Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 216: Đừng Đi

Bên ngoài rừng rậm, cạnh một dòng suối nhỏ.

Một chàng thanh niên đẹp trai tóc màu lục, mặc áo gió màu lực mở mắt ra.

- Vậy mà cảm nhận được sợi tơ, đúng là lực cảm nhận khủng bố.

Lubbock bắt đầu thu sợi tơ, sau khi kéo Leone trên người đầy vết đao trở về, trên mặt Lubbock đầy giận dữ.

- Tên khốn này!

Phát hiện trên người Leone đã trần trụi, Lubbock nhanh chóng cởi áo gió, tuy bình thường hắn ta biểu hiện rất háo sắc, nhưng vào lúc này chắc chắn hắn ta sẽ không chiếm tiện nghi của Leone.

- Mất rất nhiều máu, không ổn rồi.

Lubbock không hiểu về y thuật rất nôn nóng, nhưng hắn ta không thể làm gì.

- Không… Không sao.

Leone tỉnh lại, sức khôi phục của Teigu Lionelle không phải là trang trí.

- Leone đại tỷ, ngươi…

Nhìn thấy Lubbock sốt ruột, Leone mặt đầy máu tươi lộ ra nụ cười.

- Ở dưới đao của người đàn ông kia mất đi một cánh tay có thể sống sót đã quá may mắn.

Leone giơ cánh tay bị chém đứt lên, cánh tay chỉ còn một đoạn nhỏ.

- Chuyện quan trọng như vậy sao ta có thể quên, chúng ta là tổ hợp “đại nạn không chết có thể tục mệnh” mà.

Lubbock cầm một cánh tay cụt, đây là hắn ta dùng sợi tơ thu hồi lại, dùng Cross Tail có thể khống chế sợi tơ khâu tay cụt lại, phối hợp với năng lực khôi phục của Leone, có thể nói hai người là tổ hợp hoàn mỹ, vết thương cụt tay cụt chân đều có thể khôi phục hoàn toàn.

- Không uổng phí là người hợp tác tốt của ta.

Leone cười gượng gạo, nàng nhớ tới giao chiến lúc trước, nàng như một con dã thú ngốc nghếch, không có một chút sức đánh trả dưới lưỡi đao sắc bén.

Sau khi khâu tay cụt cho Leone xong Lubbock đứng dậy.

- Đại tỷ ngươi nghỉ ngơi một lát trước đi, tên khốn kia làm ngươi bị thương nặng như vậy, dù thế nào ta cũng phải đi gặp hắn ta.

Nụ cười trên mặt Lubbock là đang an ủi Leone, thực ra hắn ta đã không thể kìm nén được lửa giận trong lòng từ lâu.

Nhưng Lubbock chưa đi được hai bước đã cảm thấy ống quần bị tóm chặt.

- Đại tỷ…

- Đừng đi, sẽ chết đó, ta bị thương nặng hơn cũng không sao, coi như đại tỷ cầu xin ngươi, đừng đi, tuyệt đối đừng đi.

- Người đàn ông kia lần theo ta hơn trăm kilomet, bất kể trốn thế nào đều trốn không thoát, bị khóa chặt thì xong rồi, hoàn toàn là tuyệt vọng.

Lubbock cúi đầu.

- Nhưng mà…

- Trừ phi tất cả chúng ta bao vây tấn công hắn ta, nếu không trả giá bằng thương vong cũng không thể thắng.

Leone nắm chặt lấy ống quần của Lubbock.

- Ta biết rồi.

Cho dù trong lòng Lubbock rất không cam lòng, nhưng Leone cầu xin như vậy hắn ta cũng không thể rời đi.

- Akame đâu, không phải nàng cùng đội với ngươi sao?

- Sau khi hai bọn ta phát hiện tín hiệu cầu cứu của ngươi thì phân công nhau ra hành động, nàng đi giúp Bulat, bên kia gặp phải kẻ địch, Three Beasts thuộc hạ của Esdeath.

- Vậy sao, vậy ta yên tâm…

Bỗng nhiên Leone nghĩ tới chuyện gì đó, nàng cố nén đau đớn ngồi dậy.

- Lúc ta đang tìm kiếm Esdeath thì gặp phải người đàn ông kia, người đàn ông kia nói gì đó với Esdeath trước, bởi vậy có thể thấy người đàn ông kia có quan hệ với Esdeath.

- Three Beasts là thuộc hạ của Esdeath, cho nên hành động lần này là Esdeath sai khiến.

Leone nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, nhưng có người tư duy nhanh hơn nàng.

- Tên kia là thuộc hạ của Esdeath sao, nếu như tất cả mọi chuyện là Esdeath sai khiến, vậy rất có thể hắn ta sẽ đến bên tàu khách xa hoa giúp đỡ.

- Không phải rất có thể, là nhất định sẽ!

Lubbock liếc mắt nhìn Leone một cái.

- Chúng ta có bao nhiêu người ở bên cảng tàu khách xa hoa đế đô?

Leone nhìn Lubbock.

- Có Bulat, Tatsumi, Akame, Mine.

- Mine cũng đi sao?

- Ừm, boss có chút không yên lòng, cho nên tăng nhân thủ lên.

- Có Mine trợ giúp hỏa lực viễn trình, sẽ không có vấn đề gì đâu…

Leone vẫn có chút không yên lòng, muốn đứng dậy.

- Này, này, đại tỷ ngươi đừng làm loạn, nơi này cách tổng bộ không tính là quá xa, ta sẽ đưa ngươi về tổng bộ trước sau đó đi giúp đỡ.

Lubbock muốn giơ tay đỡ, nhưng bị Leone đẩy ra.

- Đừng khiến ta trở thành gánh nặng, trạng thái cơ thể ta hiện giờ chính ta rõ nhất, trợ giúp là chuyện không thể, ta đi tới đó sẽ chỉ gây thêm phiền phức, ngươi lập tức đi giúp đi, ta có thể trở về tổng bộ một mình.

Sau khi Lubbock suy nghĩ mấy giây thì gật đầu, nếu hắn ta lại từ chối thì chính là đang làm nhục Leone.

- Ta biết rồi, đây là tín hiệu cầu cứu, nếu như không rút lui được thì nhất định phải cầu viện.

- Ừm, ta sẽ không liều chết chống đỡ.

Lubbock cẩn thận bước đi từng bước, sau khi Lubbock rời đi, Leone phịch một tiếng quỳ trên mặt đất.

Phụt một tiếng, Leone phun ra máu tươi.

Giơ cánh tay run rẩy lên, vết thương trong lòng bàn tay Leone nhìn thấy được hồ quang màu lam nhạt đang nhấp nháy.

- Đây là thứ quỷ quái gì, điện sao?

Đau nhức truyền từ khắp nơi trên cơ thể tới khiến Leone suýt nữa ngất đi tiếp, Leone dùng móng vuốt bò lên trên một cây đại thụ che trời, nằm trên thân cây thở hổn hển kịch liệt.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh không phải dễ đối phó, nếu như Leone dám giải trừ trạng thái Lionelle, tuyệt đối sẽ “thoải mái” tới mức nàng hoài nghi nhân sinh.



Ở ngoài cảng đế đô, một tàu khách xa hoa to lớn chậm rãi cập bờ.

Trên tàu khách xa hoa đã vô cùng tàn tạ, thi thể của Three Beasts được xếp lên nhau, Tatsumi đang đỡ Bulat bị trọng thương.

- Cuối cùng cũng vào bờ, may mà có Mine giúp đỡ, nếu không nguy hiểm rồi.

Bulat sống sót sau tai nạn thở phào nhẹ nhõm, trong nguyên tác vị này đã là người chết, trong cuộc chiến lần này thì may mắn sống sót, nguyên nhân là có hỏa lực của đội hữu trợ giúp.

Mine là một thiếu nữ tóc hồng buộc tóc đuôi ngựa hai bên tràn đầy sức sống, mặc bộ váy dài màu hồng nhìn rất bắt mắt.

Từ quần áo có thể nhìn ra Mine không phải là cận chiến, nàng là một tay bắn lén + pháo thủ.

Không sai, chính là tay bắn lén + pháo thủ, Teigu của nàng hơi đặc biệt.

Roman Artillery: Pumpkin, Teigu hình súng, không thể bắn ra viên đạn thực thể, mà chuyển hóa năng lượng tinh thần thành xung kích, nói là xung kích, theo Tô Hiểu xưng là laser còn tạm được.

Tình cảnh người sử dụng càng nguy hiểm, uy lực của Roman Artillery: Pumpkin càng mạnh, nếu như kẻ địch tới gần người, Roman Artillery: Pumpkin sẽ không phải là súng, mà là pháo, súng laser, còn là loại có thể phóng ra liên tục cũng ghìm súng quét ngang.

Dưới trợ giúp của Mine dùng Roman Artillery: Pumpkin, Bulat dựa vào Teigu cộng thêm thực lực của bản thân để giải quyết Three Beasts.

Tuy Teigu có sự phân chia mạnh yếu, nhưng người sử dụng Teigu mạnh yếu cũng đại biểu có thể phát huy Teigu tới trình độ nào.

Tàu khách xa hoa chậm rãi cập bờ, Akame và Mine đợi ở bên bờ đã lâu cùng tiến lên đón.

- Hỏa lực đúng là đúng lúc, Mine.

Bulat trở về từ cõi chết nở nụ cười, tuy vóc người khôi ngô, nhưng bên trong ẩn chứa chút ẻo lả, Leone vẫn luôn hoài nghi Bulat là gay.

- Ồ, vẫn… Vẫn tốt chứ, ta là thiên tài xạ kích mà.

Cơ thể Mine run lên, nụ cười của Bulat khiến bả vai nàng run lên.

- Thu thập Teigu chưa?

Akame mở miệng, Akame là thiếu nữ có mái tóc đen dài, hai mắt đỏ như máu nên mới có cái tên Akame, cho dù Akame là sát thủ nhưng bình thường hơi ngốc nghếch đáng yêu.

- Thu thập xong rồi, có tổng cộng ba cái, thu hoạch lần này không nhỏ đâu.

- Vậy chúng ta mau rút thôi, vừa rồi Lubbock truyền tin tới, chẳng mấy chốc sẽ có kẻ địch kéo tới.

Đám Akame đi về phía cảng.

- Giết người xong cầm Teigu muốn rời đi, không hay lắm đâu.

Một bóng người đi từ ngoài cảng tới, người tới cầm một thanh đao sắc, lưỡi đao thẳng tắp, bên trên còn có vết máu.

Tô Hiểu nhìn những người ở đây, ánh mắt nhanh chóng khóa chặt Akame, đây là đối thủ mà hắn sắp nghênh chiến, những người khác không phải bị thương thì là viễn trình, hoặc chiến lực không mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận