Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 999: Cứ điểm

Gió nhẹ phất phơ, lá cây bị thổi vang xào xạc.

Trong khu vực Hỏa Quốc, gần một hẻm núi to.

Dòng sông chảy xiết dâng trào mà qua, hai bên bờ sông là tảng lớn đá đỏ, Tô Hiểu ngồi trên một tảng đá đỏ, mặt lộ vẻ trầm ngâm.

Khu vực tảng lớn đá đỏ này, chính là cứ điểm ban đầu của Akatsuki ở Konoha. Cứ điểm này đã bỏ hoang, còn bị nổ hủy từ trong.

Từ dấu vết hiện giờ có thể thấy, nơi này không phải bị kẻ địch tấn công, rất có khả năng là thành viên của Akatsuki tự mình phá hoại.

Tô Hiểu lấy “không chi giới” trong không gian chứa đựng ra, sau khi hắn rời khỏi thế giới Hokage thứ này bị loại bỏ, bây giờ hắn lại đạt được quyền sử dụng.

Huyễn Đăng Thần Chi Thuật trên không chi giới đã không thể sử dụng, có khả năng chuyện này liên quan tới Nagato đã chết. Nagato là chủ đạo giả của Huyễn Đăng Thần Chi Thuật, đây là nhẫn thuật có Rinnegan có khả năng sử dụng.

Huyễn Đăng Thần Chi Thuật không thể sử dụng, tạo thành trở ngại không nhỏ đối với liên lạc với Akatsuki. Trước đây chỉ cần ở trong thế giới Hokage, cầm không chi giới trong tay Tô Hiểu có thể liên lạc với thành viên khác của Akatsuki, hiện giờ đã không làm được.

Tô Hiểu đứng dậy, hắn chuẩn bị đến cứ điểm khác tìm kiếm một lát. Nếu như vẫn không tìm được, vậy chỉ có thể câu cá.

Cái gọi là câu cá, chính là đi gây sự. Danh xưng Byakuya có tiếng tăm không nhỏ trong thế giới Hokage, đương nhiên là ác danh, một trong những ác đồ của Akatsuki.

Một khi Tô Hiểu có động tác lớn, Akatsuki nhất định sẽ nhận được tin tức, do đó chủ động liên lạc với hắn.

Đây là một phương pháp ngu ngốc, nhưng có thể làm gì, Akatsuki là thế lực hắc ám, thành viên tổ chức đều có năng lực ẩn độn rất mạnh.

Ngay khi Tô Hiểu mới chuẩn bị rời đi, bước chân của hắn dừng lại.

“Hả? Luồng hơi thở này.”

Ánh mắt Tô Hiểu nhìn chăm chú rừng rậm cách đó không xa. Một lát sau, dưới chân hắn như địa lôi nổ vang, mảnh vỡ nham thạch màu đỏ tung tóe.

Coong!

Ánh đao tung hoành, tảng lớn cây cối bị chém thành từng đoạn mảnh gỗ, lá xanh bay ngang.

Tô Hiểu đứng trong rừng rậm, trong mười mét xung quanh cây cối không còn hoàn chỉnh. Đây không phải kết quả hắn dốc toàn lực, nếu như dốc toàn lực chém ra ánh đao, cây cối trong trăm mét xung quanh đã bị hắn chém nát.

“Đi ra.”

Đôi mắt Tô Hiểu vẫn ngắm nhìn xung quanh, giẫm chân xuống đất, lượng lớn năng lượng Thanh Cương Ảnh tiến vào mặt đất.

Cách một tiếng, bùn đất cách đó không xa nổ tung, chất lỏng màu trắng tung tóe.

Những chất lỏng màu trắng này nhìn như chất lỏng, cũng có tính chất trạng thái rắn. Chúng nó ngưng tụ vào một chỗ, hình thành hình dạng bất quy tắc, giống như bò sát to nhúc nhích trên đất.

Nhìn thấy sinh vật màu trắng này, đôi mắt Tô Hiểu sáng lên. Hắn biết đây là gì, đây là tế bào phân thân của Bạch Zetsu, cũng được gọi là Bào Tử Chi Thuật.

Phát hiện phân thân của Bạch Zetsu, khoảng cách tìm tới Akatsuki còn xa sao?

Năng lực ẩn độn của Bạch Zetsu rất mạnh, cho dù là Ninja loại cảm nhận cũng không phát hiện được hắn ta, nhưng Trực Cảm của Tô Hiểu cảm nhận được sự tồn tại của Bạch Zetsu. Khí tức của Bạch Zetsu đan xen ở giữa sinh mệnh và năng lực, bởi vậy mới có thể che đậy đa số cảm nhận.

Tô Hiểu tiến lên trước, trực tiếp bắt lấy Bạch Zetsu không theo quy tắc trong bùn đất.

Tế bào phân thân này của Bạch Zetsu không có ý thức chủ quan, hẳn là Bạch Zetsu lưu lại một tọa độ thêm quản chế, quản chế có người tới cứ điểm bỏ hoang này hay không.

Tế bào phân thân leo lên cánh tay Tô Hiểu tiến về trên người, cũng muốn hấp thu năng lượng Thanh Cương Ảnh. Tô Hiểu lập tức ném tế bào phân thân của Bạch Zetsu, nếu bị tế bào phân thân hấp thu năng lượng Thanh Cương Ảnh, xui xẻo nhất định là tế bào phân thân này.

Tô Hiểu mới ném tế bào phân thân, A Mỗ lập tức tiến lên, một tay kéo một chân của tế bào phân thân, cánh tay tráng kiện điên cuồng vung, cầm lấy tế bào phân thân đập mạnh xuống đất.

Rầm rầm rầm…

Khói lửa nổi lên bốn phía, bùn đất tung bay, từng hố đất xuất hiện.

Mới đầu tế bào phân thân muốn leo lên người A Mỗ, nhưng bị A Mỗ đập đủ 1 phút, tế bào phân thân thành thật hơn nhiều, bắt đầu co giật vô thức. Mặt ngoài leo lên tảng lớn bông tuyết, đây là năng lực sương giá của A Mỗ.

A Mỗ liếc mắt, xác định tế bào phân thân thành thật hơn nhiều, mới ném tế bào phân thân tới trước mặt Tô Hiểu.

Tế bào phân thân của Bạch Zetsu thực sự thành thật, ngoài chỉ thỉnh thoảng co rúm ra, cơ bản không cử động.

Tô Hiểu không ngăn cản A Mỗ, lúc trước hắn đang lo lắng làm thế nào dùng tế bào phân thân liên lạc với Bạch Zetsu. A Mỗ đập tế bào phân thân, rất có khả năng hấp dẫn sự chú ý của Bạch Zetsu.

Nửa tiếng trôi qua rất nhanh, bông tuyết trên tế bào phân thân biến mất, mà nó chậm rãi sinh động hơn, muốn chui vào trong đất.

“A Mỗ, tiếp tục.”

Tô Hiểu vừa dứt lời, A Mỗ nhanh chân tiến lên. Nó ngựa quen đường cũ nắm lấy một chân của tế bào phân thân…

Rất nhanh, tế bào phân thân nằm ngay đơ trên đất, thỉnh thoảng co giật đại biểu nó còn hơi thở sự sống.

Dường như đả kích ngoại lực không hấp dẫn sự chú ý của Bạch Zetsu, cũng không biết là Bạch Zetsu đã từ bỏ tế bào phân thân này, hay là đang tập trung tinh lực vào chuyện khác.

Phát hiện tình huống như vậy, Tô Hiểu do dự một lát, trong tay xuất hiện một ống chích kim loại.

Ống chích đâm vào vị trí cổ tế bào phân thân, chất lỏng màu xanh nhạt bên trong ống tiêm truyền vào trong cơ thể tế bào phân thân.

Tô Hiểu lập tức lùi về sau, Bố Bố thấy thế cũng lập tức lùi về sau. A Mỗ chỉ do dự một lát, lập tức chắn trước người Tô Hiểu và Bố Bố, rất có giác ngộ của tank. Bố Bố thì đang quan sát bốn phía, nó rất am hiểu ẩn độn tương tự cũng am hiểu điều tra.

Tế bào phân thân trên đất căng lên, gương mặt Bạch Zetsu bắt đầu bành trướng.

Ken két…

Tế bào phân thân nhanh chóng tăng lên, rất nhanh tăng thành quái vật khổng lồ.

Lúc này, trong rừng rậm gần Konohagakure, cơ thể Bạch Zetsu đang giám sát Konoha cứng đờ. Đầu tiên là hắn ta hơi nghi ngờ một chút, trái lại vẻ mặt không dám tin.

“Tế bào Hashirama nguyên thủy?”

Bạch Zetsu nhận ra được trong một tế bào phân thân của hắn ta, bị truyền vào tế bào Hashirama nguyên thủy.

Cái gọi là tế bào Hashirama nguyên thủy, chính là tế bào trong cơ thể Hashirama khi còn sống. Chỗ nghiên cứu tế bào Hashirama của đám Orochimaru, Danzo đều là Hashirama chết rồi, từ trên thi thể Hashirama đạt được tế bào Hashirama. Không cần nghĩ cũng biết, hai thứ này có khác biệt lớn, cái trước có giá trị hơn cái sau không biết bao nhiêu lần.

Người có tế bào Hashirama nguyên thủy, ở thế giới Hokage có thể đếm trên đầu ngón tay. Bộ tộc Senju có, dù sao Hashirama từng là tộc trưởng của Senju. Ngoại trừ bộ tộc Senju ra, chỉ còn sót lại Obito và Uchiha Madara có tế bào Hashirama nguyên thủy.

Uchiha Madara đã chết, Obito cũng không thể truyền tế bào Hashirama nguyên thủy vào trong phân thân của Bạch Zetsu. Mà Bạch Zetsu phát hiện, tế bào Hashirama nguyên thủy truyền vào trong tế bào phân thân của hắn ta trải qua nhiều lần tối ưu hóa và cải tạo, mức độ nguy hiểm cây cối hóa đã giảm thấp.

Bạch Zetsu cảm thấy khó hiểu, nhưng chuyện này quyết không thể mặc kệ không quan tâm. Sau khi do dự mấy giây, hắn ta từ bỏ giám sát hướng đi của Konoha, bắt đầu liên lạc với Obito.

Không lâu sau, Bạch Zetsu nhận được câu trả lời của Obito, kết quả câu trả lời rất kỳ lạ, bảo hắn ta đi nghênh đón một thành viên của Akatsuki thất tán gần 1 tháng.

Obito đoán được người làm chuyện này là Tô Hiểu, không phải Obito thần cơ diệu toán, mà vì tế bào Hashirama nguyên thủy trong tay Tô Hiểu, chính là có được từ tay Obito.

Thứ này quý giá như thế, đương nhiên Obito sẽ không dễ dàng cho Tô Hiểu, nhưng Tô Hiểu lấy thẻ đánh bạc khiến Obito không thể từ chối, đó là Sharigan kia, cũng chính là con Sharigan “mất đi” của Obito, sao Obito có khả năng từ chối?

Bạch Zetsu chui vào lòng đất, bắt đầu tiến hành siêu di chuyển với tốc độ cao. Hắn ta và Tô Hiểu đều ở trong Hỏa Quốc, hơn nữa cách nhau không xa.



1 tiếng sau, trong vùng rừng rậm chỗ Tô Hiểu.

Một lồng heo cỏ từ cây cối sinh ra, đến không chỉ có Bạch Zetsu, Hắc Zetsu cũng xuất hiện. Hắc Zetsu Bạch Zetsu là hai cá thể, nhưng ở trong thành viên Akatsuki, bọn họ ngụy trang thành 1 cá thể.

“Ai da, hóa ra là Byakuya, còn cho rằng hắn chết khi tấn công với Nagato rồi cơ.”

Bạch Zetsu mở miệng.

“Đừng lên tiếng, tính khí của Byakuya không được tốt lắm, dưới cơn nóng giận chém ngươi cũng không phải không thể.”

Giọng nói của Hắc Zetsu khàn khàn, trầm thấp, tính cách của hắn ta và Bạch Zetsu khác biệt hoàn toàn. Bạch Zetsu càng như thiếu niên hồ đồ, chuyện gì cũng tò mò, thỉnh thoảng sẽ kinh ngạc. Hắc Zetsu thì trầm ổn, lão luyện, như một ông lão sống rất lâu. Trên thực tế đúng là như vậy, hắn ta là “người” thời đại Kaguya. Không, phải nói hắn ta là một loại ý thức mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận