Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 302: Iceburg

Tô Hiểu đối mặt với Rob Lucci vài giây, sau đó hai người cùng dời mắt.

Tô Hiểu nhìn bốn phía, nhìn thấy một nhà gỗ ở vùng đất trống, nơi đó là nơi khách nhân ủy thác sửa thuyền hoặc mua thuyền đăng ký.

Trước nhà gỗ bày một cái bàn, phía sau chiếc bàn là người của công ty Galley – La.

Tô Hiểu đi lên trước, tên này đang bận rộn, nhìn dáng vẻ đang ghi chép gì đó.

- Xin chào, xin hỏi công ty Galley – La có tuyển công nhân ở bên ngoài không?

Tô Hiểu cố gắng duy trì mỉm cười, hắn không thường chủ động giao lưu với nhân vật trong vở kịch, chuyện này là có nguyên nhân.

- Hả?

Người này ngẩng đầu lên nhìn Tô Hiểu một cái, trái lại tiếp tục ghi chép.

Mị lực 5 điểm cường đại kia đã phát huy tác dụng, thái độ lạnh nhạt của người này quá rõ ràng.

- Đợi một lát.

Tô Hiểu thầm than trong lòng, quả nhiên hắn không am hiểu chuyện giao tiếp.

Đợi khoảng mấy phút, cuối cùng người này cũng hết bận, tháo mắt kính ra, xoa đôi mắt khô khốc nhìn về phía Tô Hiểu.

- Lai lịch?

- Biển Đông.

- Họ tên.

- Byakuya.



Người của công ty Galley – La bắt đầu tìm hiểu thông tin cơ bản của Tô Hiểu.

- Gặp tai nạn trên biển phiêu dạt tới Water Seven à… Như vậy đi.

Người này lấy một xấp văn kiện ra, lật xem một lát rồi nói với Tô Hiểu:

- Bến tàu số ba còn thiếu mấy người làm việc nặng, ngươi tới đó làm việc, 4000 Belly một ngày, cuối ngày kết toán.

Ý rất rõ ràng, bảo Tô Hiểu làm cu li, còn là công nhân tạm thời.

Tô Hiểu im lặng một lát, ánh mắt khẽ liếc nhìn xung quanh, tìm kiếm Rob Lucci, đối phương đã rời khỏi nơi chế tạo thuyền.

Tô Hiểu kéo một thiết côn từ trong đống phế phẩm ra, thiết côn nhỏ hơn cánh tay một chút, rất dày, phía trên đầy rêu xanh, giống như tháo từ trên thuyền cũ ra.

Tô Hiểu cầm thiết côn, hai tay dùng lực dưới ánh mắt kinh ngạc của nhân viên ghi chép này.

Cọt kẹt, cọt kẹt…

Âm thanh khó mà miêu tả được truyền tới, thiết côn bị Tô Hiểu vặn thành bánh quai chèo, miệng nhân viên ghi chép há to, biểu cảm như nhìn thấy quỷ.

Rất nhanh nhân viên ghi chép lấy lại tinh thần, thái độ thay đổi.

- Đến đây, ngồi đi.

Người này kéo một cái ghế ra, nâng kính trên sống mũi lên.

- Ngươi có thể đối phó được bao nhiêu hải tặc treo giải thưởng?

Đây là phương pháp phán định thực lực rõ nhất ở thế giới hải tặc.

- Giữa năm trăm ngàn đến một triệu.

Với đao thuật hiện giờ của Tô Hiểu, đối phó hải tặc cấp bậc này không khó, lúc này đao thuật của Tô Hiểu không cách Zoro quá nhiều, hoặc còn mạnh hơn Zoro một chút.

Nhưng nếu hai người chiến đấu, người thắng chắc chắn là Tô Hiểu, Zoro chỉ có thể dùng đao, mà năng lực của Tô Hiểu rất toàn diện, dù sao Zoro là kiếm sĩ của băng hải tặc Mũ Rơm, có đồng bạn bên cạnh, Tô Hiểu chỉ có một mình, năng lực nhất định phải toàn diện.

Nghe Tô Hiểu nói giá treo thưởng, rõ ràng là tên này không thể tin được.

- Chuyện này… Không biết phương pháp chiến đấu chính của ngươi là?

Nhân viên này hỏi dò Tô Hiểu, thái độ lúc trước đã sớm biến mất không còn tăm hơi, thực lực mạnh có thể coi như không có chỗ hại của mị lực mang tới.

Tô Hiểu giơ tay, Trảm Long Thiểm xuất hiện ở bên hông hắn, hắn nhấc Trảm Long Thiểm lên một chút.

- Kiếm sĩ sao?

Thế giới hải tặc bất luận là dùng đao hay kiếm đều gọi chung là kiếm sĩ, Tô Hiểu không phổ cập khái niệm đao cho nhân viên này, chỉ gật đầu.

- Ngươi đi theo ta, Warner, thay ta một lát.

Nhân viên này ra hiệu cho Tô Hiểu đi theo hắn ta, đi về phía trung tâm Water Seven.

- Quên chưa giới thiệu, thất lễ quá, ta tên là Angasu, quản sự bến tàu số một của công ty Galley – La.

Angasu khoảng 30 tuổi, mặt trắng không râu, mặc một chiếc áo cộc giống công nhân.

- Byakuya, ngươi cảm thấy hứng thú với chức vị gì?

Angasu bắt đầu nói chuyện với Tô Hiểu, trong lời nói còn có thăm dò.

Ở đại hải trình thứ gì quý giá nhất? Belly? Hoàng kim? Tất cả đều không phải, là nhân tài và cường giả, rõ ràng là Tô Hiểu thuộc về người sau, việc Tô Hiểu làm lúc trước, ở đại hải trình không có mấy người có thể làm được, thiết côn kia rất dày, dùng để chế tác phần biên tránh bị va chạm.

- Chức vị gì sao… Hộ vệ đi, ta từng đảm nhiệm làm hộ vệ của quốc vương một tiểu quốc ở biển đông, sau đó quốc gia kia bị Quân Cách Mạng công chiếm.

Tuy Tô Hiểu chưa từng đảm nhiệm thật, nhưng hắn từng ám sát quốc vương, rất quen thuộc với quốc vương ở thế giới hải tặc.

Hắn giết một quốc vương ở biển đông, nhưng hắn không lựa chọn mai danh ẩn tích, nguyên nhân rất đơn giản, lúc trước không có ai chứng kiến, mà băng hải tặc Krieg đang tấn công pháo đài của quốc vương, tất cả mọi người sẽ hoài nghi quốc vương bị Clark giết.

Một hải tặc xông tới gần vương cung, hơn nữa quốc vương còn chết, vậy thật sự là bùn đất rơi vào quần, không phải tường cũng là tường.

Huống chi để lộ thân phận thì sao? Công ty Galley – La không phải hải quân, bọn họ sẽ không điều tra lai lịch của công nhân, đây cũng là nguyên nhân Tô Hiểu không gia nhập chính phủ thế giới.

Angasu dẫn Tô Hiểu ngồi một con Bulls cỡ trung, Bố Bố vẫn theo sau.

- Đây là chó của ngươi à?

Angasu sửng sốt đánh giá Bố Bố, giống như muốn sờ đầu Bố Bố, nhưng thấy Bố Bố nhe răng ra, hắn ta vội vàng thu tay về.

- Đúng vậy, nuôi mấy năm trước, “tạp giao” sói và chó.

Nghe thấy lời Tô Hiểu nói Angasu gật đầu, chẳng trách hung dữ như vậy, hắn ta liếc mắt nhìn Bố Bố nghĩ.

Tuổi khoảng 20, dùng đao, tên là Byakuya, dẫn theo một con chó có dáng vẻ đặc biệt, hộ vệ của quốc vương, gặp nạn trên biển.

Angasu chỉnh tài liệu về Tô Hiểu, trong đầu cố nghĩ tới tội phạm treo giải thưởng phù hợp.

Nghĩ một lúc lâu, Angasu không nghĩ ra được, cuối cùng định nghĩa Tô Hiểu là nửa sạch, ít nhất không phải là tội phạm treo giải thưởng.

Nghĩ đến điểm này Angasu càng hài lòng, hắn ta quyết định giới thiệu Tô Hiểu cho người nào đó.

Bulls tầm trung bơi với tốc độ rất nhanh, không lâu sau Tô Hiểu đi tới vị trí trung tâm của Water Seven.

Tiến vào nơi này không cần Bulls, nơi này là khu vực lục địa hiếm có của Water Seven, đương nhiên vùng lục địa này do công nhân chế tạo.

Có thể ở nơi này đều là quyền quý của Water Seven, nơi Tô Hiểu đang đến là văn phòng trong một tòa nhà.

Quả nhiên cường giả tới nơi nào đều nhận được coi trọng, nếu công ty Galley – La thật sự để Tô Hiểu làm cu li, hắn không có biện pháp leo lên cao trong vòng hai ngày.

Để lộ một chút thực lực cho dù nguy hiểm, nhưng có thể thấy rõ chỗ tốt.

Tòa thị chính của Water Seven có tổng cộng 5 tầng, tường ngoài sạch sẽ, cửa sổ thủy tinh được lau tới trong suốt, nhân viên mặc âu phục giày da, đều cho thấy sự phồn vinh của Water Seven.

Đi vào tòa thị chính, Angasu dẫn Tô Hiểu đi tới trước văn phòng ở tầng 4.

Cốc, cốc, cốc.

Angasu khẽ gõ cửa phòng, giọng nam truyền từ bên trong ra:

- Vào đi.

Sau khi chỉnh quần áo một phen, Angasu đẩy cửa phòng ra, diện tích văn phòng không nhỏ, tràn đầy ánh sáng, đủ loại gia cụ.

Một người đàn ông mặc âu phục, tóc ngắn màu lam, chỗ cằm có ít râu đang nằm trên xích đu ngủ trưa.

Tô Hiểu nhận ra thân phận của người này, Iceburg xã trưởng của công ty Galley – La.

Xem trong anime, Iceburg là nhân vật chính phái, ít nhất ở trong mắt băng hải tặc Mũ Rơm là vậy.

Sự thực đúng là như vậy sao? Không phải.

Có lẽ nhân phẩm của Iceburg không tệ, nhưng hắn ta làm ăn tuyệt đối không sạch sẽ, hắn ta quang minh chính đại bán thuyền cho hải tặc, hoặc sửa thuyền giúp hải tặc.

Đối với thế giới hải tặc diện tích biển rộng hơn 90%, thuyền là công cụ giao thông phổ biến nhất, lợi ích lớn như vậy không ai không đỏ mắt.

Hơn nữa Iceburg còn là đồ đệ của người cá Tom, người cá Tom chế tạo thuyền giúp Vua Hải Tặc Roger, sau đó bị chính phủ thế giới bán giam cầm, nếu không phải kỹ thuật tạo thuyền của Tom quá tốt, Tom đã sớm chết rồi.

Là đệ tử chính của người cá Tom, Iceburg có thể khống chế Water Seven, còn được chính phủ thế giới cho phép, vấn đề này không khỏi khiến người ta suy nghĩ sâu sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận