Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 343: Tuẫn Đạo Giả, Bạo Chúa Kuma

Tô Hiểu ngủ khoảng ba tiếng, bỗng nhiên hai mắt của hắn mở to, có người tiến vào phòng thí nghiệm.

Hắn ngẩng đầu nhìn, là Kizaru, Kizaru đã trở lại đảo, tốc độ nhanh thật.

- Viên bom kia đã thử kích nổ, ba loại nguyên liệu cũng bắt đầu dốc sức thu thập, mấy ngày sau trên đảo sẽ thành lập phòng thí nghiệm chuyên môn.

Ý của Kizaru rất rõ, không cần chế tạo bom luyện kim đặc cấp, chuyên tâm chế tạo Thái Dương Thần Apollo là được, Thái Dương Thần Apollo có ý nghĩ chiến lược.

- Nguyên soái Sengoku biết ngươi thích thu gom kiếm, hai thanh kiếm này tặng ngươi.

Kizaru đặt hai thanh Ryo Wazamono lên trên bàn thí nghiệm, đây là thành ý của hải quân.

Tô Hiểu gật đầu đồng ý, ưu đãi đưa tới trước mặt đương nhiên hắn sẽ không từ chối, còn trợ giúp hải quân chế tạo lượng lớn Thái Dương Thần Apollo, căn bản là không thể, hắn chỉ còn hai ngày rưỡi ở thế giới hải tặc.

- Nói cách khác mấy ngày này ta có thể nghỉ ngơi? Muốn đi đâu cũng được sao?

Tô Hiểu nghịch một viên bom luyện kim đặc cấp, hắn đang nghĩ đối sách kế tiếp.

- Trên danh nghĩa là như vậy, nhưng…

Kizaru còn chưa nói hết đã bị Tô Hiểu ngắt lời.

- Chuyện ta nuốt bao con nhộng kịch độc của đội CP, hẳn là hải quân biết rõ, cho nên ta sẽ không trốn, ta chưa muốn chết.

Kizaru không nói tiếp, đây là một vấn đề rất lúng túng, hải quân sẽ không cho Tô Hiểu thuốc giải một lần, mà cung cấp một loại dược vật, duy trì bao con nhộng kịch độc không bị phá nát, lấy chuyện này khống chế Tô Hiểu.

Tô Hiểu vốn không nuốt loại độc dược kia, nhìn như gấp muốn thuốc giải, nhưng thực ra không để ý.

- Ta chế tạo bom giúp các ngươi, phí dụng là thu gom một ít kiếm, xin chú ý, là thu gom, những thanh kiếm này không thuộc về ta, đúng không?

- Ta chế tạo mấy ngàn viên bom giúp các ngươi, nhưng trong cơ thể ta chứa một viên con nhộng kịch độc, bây giờ ta còn chế tạo ra bom có uy lực mạnh hơn giúp các ngươi, túi độc trong người có thể vỡ tan bất cứ lúc nào, nói cách khác ta sẽ chết bất cứ lúc nào.

Tô Hiểu đốt một điếu thuốc, Kizaru liếc nhìn mấy viên bom luyện kim trên bàn thí nghiệm, không chỉ những viên bom này, những nguyên liệu bên trong cũng là vật phẩm dễ nổ, tương đương với ngồi trên thùng thuốc súng hút thuốc.

Tô Hiểu búng tàn thuốc, tiếp tục nói:

- Thực ra ta không để ý những chuyện này, cho nên ta nương nhờ thế giới chính phủ, chỉ vì ta thích chế tạo bom mà thôi, đây là bí thuật gia truyền nhà ta, đến thời đại của ta chỉ có thể chế tạo, không thể truyền thừa, ta không muốn khiến loại kỹ thuật này thất truyền lặng yên không tiếng động.

- Ta phiêu lưu trên biển rất nhiều năm, từng giết quốc vương, từng làm thợ săn tiền thưởng, thậm chí trở thành sát thủ được vương quốc nào đó ngự dụng, các ngươi hoài nghi ta có mục đích khác cũng không kỳ lạ, dù sao ta rất khác với những nhân viên thí nghiệm nho nhã yếu đuối.

Tô Hiểu thở một hơi dài, vẻ mặt thản nhiên.

- Kizaru tiên sinh, ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề.

- Ngươi nói đi.

Kizaru ngồi đối diện Tô Hiểu, không biết đang suy nghĩ gì.

- Ta từng làm chuyện gì đối địch với thế giới chính phủ à?

Kizaru gật đầu lại lắc đầu:

- Có, mà cũng không có, ngươi từng giết một quốc vương, nhưng không có chứng cứ cụ thể.

- Tên quốc vương kia là ta giết, hải quân có thể bắt ta bất cứ lúc nào.

Nếp nhăn trên mặt Kizaru rất sâu, trong mắt đã không còn lười nhác trước đây.

- Tiến sĩ Byakuya, ta lấy tội danh ngươi sát hại quốc vương nước liên minh gia nhập dưới trướng thế giới chính phủ bắt ngươi.

“Ồ…” Tô Hiểu vươn hai tay ra.

- Có thể, bây giờ bắt ta đi.

Kizaru nhíu mày sâu hơn.

- Đừng đùa nữa Byakuya, có một số việc không có chứng cứ thì đại biểu chưa từng xảy ra, ta hiểu rõ mục đích của ngươi, trợ giúp thế giới chính phủ chế tạo vũ khí, ngươi sẽ có tự do ngươi muốn.

- Được.

Kizaru đứng dậy rời đi, lúc gần đi để lại một câu.

- Phong cảnh ở quần đảo Sabaody không tệ, rất thích hợp ngắm cảnh.

Ý của Kizaru rất rõ, có thể tự do, nhưng chuyện độc dược không thể nói một chữ.

- Xem ra, có thể làm càng nhiều chuyện hơn.

Tô Hiểu đang đợi thời cơ, còn chưa tới thời cơ.

Kiểm tra thuộc tính của ba thanh Ryo Wazamono trên bàn thí nghiệm, ba thanh đao này đều có phẩm chất màu tím, cho điểm ở giữa 100 đến 130.

Sau khi thấy năng lực đi kèm của một thanh đao trong đó, tim Tô Hiểu đập lỡ một nhịp, thế giới chính phủ đúng là nhiều tiền lắm của.

Tuy có quyền rời đảo, nhưng hải quân nhất định sẽ phái người theo Tô Hiểu, Hina là lựa chọn tốt nhất.

Cách quyết chiến còn hơn một ngày, đám Khế Ước Giả sẽ lục tục tới đảo Tư Pháp, dưới đầu độc của Khế Ước Giả, nhất định là băng hải tặc Mũ Rơm sẽ đi.

Robin bị bắt quá nhanh, băng hải tặc Mũ Rơm không biết Robin đang chịu chết giúp bọn họ, nhưng Khế Ước Giả biết điểm này.

Ngay lúc Tô Hiểu nghĩ đối sách, cửa phòng thí nghiệm được đẩy ra, Vegapunk đi một mình vào phòng thí nghiệm.

Ngồi đối diện Tô Hiểu, những lời Vagapunk nói rất kinh người.

- Byakuya, ngươi bị hải quân trói đến đúng không?

Tô Hiểu sửng sốt, Vegapunk có ý gì.

- Không, ta tự nguyện tới nơi này.

Vegapunk gãi đầu, giống như có chút không tin.

- Không đúng, dựa theo tình huống của ngươi, ngươi nên bị trói đến mới đúng.

- Không phải, ngươi phải à?

- Đúng vậy, lúc trước ta và Vinsmoke Judge cùng nghiên cứu gen người, phòng thí nghiệm kia bị hải quân tấn công chiếm đóng, Vinsmoke Judge chạy thoát, ta bị bắt lại, Vinsmoke Judge đáng ghét, bỏ ta lại chạy trốn một mình, ít nhất cũng phải mang ta đi cùng chứ.

Vegapunk vỗ lên bàn thí nghiệm, xem ra rất khó chịu, bây giờ lão ta có vẻ rất oách, nhưng Kizaru và Momomaru ở trên đảo đã nói lên tất cả, hải quân đang giám sát Vegapunk rất nghiêm.

- Ngươi muốn chạy trốn à?

- Không muốn.

Vegapunk cúi đầu suy nghĩ.

- Ta chỉ có một đề nghị, ngươi chế tạo Thái Dương Thần Apollo, ta muốn cấy ghép nó vào trong cơ thể bạo chúa Kuma, làm biện pháp khẩn cấp.

Tô Hiểu cau mày, xem ra Vegapunk có mục đích khác.

- Trước tiên không nói tới ý của hải quân, Kuma sẽ đồng ý sao?

- Hắn ta sẽ đồng ý, mục đích của Kuma ai cũng không rõ, nhưng ta cảm thấy hắn ta bố trí một kế hoạch rất lớn, vì kế hoạch đó thậm chí không tiếc hi sinh bản thân.

Sau khi cân nhắc một lúc lâu, Tô Hiểu gật đầu đồng ý, hắn không có tổn thất gì, thậm chí có khả năng chôn một con cờ xuống.

- Có thể, ta sẽ cung cấp Apollo, nguyên liệu còn đủ chế tạo một viên.

- Vậy thì tốt quá, bây giờ chúng ta bắt đầu đi, còn cần đến nơi tránh nạn không?

- Không cần, ta đã hiểu đại khái đặc tính của Apollo, cho dù trong lúc chế tạo xảy ra sai lầm cũng không nổ tung, chỉ lãng phí nguyên liệu mà thôi.

Tô Hiểu đứng dậy, Vegapunk lập tức hiểu ý của Tô Hiểu, hai người đi về phía phòng thí nghiệm của Vegapunk.

Đi tới phòng thí nghiệm của Vegapunk, bạo chúa Kuma đang ngồi trên bàn thí nghiệm đọc sách.

- Kuma, vị này là Byakuya, đồng nghiệp của ta.

Bạo chúa Kuma gật đầu, tên kia cao bảy mét nên ngồi cũng cao to dị thường, Tô Hiểu không chỉ hoài nghi, tên này ăn phân hóa học lớn lên à, cơ thể cũng quá cao to rồi.

“Ừm.”

Kuma đáp một tiếng rồi tiếp tục đọc sách.

- Chúng ta bắt đầu đi.

Tô Hiểu lấy ba loại nguyên liệu ra, bắt đầu chế tạo Thái Dương Thần Apollo.

Ba tiếng sau, Thái Dương Thần Apollo được cấy ghép vào trong lồng ngực của Kuma, từ đầu tới cuối Kuma không nói gì.

Sau khi làm phẫu thuật xong, Kuma dùng tay đè ngực.

- Đây là gì thế?

Cuối cùng Kuma cũng mở miệng, giọng nói vững vàng, không phù hợp với cái tên bạo chúa của lão ta.

- Một viên bom đủ để đốt ngươi thành tro bụi.

Đối với Tuẫn Đạo Giả như Kuma, Tô Hiểu cũng có chút khâm phục, vì lý tưởng mà hi sinh càng đáng nể hơn đám hải quân mỗi ngày kêu to chính nghĩa.

- Phạm vi rộng bao nhiêu?

- Nửa kilomet, nếu làm nổ viên bom này, tất cả mọi thứ trong vòng nửa kilomet sẽ hóa thành than cốc.

Đồng tử của Kuma co rụt lại, nhưng nhanh chóng khôi phục lại.

Tô Hiểu liếc nhìn Vegapunk cách đó không xa, nhỏ giọng nói với Kuma:

- Ngươi không thể khống chế viên bom này, lúc bom bị làm nổ sẽ đột nhiên tỏa ra nhiệt lượng, nếu muốn lấy Apollo ra, thì dùng tay xé chỗ ngực lấy bom, nhớ kỹ, lúc lấy bom phải nắm chặt Apollo, dùng hết toàn lực, bằng không nó sẽ tỏa ra nhiệt lượng mạnh đủ đốt cháy ngươi thành tro bụi.

Cuối cùng biểu cảm không hề lay động của Kuma cũng xuất hiện thay đổi.

- Cảm ơn ngươi, tiến sĩ Byakuya, đây là lễ vật tặng ngươi.

Kuma đưa cho Tô Hiểu một vật phẩm, Tô Hiểu liếc nhìn sau đó nhận lấy, rồi đứng dậy trở về phòng thí nghiệm của hắn.

Cấy ghép Apollo trong cơ thể Kuma, hải quân không có phản ứng gì, điều này khiến Tô Hiểu hơi nghi ngờ.

Sau khi giúp Vegapunk chuyện này, thỉnh thoảng Tô Hiểu sẽ “đến chơi” phòng thí nghiệm của đối phương, trong lúc này hiểu rõ phần lớn cải tạo Kuma.

Thời gian trôi qua chỉ trong chớp mắt, sắp tới gần thời gian quyết chiến.

Tô Hiểu dẫn Bố Bố tìm Hina, gặp mặt câu nói đầu tiên là:

- Ta muốn đến đảo Tư Pháp gặp một vị “bạn cũ”, người đó tên là Zero.
Bạn cần đăng nhập để bình luận