Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1257: Binh triều

Tô Hiểu nhanh bước ra ngoài thôn trang, tuy viên đạn tín hiệu kia bị hắn dùng giới đoạn tuyến kéo xuống, không thể nổ tung, nhưng cũng để lại đường sương mù màu đỏ, xông thẳng lên không.

Nếu như đạn tín hiệu hoàn toàn nổ tung, trong mười mấy cây số xung quanh tử linh binh sĩ đều chạy tới bên này, chỉ xuất hiện đường sương mù mà nói, có thể đưa tới tử linh binh sĩ có hạn.

Tô Hiểu vừa ra khỏi thôn trang nhỏ, xa xa có viên đạn tín hiệu bay lên không, nổ tung bùm bùm, viên đạn tín hiệu này cách Tô Hiểu khoảng nửa kilomet.

Viên đạn tín hiệu này mới nổ tung, trong vòng mấy cây số xung quanh có mười mấy viên đạn tín hiệu lục tục nổ tung ở giữa không trung. Chỉ trong nháy mắt, trên không trong vòng mấy cây số xung quanh xuất hiện từng quả cầu khói màu đỏ.

Đạn tín hiệu khiến người ta chú ý nhất, cũng không phải nổ tung sản sinh ra khói đỏ, mà là khi nổ tung phát ra tiếng vang, âm thanh này có thể truyền đi rất xa.

Tô Hiểu quăng Sứ Đồ Chi Nhãn lên giữa không trung, Sứ Đồ Chi Nhãn bay lên trên không. Hắn đã định vị tọa độ trong con mắt máy này, đảm bảo khi hắn ở trong dòng người có thể phân biệt rõ phương hướng.

Sứ Đồ Chi Nhãn có ba chức năng, một là dò xét, chính là năng lực điều tra Tô Hiểu thường sử dụng. Hai là màu cảnh giới, Sứ Đồ Chi Nhãn sẽ dựa theo thực lực của kẻ địch đánh dấu màu sắc, loại năng lực này Tô Hiểu không sử dụng lắm. Hắn càng tin vào phán đoán của mình, có lúc thuộc tính mạnh không có nghĩa là thực lực mạnh.

Còn năng lực thứ ba của Sứ Đồ Chi Nhãn, chính là cảnh giới. Nó có thể cảnh giới tình hình trong vòng nửa kilomet, một khi có sinh vật khả nghi tới gần, Sứ Đồ Chi Nhãn sẽ lập tức báo động trước. Là trang bị màu vàng nhạt, năng lực của Sứ Đồ Chi Nhãn rất thực dụng.

Năng lực thứ ba của Sứ Đồ Chi Nhãn mở ra, trước mắt Tô Hiểu xuất hiện một vòng xanh, rất giống rada. Biên giới vòng xanh tràn ngập điểm đỏ, phỏng đoán can thận phải hơn vạn, vòng xanh đại biểu xung quanh nửa kilomet, điểm đỏ là kẻ địch.

Chỗ biên giới vòng xanh trải rộng điểm đỏ, những điểm đỏ này sắp xếp chỉnh tề, lấy tốc độ không nhanh không chậm tụ lại ở trung tâm, Tô Hiểu ở trung tâm vòng xanh.

Bùm, bùm, bùm…

Tiếng nổ vang rền càng ngày càng gần, Tô Hiểu khống chế Sứ Đồ Chi Nhãn trôi nổi trên không. Bị quân địch vây nhốt đã là tình huống tồi tệ, nếu như lại lạc phương hướng, vậy thì Tô Hiểu chắc chắn sẽ chết dưới chiến thuật biển người.

Sứ Đồ Chi Nhãn có thể chỉ dẫn phương hướng cho Tô Hiểu, đảm bảo hắn có cơ hội phá vòng vây từ trong loạn quân.

Ở trong khói lửa cuồn cuộn, Tô Hiểu nhìn thấy quân đội tử linh đầu tiên, trên người bọn họ mặc áo giáp, cầm trong tay khiên cao gần 2 mét, từng mũi dao trên vũ khí dài lộ ra phía trên khiên.

Bùm, bùm, bùm…

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc này là tiếng bước chân của hơn vạn tử linh, cũng là âm thanh trống trận.

Cách Tô Hiểu 300 mét, từng tử linh binh sĩ cầm khiên trong tay thành vòng tròn vây quanh Tô Hiểu, Tô Hiểu có thể thấy một vòng tường khiên mà thôi.

Tô Hiểu bị vây quanh ở đây không phải vì hắn sơ ý bất cẩn, mà đây là tình huống đương nhiên sẽ xuất hiện.

Tử linh cầm khiên nặng vũ khí sắc nhọn vây quanh Tô Hiểu, chiến lược của bọn họ rất đơn giản, chính là dùng khiên xông tới chỗ Tô Hiểu, cùng sử dụng khiên mấy mặt kẹp lấy Tô Hiểu, sau đó chính là binh khí dài đâm tới.

Nhưng mà trước lúc này, quân tử linh còn có một phần “quà lớn” muốn tặng cho Tô Hiểu.

Tường khiên xung quanh Tô Hiểu không tiếp tục tiến lên phía trước, chuyện Tô Hiểu cần làm kế tiếp vô cùng đơn giản, tìm ra thống soái của quân tử linh này, cũng giết chết đối phương. Sau khi quân tử linh như rắn không đầu, hắn mới có cơ hội phá vòng vây.

Còn giết trên vạn tử linh binh sĩ này, đừng đùa, không phải là giết gà, cho dù một đao của Tô Hiểu là một vùng, hơn một vạn tử linh binh sĩ cũng phải giết rất lâu. Trong lúc này còn có đội tử linh khác đuổi tới, quân tử linh càng tụ càng nhiều.

Đừng nói là tụ mấy trăm ngàn, tụ tập hơn triệu cũng không khuếch đại. Mấy tiếng trước Tử Linh Tộc đã không còn tấn công Thần Chi Tường, mà điều phần lớn quân đội tuần tra lãnh thổ, đợi mệnh lệnh bất cứ lúc nào.

Ánh mắt Tô Hiểu vãn ngắm nhìn xung quanh, ngoại trừ nhìn thấy một vòng tường khiên, hắn không thấy những vật khác. Còn thống soái của đội này, lúc này không phải đang quay phim, tên thống soái kia sẽ không chủ động đứng ra phí lời mấy câu, mà trốn sau tầng tầng binh triều, không cho Tô Hiểu cơ hội chặt đầu.

Ngay khi Tô Hiểu quan sát tình hình xung quanh, đại lễ của Tử Linh Tộc tới.

Vèo…

Tiếng rít từ bầu trời kéo tới, Tô Hiểu ngẩng đầu lên nhìn, trên bầu trời xuất hiện lít nha lít nhít điểm đen, điểm đen này là từng mũi nhọn màu đen hình xoắn ốc, là vũ khí tầm xa “Mộ Vũ Hắc Sắc” bảng hiệu của Tử Linh Tộc.

Khiên phản kích xuất hiện xung quanh Tô Hiểu, sắp bắt đầu hỗn chiến, bởi vậy hắn không lo lắng vấn đề không đủ giá trị pháp lực.

Đối mặt với hỗn chiến, Tô Hiểu rất có tin tưởng. Một là vì năng lực thiên phú của hán, hai là vì hiệu quả phong nhận của Trảm Long Thiểm.

[Phệ Linh Giả]

Hiệu quả thiên phú (bị động): Giết chết mục tiêu xong, cướp được vĩnh viễn 1~30 điểm giá trị pháp lực, cũng khôi phục trị số ngang nhau giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh (nếu như giết địch tăng vĩnh viễn 30 điểm giá trị pháp lực, sẽ khôi phục 30 điểm giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh).

Nhắc nhở: Mỗi thế giới diễn sinh nhiều nhất có thể cướp 200 điểm giá trị pháp lực, nếu giá trị pháp lực cướp đoạt đạt tới hạn mức tối đa, Phệ Linh Giả hoàn toàn kích hoạt, sau khi giết địch tăng 50% hiệu quả khôi phục (nếu thành công cướp đoạt 200 điểm giá trị pháp lực, sau khi giết địch vẫn dựa theo kẻ địch khôi phục giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh tương ứng với thực lực, cũng tăng 50% hiệu quả khôi phục).

Hiệu quả 2 Chí Tôn Phong Nhận: Thị Huyết Lễ Tán (bị động), sau khi sử dụng Trảm Long Thiểm tấn công, chuyển hóa chỗ tạo thành thương tổn 16% thành hiệu quả trị liệu chữa lành cho bản thân.

Hiệu quả 1 của trang bị (Mộc Chi Linh), mộc chi hoạt hóa (bị động – hình thái trang bị loại phòng ngự), mỗi phục +130 điểm tốc độ khôi phục giá trị sinh mệnh, +1200 điểm giá trị sinh mệnh, +40 sức phòng ngự của cơ thể.



Có ba loại năng lực này, Tô Hiểu ở trong dòng người chỉ cần không bị miểu sát hay mất sức, dựa vào năng lực tấn công của tử linh binh sĩ muốn giết hắn rất khó.

Mộc Vũ Hắc Sắc từ trên trời giáng xuống, khiên phản kích xuất hiện xung quanh Tô Hiểu, toàn bộ chắn phía trên hắn.

Sau khi kim thiết kêu giòn vang mấy giây, không còn rơi xuống “Mộ Vũ Hắc Sắc” nữa, mặt đất xung quanh Tô Hiểu đã có trăm ngàn lỗ.

Mộ Vũ Hắc Sắc đợt đầu tiên mới kết thúc, làn sóng thứ hai kéo tới, Tô Hiểu vẫn ở chỗ cũ không cử động, hắn đang đợi tử linh binh sĩ ở xung quanh tới gần.

Liên tục ba làn sóng Mộ Vũ Hắc Sắc qua đi, khiên phản kích phía trên Tô Hiểu đã phủ kín vết nứt, tử linh binh sĩ xung quanh như nhận được mệnh lệnh nào đó, bắt đầu lao về phía Tô Hiểu.

Tiếng trống trận vang lên, tử linh binh sĩ bước chỉnh tề, khiên chậm rãi co rút lại, lọt vào tầm mắt là đầy kẻ địch, người nào nhìn thấy cảnh này trong lòng cũng sẽ chịu áp lực to lớn. Nhưng mà Tô Hiểu đứng yên tại chỗ không cử động, chẳng qua một tay nắm chuôi đao, làm ra tư thế Bạt Đao Trảm.

Tường khiên càng ngày càng gần, 100 mét, 80 mét.

Khi tường khiên áp sát đến Tô Hiểu 50 mét, một vũ khí dài ló ra từ khe hở tấm khiên.

Ô…

Tiếng kèn lệnh xung phong vang lên, tử linh binh sĩ phát ra tiếng rống giận rung trời. Trong tình huống duy trì đội ngũ, bọn họ gào thét lao về phía Tô Hiểu binh triều như thủy triều tuôn ra.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, hắn thậm chí cảm nhận được mặt đất dưới chân bắt đầu chấn động. Hơn vạn binh sĩ lao về phía hắn, nếu như không đủ dũng khí mà nói, chân run rẩy cũng không kỳ lạ.

Tô Hiểu không cảm nhận được chân run, trái lại hắn cảm thấy máu tươi trong cơ thể như đang thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận