Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 878: Đàm phán

Trung tâm vị trí khu học thứ bảy, một đống cao ốc không có cửa sổ, nói một cách chính xác, là không có bất cứ lối vào nào, hoàn toàn đóng kín, chính thức tên là “cao ốc bản bộ của hội đồng quản trị”.

Tòa cao ốc không cửa sổ này nền đất sâu tới 15 mét, nền đất tận 3 kilomet ở xung quanh là móng của nó, cộng thêm mấy cây cột to chôn sâu dưới nền đất, tòa cao ốc này căn bản không có khả năng đổ xuống hoặc nghiêng.

Toàn cao ốc do bản thiết giáp “hình tính toán, nguyên liệu hợp kim tính khuếch tán xung kích” bao trùm, đừng nói là đạn bình thường, cho dù là đạn hạt nhân rơi lên phía trên, cũng không thể nổ hủy nó.

Cao ốc hoàn toàn phong kín, mà kiên cố đến mức khiến người ta kinh ngạc như vậy, chính là sào huyệt của thủ lĩnh phía chính phủ - Aleister Crowley. Hắn ta sẽ không rời đi nơi này, nói một cách chính xác là không muốn rời khỏi nơi này, rời khỏi nơi này hậu quả hơi nghiêm trọng.

Tô Hiểu nhìn tòa cao ốc kiên cố như vậy, phản ứng đầu tiên chính là rốt cuộc Aleister Crowley sợ chết cỡ nào? Chẳng lẽ “từng chết một lần” xong, tử vong khiến đối phương sinh ra hoảng sợ?

Không sai, Aleister Crowley “từng chết” một lần, suýt nữa bị ma pháp nhân giết chết.

Aleister Crowley, từng có người nói hắn ta là ma pháp sư vĩ đại nhất thế kỷ 21, cũng có người nói hắn ta là ma pháp sư thấp hèn.

Dựa theo hiểu biết của Tô Hiểu, không có nhiều người giết vợ, Aleister Crowley ác hơn, hắn ta tế hiến vợ của mình, gọi ra một thiên sứ thủ hộ, Aiwass. Sau đó là con gái chết, Aleister Crowley không có phản ứng gì, thậm chí dùng đứa bé tuổi xấp xỉ con gái làm thí nghiệm.

Cuối cùng, Aleister Crowley đứng ở điểm cao nhất của ma pháp sư, chẳng biết vì sao hắn ta đột nhiên từ bỏ ma pháp, bắt đầu chuyên tu khoa học kỹ thuật. Phải biết rằng, lúc đó dưới cái nhìn của phía ma pháp, phía khoa học kỹ thuật là dị đoan, một đám người ngu xuẩn mưu toan khiêu chiến thần uy. Hành động chuyển tu của Aleister Crowley, giống như giẫm lên tôn nghiêm của tất cả ma pháp sư, trước khi đi còn nhổ ra cục đờm.

Tất cả ma pháp sư nổi giận, kết quả là, Aleister ở trong một trấn nhỏ hẻo lánh của nước Anh, bị một ma pháp sư Thanh Giáo nước Anh “giết chết”, cũng chôn ở thâm sơn cùng cốc. Trên thực tế, Aleister chưa chết hẳn, xem như bị chôn sống.

Một bác sĩ nào đó đào Aleister ra, dựa vào y thuật tinh xảo, cứu sống Aleister gần như sắp chết.

Nếu không có bác sĩ kia, hiện giờ Aleister đã thành cặn bã mục nát, trở thành chất dinh dưỡng của hoa cỏ.

Bác sĩ kia chế tạo trang bị duy trì sinh mệnh cho Aleister, cho đến nay, Aleister vẫn trải qua vô số lần cải tạo trang bị duy trì sinh mạng.

Có thể nói thế này, hiện giờ Aleister đã không thể xem là nhân loại, năng lực không rõ, thực lực cụ thể không rõ, tuổi thọ không biết, tính cách không biết, mục đích cuối cùng lờ mờ là hủy diệt ma pháp.

Đối với loại người không rõ tư liệu, thực lực hẳn là rất mạnh, Tô Hiểu có chút kiêng kỵ. Tuy thực lực của hắn tăng nhanh, nhưng hắn chưa từng có ý nghĩ mình vô địch thiên hạ.

Trước khi đạt thành nhận thức chung với Aleister, Tô Hiểu không thể an tâm chấp hành nhiệm vụ lên cấp 3, đối phương chính là đầu đạn hạt nhân đúng giờ, cả Academy City do đối phương nắm trong tay.

Tô Hiểu đứng trước cao ốc không cửa sổ, trong đầu suy tư lời giải thích, nói dối với loại người không phải nhân loại không biết tồn tại bao nhiêu năm, giao hết hoạt động sinh mệnh của bản thân cho máy móc chấp hành thay, rõ ràng là không thực hiện được.

- Chuẩn bị di chuyển không gian.

Musujime Awaki ở bên cạnh mở miệng, rõ ràng là nàng hơi sốt ruột, vì tránh dẫn người tiến vào cao ốc xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nàng không chỉ truyền tống “khách nhân”, còn cần bản thân tiến vào cao ốc với “khách nhân”. Như vậy biểu thị, Musujime Awaki tình cờ gặp Aleister.

- Ừm.

Một tay của Tô Hiểu nắm lấy vai Musujime Awaki.

- Đừng nắm lấy ta, ta sẽ tố cáo ngươi bất lịch sự.

- Đây là lần thứ hai ta di chuyển không gian, không nắm lấy thứ gì “trong lòng bất an”.

Rõ ràng là Tô Hiểu đang nói khoác, hắn thường di chuyển không gian, nhưng mà trước khi di chuyển không gian, thường chịu một “gậy”, điều này khiến hắn có loại mâu thuẫn gần như bản năng với truyền tống không gian.

Lực lượng không gian bắt đầu gợn sóng, Tô Hiểu và Bố Bố cảm thấy sau đầu mát lạnh theo bản năng.

Quang ảnh lấp lóe, Tô Hiểu tiến vào trong một căn phòng to hơi tối tăm, hắn sờ sau gáy theo quán tính.

- Xem ra chán ghét di chuyển không gian không chỉ mình ta.

Musujime Awaki há to miệng thở hổn hển, từng có bất ngờ để lại ám ảnh trong lòng nàng, chỉ cần di chuyển vượt quá bốn lần, nàng sẽ sinh ra cảm giác nôn mửa, thứ trong dạ dày không nhịn được phun ra.

- …

Tô Hiểu không lên tiếng, ánh mắt vẫn ngắm nhìn xung quanh.

Trong căn phòng to tối tăm, đủ loại đường ống có thể thấy được, đồ vật bên trong cao ốc này, là một trang bị duy sinh đầy đủ cỡ lớn.

Mà ở trung tâm căn phòng to này, có mười mấy lọ thủy tinh cao ba mét, bên trong lọ thủy tinh đầy dung dịch duy sinh cần thiết, một người đàn ông có mái tóc dài màu trắng, con mắt màu xanh lục, vì ngâm trong dung dịch thời gian dài mà làn da trắng nõn như da trẻ con, đang trồng chuối ngâm trong dung dịch.

Aleister trồng chuối ngâm trong dung dịch, cách mặt đất khoảng hai mét, Tô Hiểu đang đối diện với Aleister.

- Hình như ngươi nhận ra được sự tồn tại của ta.

Aleister “mở miệng”, giọng nói có chút trống trải, đây không phải là bản thân Aleister đang nói chuyện, mà là thiết bị duy sinh trong căn phòng to phát ra âm thanh, ngay cả mở miệng nói chuyện, Aleister đều dùng máy móc thay thế.

Lúc trước khi điều tra tư liệu về Aleister, Tô Hiểu từng thấy một câu, Aleister vừa giống đàn ông vừa giống phụ nữ, vừa giống người lớn vừa giống trẻ con, vừa giống thánh nhân vừa giống tội nhân.

Sau khi gặp mặt, Tô Hiểu cảm thấy hình dung này không đáng tin chút nào, Aleister chính là người đàn ông tóc trắng treo ngược, đặc điểm duy nhất là tóc rất dài, nếu đứng thẳng, tóc của đối phương có thể rủ xuống tới vị trí mắt cá chân.

- Có chỗ nghe nói, khi cảm nhận được những “sứa máy theo dõi” kia, ta liên tưởng tới thủ đoạn giám sát của ngươi, nếu những người khác ở Academy City làm như vậy, vô ý khiêu khích ngươi.

Tô Hiểu đi tới trước lọ thủy tinh cao, đàm phán chính thức bắt đầu.

- Vậy sao?

Giọng nói trống trải truyền đến, sau đó trong phòng to rơi vào im lặng, giống như chết lặng.

Musujime Awaki cách đó không xa dùng năng lực không gian rời đi, nàng rất thức thời, cũng rất thông minh, biết rõ có một số việc không thể ở lại.

- Chưa được cho phép đã tiến vào quý địa, là sai lầm lễ tiết, nhưng mà ta chỉ đến tìm kiếm vật nào đó.

Tô Hiểu phá vỡ im lặng, thời gian là khái niệm không quá mạnh đối với Aleister, làm hao tổn gây bất lợi cho Tô Hiểu.

- Tìm kiếm thứ nào đó sao?

Giọng điệu của Aleister xuất hiện biến hóa nhỏ, nhưng biểu cảm gương mặt không thay đổi.

- Đó là một bản pháp điển, ta chỉ có chút manh mối, người nào đó trong Academy City biết tung tích bản pháp điển kia, đây là tổ chức của ta ra lệnh, tìm vật kia cũng được, trong lúc nguy cấp có thể cân nhắc phá hủy.

Miệng đầy lời nói dối không lừa được Aleister, nhưng trong phần lớn lời nói thật xen lẫn chút lời nói dối, khả năng bị nhìn thấu nhỏ đi nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận