Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 701: Thương binh "tay không"

Sau tòa nhà hoang tàn, một tên Anh Linh linh thể hóa xuất hiện, đây là một tên Anh Linh dung mạo rất đẹp trai, chỗ mắt hắn ta có một nốt ruồi giọt lệ, đối với đa số phụ nữ mà nói là “Noble Phantasm cấp EX”.

Anh Linh nửa quỳ trên đất, đầu rủ xuống.

Không thể không nói, Diarmuid là một Anh Linh rất ưu tú, võ lực mạnh, phương diện mưu kế cũng rất mạnh, quan trọng nhất là hắn ta nghe theo mệnh lệnh của ngự chủ, có thể nói là trung thành tới chết.

Đáng tiếc chính là, Kayneth ngự chủ của hắn ta tràn đầy nghi ngờ với hắn ta, Kayneth sợ tên Anh Linh này cắm sừng cho mình.

- Master, tình hình phe địch đã điều tra rõ ràng, một bên là trận doanh Saber (kiếm chi kỵ sĩ), ở vị trí phía tây mái nhà, trong nhà dân thì là trận doanh Berseker (cuồng chiến sĩ), nhân số hai phe không quá mười người, nhưng vị trí địa hình của chúng ta có lợi, có thể quan sát rõ động thái của hai phe.

Diarmuid gặp nguy hiểm không nhỏ để đạt được tình báo, cũng tự thuật tỉ mỉ tình báo cho ngự chủ Kayneth.

- Vậy sao, tốt nhất là khiến bọn họ xảy ra mâu thuẫn trước.

Kayneth hít sâu một hơi, kìm nén bất mãn đối với Diarmuid, dựa vào lương tâm, hắn ta rất hài lòng với Anh Linh này, ngoại trừ điểm nào đó.

- Xác thực là như vậy, dựa theo quan sát lúc trước của thuộc hạ, trên người Berserker (cuồng chiến sĩ) phiêu dật khói đen, loại khói đen kia khiến ta có cảm giác cuồng bạo, không ổn định lắm.

- Khói đen sao? Chắc chắn chứ?

Kayneth cau mày.

- Chính xác 100%, thuộc hạ lấy tính mạng ra đảm bảo, không có bất cứ giấu diếm gì với Master.

Diarmuid thầm than trong lòng một tiếng, hắn ta rất hi vọng ngự chủ của mình tin tưởng mình, cho dù vị hôn thê của đối phương bày tỏ hảo cảm với hắn ta nhiều lần, hắn ta đều dùng ngôn ngữ cứng rắn từ chối, nếu không phải cân nhắc tới thân phận của người phụ nữ kia, Diarmuid đã sớm mặc kệ người phụ nữ kia.

- Nếu là như vậy, chúng ta tiếp tục quan sát là được, Diarmuid, tiếp tục điều tra tình hình, một khi thế cuộc có biến, lập tức báo cáo cho ta.

- Dạ.

Diarmuid hành lễ theo kiểu kỵ sĩ, xoay người rời khỏi phía sau tòa nhà hoang tàn.

- Đừng để bị lộ.

Kayneth có chút nghi ngờ Diarmuid, nhưng dù sao đối phương cũng là Servant của hắn ta.

- Đa tạ Master...

- Đừng nói nữa, đi ra ngoài!

- Thuộc hạ hiểu rõ.

Đôi mắt Diarmuid tối tăm, xoay người đi ra ngoài.

Bị coi là Lancer (thương chi kỵ sĩ) cho gọi ra, đối với Diarmuid mà nói có chút nhân tài không được trọng dụng, so với dùng súng, hai ma kiếm của hắn ta càng nổi hơn, hai ma kiếm đó là “Moralltach” và “Beagalltach”.

Dựa theo năng lực của Diarmuid, cho dù trở thành chức giai Saber (kiếm chi kỵ sĩ) cũng không khó khăn, nếu lấy chức giai Saber (kiếm chi kỵ sĩ) giáng thế, thực lực của hắn ta tăng ít nhất 40%.

Nhưng hắn ta thành Lancer (thương chi kỵ sĩ), còn là E Lancer may mắn, từ ghi chép mấy cuộc chiến Chén Thánh lần trước, bình thường Lancer đều rất khổ bức.

Ở bên giới thành phố Fuyuki, ba bên bắt đầu đối lập từ xa, trùng hợp là, ba bên vừa vặn hình thành hình tam giác.

Thời gian cứ thế trôi qua, một tiếng, hai tiếng...

Mãi đến 7 giờ tối, sắc trời dần tối lại, vẫn không có bên nào chủ động ra tay.

Bên trong nhà dân, Tô Hiểu sử dụng Sứ Đồ Chi Nhãn quan sát tình hình xung quanh, trong lúc lơ đãng, hắn tìm được mục tiêu khả nghi, là một thiếu nữ tóc vàng.

- Đây là... Saber sao? Mặc âu phục vào suýt nữa không nhận ra được.

Phát hiện tung tích của một bên xong, Tô Hiểu dời lực chú ý, hẳn là còn một bên nữa, một bên khác ẩn nấp rất kỹ, nhưng từ việc giám sát giáo đường có thể nhìn ra, hẳn là một trong ba bên Archer (cung chi kỵ sĩ), Assassin (ám sát), Lancer (thương chi kỵ sĩ), khả năng là Archer (cung) hoặc Assassin (ám sát) không cao, vậy thì chỉ còn trận doanh Lancer (thương).

Suy luận của Tô Hiểu là có căn cứ, lúc trước hắn đã cảm nhận được không phải một đám người theo dõi hắn, trận doanh Caster (ma thuật) và trận doanh Rider (kỵ thừa binh) thuộc loại chẳng ra sao, khả năng bọn họ giám sát giáo đường không lớn, dù sao ngự chủ của hai phe này rất phế, một người là “vương phi”, một người khác là thiếu niên mang tội giết người.

Loại trừ phe mình và trận doanh Saber, chỉ còn sót lại ba trận doanh, mà trận doanh Archer (cung) và Assassin (ám sát) có quan hệ hợp tác với lão cha sứ, cho nên khả năng hai nhóm này chủ động xuất kích không lớn.

Tô Hiểu dùng phương pháp loại trừ tính toán, chỉ còn lại trận doanh Lancer (thương), nhưng vẫn còn một khả năng khác, người theo dõi hắn là Khế Ước Giả, nhưng khả năng này không lớn, không có xung đột lợi ích, Khế Ước Giả sẽ không khai chiến với nhau.

Bây giờ ba bên giằng co ở đây, ai cũng không muốn chủ động ra tay, đều đang đợi hai phe đánh nhau, còn rút lui, không đánh một trận với hai phe khác sẽ không rút.

Còn Tô Hiểu, hắn cũng sẽ không rút lui, hắn muốn đảm bảo không ai theo dõi hắn, bằng không hắn không thể tiến vào Ryuudou Temple.

“Gào...”

Bên chân Tô Hiểu truyền tới tiếng gầm nhẹ, là Matou Kariya bị trói mấy tiếng.

Sau khi tên này cảm nhận được có Anh Linh đối địch, lập tức muốn lao ra, rất có phong cách làm việc ngốc nghếch của cuồng chiến sĩ.

- Dây dưa đi, Anh Linh càng tụ càng nhiều, đến lúc đó...

Tô Hiểu vừa dứt lời, rắc một tiếng, Matou Kariya đã tránh thoát khỏi sợi dây.

Matou Kariya hét lên một tiếng, trong ngực giống như có lửa giận khó mà dập tắt, hắn ta liếc mắt nhìn Tô Hiểu một cái, sau khi do dự một lát liền xoay người xông về phía vách tường nhà dân.

Rầm một tiếng, Matou Kariya làm đổ tường lao ra.

Tô Hiểu đứng bên cạnh cửa động phá ra, trên giới đoạn cột một mảnh áo giáp nhuộm sơn đen.

- Vẫn thành cuồng chiến sĩ.

Tô Hiểu cất giới đoạn tuyến, hắn không lao ra với Matou Kariya, hiện giờ lực sinh tồn của Matou Kariya rất mạnh, đi ra ngoài hấp dẫn lực chú ý cũng tốt, huống hồ còn có bảo hiểm là Matou Sakura.

- Bố Bố, tìm nơi ẩn nấp đi, mang theo nàng.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng, mang theo Matou Sakura nhảy từ một bên cửa sổ khác ra, đánh nhau nó không am hiểu, nhưng nếu ẩn nấp, không ai có thể tìm được nó.

Sau khi “cuồng chiến sĩ” Matou Kariya lao ra khỏi nhà dân, chạy nhanh tới vùng hoang dã cách đó không xa.

“Gào! !”

Hét lên một tiếng, khiến rất nhiều chim chóc ở gần đó chấn động. Matou Kariya toàn thân bốc lên khói đen khí phách dị thường.

Thấy cảnh này, trái tim Kayneth ở trong tòa nhà hoang tàn co rụt lại, đây là một cơ hội, cơ hội tuyệt hảo giết chết ngự chủ trận doanh Berserker (cuồng chiến sĩ).

- Lancer.

Kayneth gầm nhẹ một tiếng, Diarmuid lập tức hiện thân.

- Thuộc hạ ở đây.

- Đây là một cơ hội, lập tức đi giải quyết ngự chủ của Berserker (cuồng chiến sĩ), phải nhanh lên! Berserker nằm ở trạng thái cuồng hóa, rất khó khống chế, đây là cơ hội ngàn năm có một.

- Master, ta có được phóng thích Noble Phantasm hay không?

- Giết một ngự chủ phe địch sẽ không khó đối với ngươi, nếu không phải lúc cần thiết, đừng để lộ thân phận, vào thời khắc quan trọng ta chấp thuận để ngươi phóng thích Noble Phantasm.

- Dạ.

Diarmuid lập tức linh thể hóa, sau khi toàn thân trong suốt, hắn ta nhảy vọt mấy cái biến mất trong tòa nhà hoang tàn.

Mục đích Kayneth tham dự cuộc chiến Chén Thánh không chỉ vì Chén Thánh, hắn ta muốn nghiệm chứng năng lực và trình độ ma thuật của mình, cho nên sau khi thấy có cơ hội, hắn ta quả quyết ra tay.

Gần tòa nhà hoang tàn, trên mái nhà một nhà dân, Saber mặc tây trang màu đen mở to mắt.

- Master, trận doanh Lancer (thương chi kỵ sĩ) ra tay, ta cảm thấy có Anh Linh linh thể hóa ở gần đây, rất có khả năng là Lancer!

Đối với chuyện trực tiếp tập kích ngự chủ của phe địch, Saber ngốc mao vương không đề xướng, chuyện đó không phù hợp với phẩm cách của kỵ sĩ, nhưng không tới mức bài xích.

- Ra tay không, đây thực sự là cơ hội.

Emiya Kiritsugu tìm kiếm hành tung của Tô Hiểu thông qua súng ngắm, nhưng Tô Hiểu là cao thủ đánh lén, sao có thể bị lộ dưới họng súng.

- Quan sát tình hình trước, vị trí của Lancer (thương chi kỵ sĩ) ở đâu?

Emiya Kiritsugu nhìn về phía Saber.

- Đã xông vào nhà dân kia.

Saber vừa dứt lời.

Bùm!

Một tiếng vang trầm thấp truyền từ trong nhà dân ở đằng xa tới, Diarmuid phá vỡ tường nhà dân bay ra, chỗ ngực có vết đao rất sâu, tuy hai tay hắn ta có nắm trường thương, nhưng hắn ta không phóng thích Noble Phantasm, uy năng của hai trường thương này cũng không thể phát huy, hắn ta hầu như tay không xông tới trước mặt Tô Hiểu, lấy tư thế này đối mặt với Tô Hiểu mấy thuộc tính không phải A thì là A+, kết cục có thể tưởng tượng được.

Boong.

Ánh đao màu lam nhạt bay từ trong nhà dân ra, Diarmuid ở giữa không trung đã không quan tâm có bị lộ thân phận hay không, lại ngụy trang rất có khả năng hắn ta sẽ chết trận ở đây.

Keng một tiếng, Diarmuid dùng một thanh trường thương màu đỏ đâm nát ánh đao, theo lý thuyết ánh đao không thể bị phá nát dễ dàng, nhưng trường thương màu đỏ này rất có lai lịch, tên là Crimson Rose of Exorcism.

Diarmuid rầm một tiếng ngã xuống đất, hai tay hơi tê tê.

Thấy Diarmuid chật vật rơi xuống đất, Kayneth ở xa quan sát hơi ngạc nhiên, không chỉ hắn ta, Emiya Kiritsugu và đám Saber cũng rất kinh ngạc...

- Bên trong không phải...

Diarmuid vừa định kêu to, một bóng người toàn thân bốc lên khói đen gào thét xông về phía hắn ta.

- Tokiomi! !

Không biết mắt Matou Kariya bị sao, lại coi Diarmuid thành Tohsaka Tokiomi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận