Nội Tuyến

Chương 557: Khách từ xa tới. (2)

Nam thanh nữ tú, chung một phòng, chẳng có ai hết, đề tài nói chuyện lại xoay quanh vụ án, thế có chán không chứ. " Ừm, nghe có lý đấy, ngồi văn phòng một năm, có tiến bộ rồi." Quan Nghị Thanh nhoẻn miệng cười tán dương, cô vươn tay ra ấn nút tạm dừng video, rủ:" Lâu rồi không gặp nhau, cuối tuần này chúng ta đi thăm sư phụ đi."

" Được thôi, tôi cũng có ý này ... Nói thật, sư phụ đúng là kỳ lạ, Hàng Châu điều anh ấy về làm chi đội trưởng, anh ấy không chịu, cục hình sự bên này đề bạt anh ấy lên phó cục, anh ấy cũng từ chối, lại chạy về Phòng nghiên cứu tâm lý học tội phạm của tỉnh, cái nơi đó khác gì chỗ dưỡng già, ngang với việc đi gác cổng đơn vị vậy." Quách Vĩ không hiểu, Thân Lệnh Thần chuyển cả nhà sang Thượng Hải, rõ ràng muốn định cư ở đây, nhưng lại từ chối vị trí lãnh đạo, làm cái chức nhàn:

" Anh có giỏi thì nói thẳng với sư phụ đi, nói với tôi có ích gì?" Quan Nghị Thanh châm biếm một câu:

Quách Vĩ lập tức cảnh giác đáp: "Khoan đã, đừng chơi trò chiến tranh tâm lý với tôi, cô đi thăm sư phụ kéo tôi vào làm bóng đèn đấy, cô nghĩ tôi không biết cô đang nghĩ gì à?"

" Í, thông minh thế." Quan Nghị Thanh trừng mắt:

" Thôi đừng ngốc nữa, Tiểu Mộc và chúng ta không phải là người cùng thế giới, nếu cần xuất hiện thì anh ta sẽ tự xuất hiện, nếu không cần xuất hiện, dù là sư phụ cũng chịu thua thôi."

Nói đến người này, Quách Vĩ vừa ghen tỵ lại cảm thấy có chút tiếc nuối, tên đó đi lâu như vậy rồi, vậy mà không chỉ hắn, chẳng ai thay thế hình bóng y trong lòng Quan Nghị Thanh. Thấy vẻ mặt ảm đạm của Quan Nghị Thanh, hắn có chút không đành lòng, liền lên tiếng hỏi: " Cô có nhớ lần cuối cùng chúng ta gặp anh ta là cách đây bao lâu rồi không?"

" Một năm sáu tháng rồi."

" Thêm 24 ngày nữa."

Quan Nghị Thanh sửng sốt, cô chợt nhận ra, người chú ý không phải chỉ có mỗi mình cô. " Không ích gì đâu, hôm qua sư phụ còn gọi điện hỏi tôi đấy... Quyết định của Tiểu Mộc là đúng, chẳng phải khi đó cô còn cổ vũ anh ta sao, người sợ nổi tiếng, lợn sợ béo, quy luật này cũng áp dụng cho cả những nội tuyến. Trong năm rưỡi qua, đã có vô số đơn vị cảnh sát hỏi thăm về nội tuyến đỏ này, thậm chí có cả những người mạo danh đến từ bộ. Nếu họ biết tin tức về anh ta, e rằng anh ta lại bị đẩy vào tình thế khó khăn, ép làm việc anh ta không muốn." Quách Vĩ nhún vai không giúp gì được:

Chỉ trong giây lát phòng làm việc bỗng trở lại yên tĩnh, thế đấy, nếu không phải vì vụ án, hai người họ chẳng có mấy điều để nói với nhau, Quan Nghị Thanh tay chống cằm, tay kia vô thức click chuột, trên màn hình tiếp tục chiếu phiên tòa kia, nhưng tâm tư của cô rõ ràng không còn ở đó nữa …

"Cao Thụy, phạm tội trộm cắp với số tiền đặc biệt lớn, bị tuyên án 15 năm tù giam."

" Phan Song Long, phạm tội trộm cắp, cố ý gây thương tích và tiêu thụ tài sản do phạm tội mà có. Tổng hợp các tội, bị tuyên án tù chung thân và phạt tiền 50 vạn nhân dân tệ."

"Mã Ngọc Binh, phạm tội tiêu thụ tài sản do phạm tội mà có..."

Cùng lúc đó, Thân Lệnh Thần khẽ cử động thân thể, khi nhìn thấy gương mặt thật của những người như Tỏa Tử (Cao Thụy), Lý Anh Dung (Lam Ny), Vương Sơn (Thanh Đầu), Cao Chí Quang (Chủ Bản), dường như hắn lại trở về cái ngày mưa đầy căng thẳng ấy. Hàng nghìn cảnh sát bủa vây, nhưng chúng vẫn bình tĩnh lẩn trốn qua kẽ hở. Nếu không có nội tuyến quay đầu lại giúp đỡ, có lẽ đến tận hôm nay vẫn chưa thể nhìn thấy rõ chân tướng của những tên trộm này. Đúng vậy, nội tuyến ... Trong bản án, không có từ này. Tên trộm thứ năm tham gia gây án ở Thượng Hải hôm đó được xác định là Lý Tiểu Dũng, trong ngoặc ghi chú ba chữ: Đã tử vong. Trong hồ sơ mật cũng có tên này, Lý Tiểu Dũng coi là nội tuyến của cảnh sát, cũng được ghi chú: Đã tử vong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận