Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1148: Năng lực phiền phức

Rương báu kim loại rơi xuống đất, bên trong địa đạo rộng khoảng bảy mét, đám Winnie bắt đầu dựa vào vách tường. Mấy giây sau, bọn họ quay lưng về phía tường đứng thành một hàng, rất hiểu ngầm.

Sở dĩ bọn họ làm như vậy, là vì cố gắng khiến Tô Hiểu đối địch với miêu nữ, do đó giao thủ, như vậy bọn họ mới có cơ hội chạy trốn, có lẽ còn thuận tiện lấy đi rương báu kim loại? Như vậy quá hoàn mỹ, không, hẳn là khiến hai bên liều mạng chiến đấu, cuối cùng bọn họ nhặt được ưu đãi mới là hoàn mỹ nhất. Loại thu hoạch kia chính là rương báu miêu nữ rơi xuống + thẻ màu đỏ tươi cực phẩm + rương báu kim loại.

Từ lúc Tô Hiểu nhảy vào trong địa đạo, ánh mắt miêu nữ Neferpitou vẫn luôn nhìn về phía hắn.

“Ngươi là ai?”

Phần bắp chân của miêu nữ nhanh chóng nhô lên, bắp thịt cứng rắn.

“…”

Tô Hiểu không lên tiếng, chỉ ném Tịch Diệt Công Tước sau lưng cho A Mỗ, Trảm Long Thiểm trở vào trong bao xuất hiện trong tay hắn.

Boong.

Trảm Long Thiểm ra khỏi vỏ, trường đao trong tay Tô Hiểu chỉ xéo mặt đất, không nhanh không chậm tới gần miêu nữ.

“Ta có chút không có thời gian, cho nên nhanh gọn đi.”

Tô Hiểu vừa dứt lời, trước mặt truyền tới tiếng vang thật lớn, là miêu nữ nhào tới.

Hai tay của miêu nữ duỗi thẳng ở hai bên người, đầu ngón tay sắc nhọn dị thường, giống như con mèo hoang lao về phía con mồi, nhạy bén, mạnh mẽ.

Tô Hiểu đang tiến về trước đột nhiên lao nhanh, bất ngờ biến mất tại chỗ, trong mấy tên Khế Ước Giả kia có ba người vô cùng hưng phấn.

“Có lẽ đây là cơ hội…”

Boong, boong, boong…

Tiếng đánh chém lanh lảnh truyền tới, nhanh, nhanh tới mức ánh mắt không thể nắm giữ đánh chém.

Hai móng tay sắc bén bay lên, miêu nữ thả người nhảy lùi lại, dùng tư thế nửa ngồi nửa quỳ rơi xuống đất, bắp thịt trên mặt nàng co giật, dường như đang kìm nén đau nhức.

Máu tươi từ đầu ngón tay trái của Tô Hiểu nhỏ xuống, trên cánh tay trái của hắn có vết thương rất rộng, đây là bị đuôi của miêu nữ đánh vào tạo ra, hắn không quen thuộc chiến đấu với kẻ địch có đuôi.

Trên mũi đao của Trảm Long Thiểm có một phần đuôi cuối dài chừng 5cm, đây là đuôi của miêu nữ.

Tuy thực lực của miêu nữ không cường đại như Ant King, nhưng cũng tuyệt đối không dễ đối phó, trực giác của nàng quá nhạy bén.

Giao đấu một hiệp khiến Tô Hiểu xác định được một chuyện, chính là đối phó miêu nữ cần phải cẩn thận, hơi bất cẩn một chút sẽ giao ra tính mạng.

Nếu so sánh thực lực đơn thuần, Tô Hiểu mạnh hơn miêu nữ một chút, nhưng vị trí địa hình hiện giờ càng thích hợp cho miêu nữ chiến đấu. Vách tường và trần nhà xung quanh đều trở thành ván cầu của miêu nữ, khiến hành tung của nàng rất khó nắm giữ.

Miêu nữ nửa ngồi nửa quỳ trên đất thay đổi tầm mắt, nhìn về phía mấy Khế Ước Giả đang muốn nhân cơ hội chạy trốn. Nàng chuẩn bị lợi dụng đám người này, tranh thủ khiến Tô Hiểu lộ ra sơ hở.

Rầm!

Dưới người miêu nữ xuất hiện hố lõm, chỉ trong nháy mắt nàng biến mất tại chỗ, khi hiện thân lần nữa đã xuất hiện giữa mấy tên Khế Ước Giả, chỉ trong nháy mắt khiến ba tên Khế Ước Giả tỉnh mộng.

Tô Hiểu di chuyển về trước, khoảng cách giữa hai bên rút ngắn tới 3 mét.

Tuy miêu nữ không biết Tô Hiểu có thể vì mấy người xung quanh mà sợ ném chuột vỡ đồ hay không, nhưng có giá trị thử nghiệm nhất định.

Nhưng có thể thế nào, Tô Hiểu và những Khế Ước Giả này là đường thẳng, những người này trốn mà nói, hắn sẽ không ngăn cản, nếu những người này thành con tin, hắn cũng không do dự.

“Man Lực Nguyên Tuyền.”

Một Khế Ước Giả cận chiến muốn công kích miêu nữ, nhưng thực lực của hắn ta chỉ là cấp ba sơ kỳ, chênh lệch quá lớn với miêu nữ.

Miêu nữ căn bản không để ý tới công kích của Khế Ước Giả này, mà một tay nắm lấy đầu đối phương, chặn hắn ta trước người.

Boong.

Trường đao chém qua, Khế Ước Giả kia muốn công kích Tô Hiểu mất mạng tại chỗ.

Ở trong địa đạo không có bất cứ người nào là vô tội, những Khế Ước Giả này vì truy tìm lợi ích, mạnh mẽ mới xuất hiện ở đây, bởi vậy phải có giác ngộ khó giữ được tính mạng. Nếu Tô Hiểu chết ở đây, hắn sẽ không oán hận điều gì, muốn được thứ gì đồng thời phải gánh vác nguy hiểm, đây là lẽ đương nhiên.

Tô Hiểu và miêu nữ chém giết nhau trong đám Khế Ước Giả, kết quả có thể tưởng tượng được.

Máu tươi tung tóe, miêu nữ bóp nát đầu một nữ Khế Ước Giả, ném thi thể nữ Khế Ước Giả kia về phía Tô Hiểu, muốn dùng máu tươi che chắn tầm mắt của Tô Hiểu, đây là người may mắn còn sống cuối cùng trong tiểu đội.

Sau khi chiến đấu bắt đầu 1 phút 06 giây, nhóm mạo hiểm cỡ nhỏ kia bị diệt sạch, phần lớn là chết trong tay miêu nữ. Nàng vẫn luôn lợi dụng thi thể của những người này che chắn tầm mắt của Tô Hiểu, tìm được cơ hội.

Thi thể của nữ Khế Ước Giả bay về phía Tô Hiểu, Tô Hiểu múa đao về bên phải.

Lưỡi đao nghẹn ngào cắt qua không khí, mấy sợi tóc bạc bị chém đứt.

Cơ thể miêu nữ hầu như co lại, nàng dựa vào trực giác nhạy bén tránh thoát khỏi đánh chém của Tô Hiểu, trực tiếp nhào tới trước người Tô Hiểu.

Nếu như bị sát người mà nói, ưu thế của miêu nữ sẽ tăng lên mấy lần, thậm chí mười mấy lần. Bởi vì nàng dùng cơ thể chiến đấu, mà không phải dùng vũ khí.

Trên mặt miêu nữ xuất hiện nụ cười, nụ cười vô cùng tàn khốc, bắp thịt trên một tay của nàng nhô lên, chân trở nên thô hơn, trực tiếp đánh về phía yết hầu của Tô Hiểu.

Lúc này trường đao của Tô Hiểu mới chém ra, mà đao này còn bị miêu nữ tránh thoát, thuộc về giai đoạn lực cũ đã ra, lực mới chưa sinh.

Đối mặt với miêu nữ đã nhào tới trước người cách 1 mét, đầu gối của Tô Hiểu cong lên, muốn đẩy lùi miêu nữ. Đáng tiếc chính là, tay miêu nữ chỉ cách cổ họng hắn mấy cm.

Nếu như bị miêu nữ bóp cổ, trước tiên đừng nói đòn đánh này tạo thành thương tổn, mắt xích công kích sau đó đủ khiến Tô Hiểu không chịu nổi, không chết cũng tàn tật, chiến đấu sau đó đừng đánh nữa.

“Thắng.”

Tay của miêu nữ đã tiếp xúc với da của Tô Hiểu, ngón tay của nàng cong xuống, dốc toàn lực nắm lấy.

Xúc cảm bóp nát xương cốt như tưởng tượng không xuất hiện trong tay miêu nữ, vẻ mặt nàng hơi ngạc nhiên trước, sau đó đồng tử nhanh chóng co rút lại.

Cảm giác nguy hiểm truyền từ sau lưng miêu nữ tới, lúc này nàng đang duy trì nhào về trước, bởi đòn công kích này là đến từ phía trên nàng.

Phía trên miêu nữ, trường đao trong tay Tô Hiểu xoay chuyển, thành tư thế trở tay cầm đao.

Xì xì.

Trường đao trực tiếp xuyên qua ngực miêu nữ, không hề cách trở xuyên thủng tim. Còn vì sao Tô Hiểu không chém đầu miêu nữ, bởi vì làm như vậy không thể khiến miêu nữ lập tức mất đi sức chiến đấu, còn có nguy hiểm bị phản công.

Trảm Long Thiểm đâm xuống mặt đất, ghim miêu nữ trên mặt đất. Bởi vì cơ thể miêu nữ đang duy trì quán tính lao về trước, lưỡi đao trực tiếp cắt ra ngực nàng, còn chém tới dưới bụng.

Miêu nữ phun ra máu tươi, đôi mắt nàng run rẩy, bởi vì nàng không nghĩ ra, không nghĩ ra vì sao Tô Hiểu đột nhiên biến mất.

“Hệ đặc chất sao?”

Bùm!

Một chân của Tô Hiểu giẫm lên mặt miêu nữ, nửa đoạn cơ thể của miêu nữ đi vào trong phiến đá.

Tô Hiểu rút trường đao, một đao chém về phía đầu miêu nữ.

Xì xì, máu tươi bắn tung tóe lên cao mấy mét, cơ thể miêu nữ giật giật, hai tay thành trảo hình, sau đó mềm mại rủ xuống.

Tuy thành công chém đầu miêu nữ, cũng xuyên thủng trái tim đối phương, nhưng Tô Hiểu không dừng đánh chém.

Đao trong tay Tô Hiểu mới giơ lên, nửa đoạn trên cơ thể miêu nữ đi vào mặt đất đột nhiên trá thi, hai tay nàng vỗ lên mặt đất, thả người nhảy về sau.

Miêu nữ còn sống sao? Đúng là như vậy, với sức sống mạnh mẽ của Chimera Ant, cho dù bị chém đầu cũng đâm thủng tim, không thể lập tức tử vong, huống hồ năng lực Niệm của miêu nữ rất đặc biệt.

Đầu bị chém xuống cách miêu nữ không xa, trong tay nàng mang theo đầu của mình, sau lưng nàng có bóng mờ màu đỏ, trên tay bóng mờ này có nhiều sợi tơ, sợi tơ tiếp nối trên người miêu nữ, khiến nàng giống như một con rối, chính vì như vậy nàng mới có thể tiếp tục chiến đấu.

Năng lực Niệm này tên là Terpsichora, nếu cho miêu nữ chút thời gian, nàng thậm chí có thể sử dụng loại năng lực này khâu đầu và trái tim lại, do đó “phục sinh tại chỗ”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận