Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 277: Nổi Khổ Trong Lòng Bố Bố

Cự thú chiến tranh sắp giao chiến với Khế Ước Giả, xông lên đằng trước là main tank mỗi nhóm mạo hiểm.

Đối mặt với quái vật khổng lồ này, mấy tên main tank không yếu ớt, bọn họ cầm tấm khiên xông lên trước.

Nhìn tình cảnh này thông qua màn huỳnh quang, Tô Hiểu cảm thấy rất mới mẻ, phương thức chiến đấu của nhóm mạo hiểm khác rất nhiều với hắn, xem ra những nhóm mạo hiểm này sắp triển khai chiến đấu tiêu hao, giết chết cự thú chiến tranh này.

Nhưng chuyện này có tiền đề, phải xem những main tank này có thể may mắn sống sót dưới tấn công của cự thú chiến tranh hay không.

Cự thú chiến tranh cúi đầu nhìn nhân loại ở dưới chân, nó nhận ra những vật nhỏ này, trước đây những vật nhỏ này nhìn thấy nó sẽ cố gắng chạy đi càng xa càng tốt, hôm nay hơi bất ngờ.

Cự thú chiến tranh không có đầu óc thông minh nên không thể hiểu tình huống này, nhưng chuyện này không ảnh hưởng đến nó giết địch.

Một cánh tay như chùy đóng cọc giơ lên rất cao, cự thú chiến tranh dốc hết sức lực, vũ khí khủng bố do xương cốt tạo thành đập mạnh xuống dưới.

Đùng!

Tiếng vang thật lớn cùng đạo sóng khí khuếch tán ra, nắm đấm xương của cự thú chiến tranh đánh mạnh lên trên mặt đất, main tank bị nó đập mạnh lên đất đã biến mất không thấy tăm hơi.

Trong tai đám Khế Ước Giả vù một tiếng,

Người bị đập là Kim Quỷ của nhóm mạo hiểm Thiểm Kim, chính là tráng hán ăn dây sắt.

Cánh tay của cự thú chiến tranh giơ lên, một tấm khiên khảm sâu vào trong lòng đất.

Rầm.

Tấm khiên bay lên, Kim Quỷ chỉ có đầu và một cánh tay lộ ra khỏi đất, toàn thân biến mất vào trong đất.

Lúc này toàn thân hắn ta kim loại hóa, tuy là kim loại hóa, nhưng trên đầu có thứ như túi to xuất hiện.

- Nhanh đưa sữa cho ta, ta sắp ở trạng thái gần chết rồi.

Vậy mà Kim Quỷ không chết, điều này khiến mọi người mở rộng tầm mắt, tất cả mọi người đều cho rằng hắn ta sẽ bị đập nát bét.

Ánh sáng chữa trị lấp lóe liên tục trên người Kim Quỷ, lượng máu của Kim Quỷ nhanh chóng khôi phục, hắn ta giãy dụa trong đất đi ra.

- Tất cả main tank lùi về phía sau, ta sẽ tự mình tới, các ngươi tiến lên sẽ bị miểu sát mất.

Kim Quỷ kim loại hóa nhặt tấm khiên lên, những main tank khác vội vàng lùi về phía sau, tất cả đều đứng sau Kim Quỷ, dáng vẻ như trợ giúp bất cứ lúc nào, xem ra những main tank này đều biết rõ thực lực của Kim Quỷ.

Thiểm Ngân chạy tới chiến trường, lè lưỡi liếm môi một cái.

- Đồ con lừa, bị quyền chùy của quái vật kia đập trúng đúng không, dùng thứ kia, nếu không ngươi sẽ chết.

Thiểm Ngân đứng sau lưng Kim Quỷ, khống chế đám thủy ngân loại vật chất bao trùm quanh người Kim Quỷ, hình thể Kim Quỷ nhanh chóng to hơn, chỉ trong chớp mắt đã cao bốn mét, lúc này tấm khiên trên tay hắn ta như cánh cửa.

Kim Quỷ hóa thành mãnh nam sắt thép cười rực rỡ.

- Thúc ngực? Thiếu chút nữa ta bị đập ra shit.

Kim Quỷ nhìn về phía Thần Vương và Adam.

- Hai vị, lần này do Thiểm Kim bọn ta cản, đến hai tọa độ tiếp theo hai vị đừng giấu tài nữa.

Thần Vương không lên tiếng, xem ra là ngầm thừa nhận, Adam gật đầu.

- Đồng ý là được rồi, vậy thì xông lên.

Kim Quỷ nhảy lấy đà tại chỗ, nhào thẳng tới người cự thú chiến tranh, đánh nhau với nó, tấn công của Khế Ước Giả khác cũng tới, viên đạn, pháp thuật cùng xuất hiện, trên người cự thú chiến tranh như đốt pháo bông.

Cự thú chiến tranh cao mười mét, Kim Quỷ cao bốn mét, tuy hình thể hai người kém xa, nhưng Kim Quỷ chịu đòn tốt dị thường, bị đánh liên tiếp ba bốn lần, tên này vẫn sinh long hoạt hổ như cũ, còn cắn cự thú chiến tranh một cái.

Ba vú em nhóm mạo hiểm tăng lượng sữa, chỉ cần Kim Quỷ không bị miểu sẽ không chết.

Lúc trước những Khế Ước Giả này không xuất toàn lực, mỗi người đều có quân bài chưa lật.

Tô Hiểu ở phía xa nhìn cự thú chiến tranh đánh nhau với Kim Quỷ, chỉ cần Kim Quỷ không chết, hỏa lực của hơn 200 Khế Ước Giả đủ để diệt cự thú chiến tranh này.

Thực ra hai tọa độ thế giới đầu Tô Hiểu không lo lắng, tọa độ thế giới thứ ba mới là vấn đề khó, vị trí tọa độ kia ở biên giới đại lục Châu Á, sẽ phải chịu tấn công mãnh liệt hơn.

Vị trí tọa độ thế giới cũng không thể lựa chọn tùy tiện, chỉ bố trí ở trong khu vực nào đó, nếu có thể chọn bừa, Luân Hồi Nhạc Viên nhất định sẽ thiết lập trong trận doanh của nhân loại, không phải trên vùng đất khô cằn này.

Tô Hiểu không rõ nguyên nhân trong đó, chuyện hắn cần làm là thiết lập tọa độ thế giới, trước khi thực lực đạt tới một trình độ nào đó mà biết quá nhiều cũng không phải chuyện tốt.

Cách hoàn thành tọa độ thế giới thứ nhất còn hơn một tiếng, Tô Hiểu suy nghĩ một lát, quyết định nên rời đi trước, đi thiết lập tọa độ thế giới thứ hai.

Phòng ngự ở nơi này tạm vững chắc, nếu xuất hiện kẻ địch không thể đối kháng Tô Hiểu cũng hết cách, màn huỳnh quang có thể quan sát hướng đi của Khế Ước Giả bất cứ lúc nào, có gì bất ngờ hắn sẽ phát hiện đúng lúc.

- Bố Bố, chúng ta đi.

Bố Bố kêu gâu gâu hai tiếng, lao nhanh về phía Tô Hiểu chỉ.

Tô Hiểu muốn bố trí tọa độ thế giới thứ hai, sau khi những Khế Ước Giả này thủ vệ thành công, bọn họ sẽ tự động tới tọa độ thế giới thứ hai, trừ phi bọn họ muốn ở lại thế giới diễn sinh “Kiseiju” vĩnh viễn.

Gió mạnh thổi qua gò má, Tô Hiểu thay đổi hình ảnh màn huỳnh quang, đổi thành địa đồ.

Trên bản đồ có điểm xanh lấp lóe, đó là vị trí thiết lập tọa độ thế giới thứ hai.

Lộ trình ba mươi kilomet, Bố Bố dùng hết tốc lực chạy nhanh tới gần mục tiêu.

Phía trước xuất hiện một vùng núi, địa điểm bố trí tọa độ thứ hai có quần sơn vờn quanh.

Tô Hiểu đứng trên một ngọn núi ngắm nhìn bốn phía, lọt vào tầm mắt là một vùng cháy đen, hắn không để ý những chuyện này, mà đang quan sát địa hình chiến thuật nơi này.

Không thể không nói, Luân Hồi Nhạc Viên lựa chọn thiết lập tọa độ ở đây là có nguyên nhân, nơi này dễ thủ khó tấn công, quần sơn vờn quanh.

Địa điểm tọa độ ở cách hai cây số, ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị chạy tới địa điểm tọa độ, một vệt bóng đen chạy từ phía xa tới.

- Đó là… Bò Tây Tạng sao?

Tô Hiểu tập trung nhìn, đâu phải là bò Tây Tang, đó là thỏ biến dị, bộ lông trên người thỏ biến dị rất dài, còn như con bò Tây Tạng. Đôi tai ở trên đầu dựng thẳng, giống như sừng trâu.

Hình thể của con thỏ biến dị này không nhỏ, tốc độ chạy cũng rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã chạy rất xa.

Tô Hiểu tiếp tục xuất phát vào trong sơn cốc, dọc đường đi Tô Hiểu gặp trên trăm thú biến dị, nhưng hắn đều dựa vào cảm giác sớm tránh thoát.

Hiện giờ thời gian chính là sinh mạng, hắn không có thời gian chú ý những thú biến dị kia.

Tuy dọc đường đi nhìn như gió êm sóng lặng, nhưng Tô Hiểu trải qua mấy lần sinh tử.

Vùng đất hoang này hoàn toàn là giết người trong vô hình, một số vị trí có cường độ phóng xạ rất cao, mạo muội tiến vào sẽ phải chết.

Không chỉ như vậy, trong vùng đất khô cằn còn ẩn giấu các loại độc trùng, sau khi những độc trùng này biến dị thì độc tố càng khủng bố.

Trên đường đi Tô Hiểu tận mắt nhìn thấy, một con muỗi biến dị to bằng bàn tay hút khô con hổ to bằng một gian phòng.

Con muỗi biến dị kia từ to bằng bàn tay bành trướng đến to bằng gian phòng, trong vòng một phút ngắn ngủi, con muỗi biến dị kia tiêu hóa năng lượng trong cơ thể nó, biến thành to bằng bàn tay lần nữa.

Tô Hiểu chỉ liếc mắt nhìn một cái, con muỗi biến dị kia đã phát hiện ra hắn, nó đuổi theo hắn mười mấy cây số mới từ bỏ, Bố Bố sợ tới mức đầu lưỡi không dám duỗi ra.

Đến địa điểm thiết lập tọa độ, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Liệp Sát Giả đã đến địa điểm thiết lập tọa độ, có thể thiết lập tọa độ trong phạm vi nửa kilomet.]

Tự do chọn lựa vị trí trong vòng nửa kilomet sao? Tô Hiểu ngắm nhìn bốn phía.

Địa thế ở nơi này bằng phẳng, không có một vật để che chắn, tuy thiết lập tọa độ ở đây rất tiện, nhưng độ phòng ngự không nhỏ.

Vì thuận tiện mà dẫn tới phòng ngự thất bại, chuyện này đúng là ngốc tới mức đột phá phía chân trời.

Tô Hiểu tuần tra trong vòng nửa kilomet, rất nhanh địa hình phòng ngự thích hợp xuất hiện.

Đó là một ngọn núi cao mấy trăm mét, đối diện đỉnh núi là vách đá vuông góc, một vị trí của vách núi lõm vào trong đỉnh núi, hình thành hình chữ U.

Đây là một sơn động nửa mở, cao khoảng chừng mấy chục mét, rộng sáu mét, sâu mười mấy mét.

Nếu thiết lập tọa độ thế giới ở đây, Khế Ước Giả chỉ cần bảo vệ cửa động là được.

Còn phương diện đường lui, đương nhiên Tô Hiểu không để lại cho Khế Ước Giả, phòng ngự thất bại sẽ chết, không có lựa chọn thứ hai.

Cho dù địa hình nơi này tốt, nhưng có một vấn đề nan giải xuất hiện.

Địa hình này rất thích hợp với che gió chắn mưa, thậm chí có thể ngăn được uy lực của đạn hạt nhân, nhưng nơi này thành sào huyệt của thú biến dị, mười mấy sinh vật như cá sấu đang an nhàn nằm trong sơn động, những cá sấu này nhỏ nhất cũng dài bảy mét, con lớn nhất dài mười mét, miệng đầy răng to nhỏ không đồng đều, toàn thân đầy giáp bằng da, vừa nhìn là biết khó đối phó.

Tuy không rõ vì sao cá sấu lại thành sinh vật đất liền, nhưng những con cá sấu này khiến Tô Hiểu có cảm giác rất nguy hiểm.

Phải thanh lý những con cá sấu biến dị này trước, không thể từ bỏ địa hình đẹp này.

Tô Hiểu nhảy từ trên lưng Bố Bố xuống, nhìn về phía Bố Bố, Bố Bố gâu một tiếng rụt đuôi lại.

- Giao cho ngươi một nhiệm vụ, dụ mấy con cá sấu kia đi.

Bố Bố nhìn về phía những con cá sấu kia, nó cũng nhận ra những con cá sấu kia nguy hiểm tới cỡ nào, nhưng chủ nhân ra lệnh nên Bố Bố phải nghe theo.

Bố Bố chạy nhanh về phía sơn động, lúc cách xa mấy chục mét thì dừng lại.

“Gâu gâu gâu…”

Bố Bố thành công hấp dẫn sự chú ý của những con cá sấu kia, từng đôi mắt thú tàn khốc nhìn về phía Bố Bố.

Bố Bố sợ hãi gồng người lên, nó định xoay người chạy trốn, nhưng đột nhiên nó phát hiện những con cá sấu kia không cử động.

Từng đôi mắt tàn khốc kia giống như đang nói, “Tên ngốc này từ đâu ra thế?”

Bố Bố nổi giận kêu gâu gâu, bắt đầu rung đùi trào phúng, nhưng những con cá sấu kia như đang xem xiếc, nhìn chằm chằm Bố Bố với vẻ đầy hứng thú.

Bố Bố kêu khoảng hơn mười phút, nhưng những con cá sấu này không nhúc nhích chút nào, điều này khiến Bố Bố vô cùng thất vọng.

Gâu lâu như vậy, Bố Bố có cảm giác nước tiểu kéo tới, nó nhấc chân lên xả ở ngay vùng đất hoang vu.

Xả được một nửa Bố Bố phát hiện không đúng lắm, ánh mắt những con cá sấu kia thay đổi, trong đôi mắt mười mấy con cá sấu lộ ra hung quang, sau khi chậm rãi bò ra khỏi động thì đột nhiên xông về phía Bố Bố, bốn chân chạy thật nhanh, mặt đất phát ra âm thanh thùng thùng.

Bố Bố đang xả được một nửa, bị tình cảnh này làm sợ gần chết, nó sợ tới mức nhịn tiểu lại, nhấc chân bỏ chạy.

Trong lòng Bố Bố khổ sở, nó vừa nín tiểu vừa chạy trốn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận