Nội Tuyến

Chương 571: Bi kịch biến hài kịch. (4)

Đảng Ái Dân nhìn qua Nhạc Tử, nhận thấy tên xấu xí này đứng ngồi không yên, lòng như lửa đốt, thật sự lo lắng cho bạn đang tịnh nhảy lầu, điều này phù hợp với toan tính của hắn, đá đít Nhạc Tử nói: "Nhanh nghĩ cách đi."

" Tôi có cách gì được chứ, đến anh còn biết mồm tôi thối, tôi nói chẳng bằng không nói, tôi nói hắn nhảy càng nhanh." Nhạc Tử vừa sốt ruột vừa nản chí:

Đảng Ái Dân nhắc nhở:" Cậu không biết nói sao thì bảo Tiểu Mộc, cậu ấy lắm trò."

"À đúng rồi, tôi suýt quên mất thằng này." Nhạc Tử bỗng nhiên tỉnh ra, sau đó chẳng nghĩ gì cả rút điện thoại ra, bấm số gọi, bên kia vừa mới bắt máy, hắn hung hăng ra lệnh:" Nhanh lên đi, Như Hoa muốn nhảy lầu ... sao? Tao có biết chuyện gì đâu, nói chung là nó không muốn sống nữa, mày tới đây đi tao hết cách khuyên nó rồi … Quản Quản cũng không ăn thua."

Biết ngay là thế mà, Đảng Ái Dân cắn môi cười trộm, trong lòng nhẹ nhõm hẳn, xem ra thằng nhóc này luôn âm thầm trốn ở bên cạnh, giống như ấn tượng của hắn, chứng tỏ y chưa thay đổi. Sau khi kết thúc cuộc gọi, Nhạc Tử mới sững người, kéo tay Đảng Ái Dân hỏi: "Hả? Sao anh lại biết Tiểu Mộc?"

" Chúng tôi là bạn mà."

" À, tôi biết rồi."

" Cậu biết à?" Đảng Ái Dân lấy làm lạ, sao hắn có thể biết mình được chứ?"

" Đương nhiên là biết rồi, anh là người trong giới giang hồ chứ gì? Tôi nhìn anh một cái là biết ngay anh là loại tay đấm chuyên giải quyết vụ khó nhằn ... Í, không đúng, sao anh lại tới nhà Như Hoa chứ? Không phải anh nói mình là bảo an à?" Nhạc Tử phát hiện ra chỗ không khớp, hỏi lại:

" Tôi có nói thế đâu, cậu nhớ nhầm thôi." Đảng Ái Dân chơi xấu, thấy thằng này ngốc, có thể quịt được:

" A, thằng đầu buồi nhà anh sao giống Tiểu Mộc thế, toàn mở mắt nói dối." Nhạc Tử tức giận, có loại người trơ trẽn thế à, chắc là bạn Tiểu Mộc thật rồi:

" Thế không phải đúng rồi sao, tôi giống Tiểu Mộc, không nói thật cho cậu biết ." Đảng Ái Dân trêu hắn:

Đúng lúc này một nhóm cảnh sát tới nơi, Đảng Ái Dân tức thì cùng bọn họ đi sang một bên bàn bạc, trò chuyện thân mật. Cảnh tượng này làm Nhạc Tử há hốc mồm, nhưng hắn hiểu ra thì đã muộn, vội vàng rút điện thoại ra định thông báo cho Tiểu Mộc biết, chuyện hơn năm trước hắn biết một chút, cũng biết đám cảnh sát này luôn tìm kiếm y. Nhưng sờ khắp toàn thân không thấy, í, điện thoại của tôi đâu rồi, vừa mới đây mà. Thực ra muốn tự sát không phải chuyện dễ dàng gì, có đôi khi tự sát còn cần dũng khí lớn hơn cả giết người. Như Hoa chính là một người như thế, hắn đứng bên mép tòa nhà rất lâu rồi, không muốn sống nữa, nhưng cũng chưa hẳn muốn chết, nói chính xác thì hắn đang cố tìm lý do để mình sống tiếp, nhưng đám khốn kiếp kia chẳng giúp ích gì hết. Quản Hướng Đông rống lên:" Như Hoa, cậu đừng nhảy, mày nỡ để bọn tôi thương tâm à?"

Nhạc Tử cũng sắp khóc đến nơi:" Mày quay lại đi, tao nợ mày 100 vạn mà, chẳng may tao trả mày thì sao?"

"Ai thèm quan tâm đến chút tiền đó chứ." Như Hoa bật khóc, vừa khóc vừa nói: "Trong người tôi vẫn còn mấy chục vạn, bán nhà đi trả nợ thì cũng còn một ít, phải vài trăm vạn nữa … Nhạc Tử, Quản Quản, các cậu chia nhau đi, dù sao tôi cũng không dùng đến nữa."

Con mẹ nó chú, lỗ đến mức bán nhà rồi còn để lại gia sản vài trăm vạn, nghe xong cảnh sát cũng phải tái mặt, cả đời bọn họ không ăn cũng chẳng có số tiền đó, có phải bọn họ mới nên nhảy lầu không? Quản Hướng Đông thấy Tôn Thanh Hoa chịu nói chuyện thì tranh thủ nói: "Đúng vậy, Thanh Hoa à, dù sao lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa mà. Tôi có cố gắng thêm ba mươi năm nữa cũng chẳng thể bằng được thời điểm cậu tệ nhất đâu."

Không ngờ câu nói này lại khiến Như Hoa nổi giận, hắn vỗ đùi hét lên: "Vấn đề không phải là tiền, sao không ai hiểu tôi vậy chứ?"

Thấy hắn dậm chân, Nhạc Tử sợ cuống lên:" Cẩn thận chút, cẩn thận chút, cậu ngồi xuống đã."

Trong số cảnh sát đã có người liên lạc được với Đại Quỳnh Thi, chuyên gia đàm phán hét lên: "Tôn Thanh Hoa, đã liên lạc được với Đại Quỳnh Thi rồi, chẳng lẽ ngay cả vợ cậu mà cậu cũng không muốn gặp mặt sao?"

Ồ, có vẻ là có hiệu quả rồi, Tôn Thanh Hoa hồn xiêu phách lạc một lúc rồi ngồi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận