Nội Tuyến

Chương 358: Rác rưởi hóa tinh anh. (2)

" Này, Mộc thiếu gia, làm sao thế?" Nhị Hồ Lô xua xua tay trước mặt Mộc Lâm Thâm mà y chẳng có phản ứng gì:

Đại Hồ Lô vội vàng kéo hắn lại:" Đừng có phá, một khi cậu ấy ngây người là thế nào cũng có kế hay đấy."

Mộc Lâm Thâm xuất hồn chừng mười phút, sau đó tự mình tỉnh lại, phát hiện huynh đệ Hồ Lô với đám tiểu lưu manh họ dẫn theo đều nhìn mình như chó đợi xương. Y nghiêm mặt nói:" Mọi người nghĩ kỹ chưa, Phan ca chỉ tùy tiện nói đùa một câu, sao có thể coi là thật?"

" Không thể nào, nhân vật lớn như anh ấy, sao có thể nói lời mà không giữ lời chứ." Nhị Hồ Lô khẳng định chắc nịch:

" Cho dù là nói đùa, anh ấy đã nói ra rồi là phải nhận, giống như chúng ta đi xẻo bọn mua dâm vậy, chúng đuối lý vẫn phải trả tiền." Đại Hồ Lô luôn có lý do của mình, cầu xin Mộc Lâm Thâm:" Mộc gia, huynh đệ chúng tôi luôn coi cậu là thần tài, cậu hiến kế giúp chúng tôi đi."

" Vốn tôi không muốn giúp, có điều có người tự xưng là bậc thầy tội phạm, vậy thì tôi không phục, kiếm một đám người lão luyện gây án có gì mà giỏi, dẫn theo một đám đần độn mà làm nên chuyện mới là giỏi." Mộc Lâm Thâm đúng là bị kích thích rồi:

" Đúng, chúng tôi là đám đần độn, cậu nói đi, làm sao bây giờ." Thấy Mộc thiếu gia đổi ý, đám lưu manh vứt luôn liêm sỉ, hô hào:

Mộc Lâm Thâm ngẩng đầu nhìn vào sân bay nhộn nhịp, taxi, xe riêng, xe khách lớn, xe khách vừa, đưa đến hoặc tiễn đi những hành khách tấp nập ... Đầu óc y bắt đầu vận chuyển cao tốc, một cách thức phù hợp nhất với đám ngốc này từ trong đầu, từ từ lan lên khuôn mặt y, tạo thành một nụ cười. Y ngoắc ngón tay, mấy cái đầu tụ lại một chỗ. Y phất tay, mấy cái đầu tản đi. Hướng đi chính là xe chở khách lớn nhất. Từ đâu, có thể trộm được hành lý đây? Mộc Lâm Thâm hoàn toàn không lo lắng, y thoải mái ngồi xuống ghế chờ, dùng điện thoại chụp từ xa, lại là một phương thức gây án hoàn toàn mới, y đột nhiên cảm thấy mình dường như sinh ra là để làm việc này, nếu không thì tại sao cứ mỗi lần gây án, tâm trạng lại vui vẻ hơn bất cứ việc gì khác chứ? Rồi sao thoáng cái mà nghĩ ngay ra cách phạm tội rồi, như kế hoạch in sẵn trong đầu vậy. Năm người từ các hướng khác nhau áp sát chiếc xe. "Anh ơi, xe buýt này đỗ ở chỗ nào vậy?" Một tên béo ngơ ngác tiến đến chỗ phụ xe đang giúp khách chất hành lý hỏi:

" À, quảng trường Đông Minh." Phụ xe thuận miệng nói một câu, nhìn cuống vé trong tay, chợt nghe tiếng cộp, định quay đầu thì tên béo kéo hắn một cái, hắn lập tức cảnh giác:" Làm cái gì vậy hả?"

" Cho xin ít lửa." Tên béo đưa cho phụ xe điếu thuốc:

Phụ xe không nghĩ gì cả, nhận lấy châm lửa, tên béo cứ thế mà đi, không nói gì cả. Hắn nhìn theo, lại thấy tên béo đó tới cửa sổ bán vé, làu bàu mắng:" Mẹ thằng ngốc."

Ở cửa xe cũng chẳng biết từ khi nào lại có thêm một tên béo nữa, đứng ngay chỗ cửa sổ trước, làm lái xe tưởng là hành khách cho nên không để ý, mà hắn cứ đứng đó mãi không đi, lái xe mới tò mò hỏi:" Này, anh đứng ở cửa xe làm gì thế?"

" Tôi đợi người, chẳng may bỏ sót thì sao?"

" Vé đâu?"

" Đang đi mua đấy."

" Thế thì anh xuống dưới cuối xe ngồi đi, cứ chiếm cửa không cho ai ra vào à?"

" Trời nóng thế này, cho đứng hóng gió tí."

Tên béo vừa nói vừa làm động tác sắn tay áo, nhìn hình săm kín tay hắn biết ngay không phải loại người tử tế gì, lái xe không dám nói nhiều nữa. Tên béo đứng ngây ra chốc lát đi xuống, lái xe thở phào, ai mà ngờ chớp mắt cái hắn lại lên, khách trên xe có người ôm chặt túi xách vào trong lòng đề phòng, ánh mắt cũng tránh tiếp xúc với hắn, không ai muốn dính rắc rối không đáng. Dưới xe, lại có thằng nhóc ngu ngốc kéo phụ xe hỏi:" Anh ơi, cái xe này đỡ ở đâu thế?"

" Quảng trường Đông Minh." Phụ xe thuận miệng đáp:

Thằng nhóc lại kéo cái nữa, hỏi tiếp:" Thế quảng trường Đông Minh ở chỗ nào, cách chính phủ thành phố có xa không?"

" Không cùng đường đâu." Phụ xe đáp cho có:

Thằng nhóc vẫn cứ kéo hắn:" Vậy tới chính phủ thành phố đi xe nào, tôi đưa tiền cho các anh, các anh chở tôi tới đó được không?"

" Biến biến, kiếm chỗ nào mát mẻ mà cút tới đó, chính phủ thành phố nằm ở trung tâm, xe khách lớn như thế này làm sao mà vào được." Phụ xe bực mình với cái thằng ngốc, mẹ nó chứ, xe khách chứ có phải là taxi đâu, đếch biết ở quê nào lên:

Một lúc sau, chợt có một người vội vội vàng vàng chạy lên xe hỏi:" Bác tài, xe có dừng lại ở quảng trường Đông Minh không?"

" Xe này đỗ lại đúng quảng trưởng Đông Minh luôn đấy." Lái xe gật đầu:

Người kia lại hỏi:" Thế có đổi chỗ đỗ khác được không? Nếu tôi muốn tới chính phủ thành phố khiếu kiện, các anh đưa tới chỗ đó được không?"

Lái xe vui tính:" Xe này không được, cậu gọi 110 đi, bảo cảnh sát chở tới tận nơi."

" A, cách này hay thật đấy, bác tài thật nhanh trí, khôn như thế sao lái xe làm gì, sao không lái máy bay đi."

Màn đối đáp ngớ ngẩn làm cả xe cười rộ lên, có người giơ sẵn điện thoại lên quay, muốn đợi trò hay, lái xe không cung cấp dịch vụ giải trí này, đỏ mặt gọi phụ xe, đuổi cái thằng khùng này đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận