gì để ép nữa... Khi anh gọi điện nói sẽ đến vào buổi chiều, thật sự tôi chẳng hiểu vì sao." Phàn Tái Lệ thành thật thừa nhận:

“Ha ha, kinh nghiệm đối phó với loại trộm cắp vặt như thế này thì tôi cũng có chút ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận