Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 642: Xé Xác

Ngay lúc đám Kurapika đang bàn luận, Melody ở một bên nhắm hai mắt lại, hình như nàng nghe thấy được gì đó.

Melody là một em gái, nhưng dung mạo của nàng khiến người ta không dám khen tặng, rất giống một con chuột hình người, nếu Thử đại nhân ở thí luyện cầu sinh nhìn thấy Melody, nhất định là Thử đại nhân sẽ có hứng thú làm một phát.

Melody vốn là em gái với tướng mạo khiến người ta vừa ý, nàng nghe “bản sonata hắc ám” trong ống sáo mới biến thành bộ dạng hiện giờ, nhưng nàng cũng nhận được một loại năng lực, có thể lắng nghe tiếng tim đập của người khác, dựa vào đó để phán đoán tâm tình, trạng thái tinh thần, thậm chí là thiện ác của người này.

Lúc này sắc mặt Melody không được tốt, nàng nghe thấy tiếng tim đập không tốt, đại diện cho cái ác.

- Mọi người cẩn thận, chẳng biết từ lúc nào, đã có thêm một tiếng tim đập.

Tuy tướng mạo của Melody xấu xí, nhưng giọng nói của nàng rất hay, sau khi nghe thấy nàng nói, những người khác đều cảnh giác hơn.

Ngay lúc mấy người canh gác bốn phía, một phần đất nhô lên, Shadow Beasts Worm chui từ trong đất ra, nhìn thấy bộ dạng tò mò của Shadow Beasts Worm, đám Kurapika khiếp sợ, Melody càng cau mày, giống như rất không dễ chịu.

- Ta là Shadow Beasts Worm, các ngươi là người bên nào?

Worm vẫn ngắm nhìn xung quanh, hắn ta không thể ngờ tới, vậy mà phía trên đưa ra mệnh lệnh, bảo hắn ta tới thăm dò thực lực của lữ đoàn, Ten Dons và Tô Hiểu có quan hệ là bị vơ vét và vơ vét, có mệnh lệnh này không thể bình thường hơn được.

- Bọn ta là vệ sĩ do gia tộc Nostrade thuê.

Dalzollene mở miệng, bộ dạng của Worm vừa nhìn là biết không dễ trêu chọc, cho nên hắn ta lập tức nói ra thân phận.

- Vậy sao, tuy các ngươi là năng lực giả Niệm, nhưng đừng ra tay thì hơn.

Worm vừa dứt lời, Rabid Dog đi từ trong bóng tối ra, hai tay hắn cắm Kabuto, bước tiến trầm ổn, tràn đầy uy hiếp, không còn dáng dập chó bệnh lúc gặp Tô Hiểu.

- Bọn họ không phải là cường đạo bình thường, đã coi giết chóc là một phần của cuộc sống.

- Nói chính xác, những người này đều là chuyên gia giết người.

Shadow Beasts Porcupine cũng đi từ trong tối ra, đám Kurapika thấy mấy người thì sắc mặt không được tốt lắm, đối phương đã áp sát như vậy, vậy mà bọn họ không phát hiện ra.

- Chuyên gia sẽ do chúng ta đối phó.

Shadow Beasts Bat cũng xuất hiện, hắn ta bay tới.

- Cho nên nói, các ngươi chỉ cần nhìn là được.

Shadow Beasts Porcupine liếc Kurapika rồi thu hồi ánh mắt.

Bởi vì có chuyện sàn đấu giá, Shadow Beasts điều động năm người, chỉ vì thăm dò thực lực của lữ đoàn một lát, đối với thế lực Ten Dons mà nói, đây đã là rất cẩn thận.

- Vì đối phó những tên này, lại triệu tập chúng ta tới, ta chán mùi thối của chó bệnh nào đấy.

Cánh của Shadow Beasts lấp lóe, giống như có chút ân oán với Rabid Dog.

- Bat, ta không muốn nội chiến với ngươi ở đây.

Hai tay của Rabid Dog “nghiện” cho vào trong túi áo, thực ra hắn ta không muốn đến đối phó Phantom Troupe, thương thế của hắn ta chưa lành, bị chém mười mấy đao.

- A, chó bệnh bị người ta làm cho sợ mất mật, đúng là gì cũng dám nói.

Bat xì khẽ một tiếng, khinh thường với Rabid Dog càng rõ ràng hơn.

- Tên kia... Là quái vật, rất hi vọng ngươi tỏ thái độ như vậy trước mặt hắn ta, hi vọng từ tận đáy lòng.

Rabid Dog nhìn phía sơn cốc, chỗ vị trí của Uvogin.

- Đừng nội chiến, phải tìm hiểu thực lực của đối phương trước, tình huống không ổn thì rút.

Năm tên Shadow Beasts đi về phía Uvogin, vẫn không để ý tới đám Kurapika.

Không thể không nói chính là, thực ra thực lực của đám Kurapika không tốt lắm, thậm chí không phải là đối thủ của Shadow Beasts, Kurapika vì lực lượng “Chế ước X thệ ước” mới có thể chiến đấu với lữ đoàn.

Nếu không có lực lượng “chế ước X thệ ước”, vậy hắn ta tuyệt đối không phải đối thủ của lữ đoàn, thời gian hắn ta nắm giữ năng lực Niệm quá ngắn, năng lực Niệm cần tu luyện, khai phá mới trở nên mạnh mẽ.

Bên trong sơn cốc, năm tên Shadow Beasts giao đấu với Uvogin, thanh thế không nhỏ, kết quả có thể tưởng tượng được, là Uvogin đè năm tên Shadow Beasts ra đánh, nếu không có Worm và Bat ở lòng đất và bầu trời quấy rầy, bọn họ không phải là đối thủ của Uvogin.

Rầm.

Worm bị Uvogin đá bay, cú đá này khiến mặt Worm trật đi, bộ dạng cơ thể của động vật thân mềm khiến hắn ta miễn cưỡng chịu được cú đá này.

- Các vị cẩn thận, tên này thực sự quá mạnh, Rabid Dog, nghĩ biện pháp cắn hắn ta mấy cái.

Worm tiến vào trong đất, Rabid Dog có nỗi khổ khó nói, tuy hắn ta không bị nắm đấm khủng bố của Uvogin đánh trúng, nhưng máu tươi đã thấm ướt quần áo hắn ta, bởi vì chiến đấu kịch liệt, những vết thương do đao chém bị rách ra.

Uvogin đứng giữa năm tên Shadow Beasts, tuy bị bao vây tấn công, nhưng hắn ta đang cười, tướng mạo của tên này rất thô, tráng hán giống như dã thú đang hưng phấn.

Vèo...

Tiếng xé gió truyền tới, Bat ở trong không trung lao nhanh xuống, đôi cánh kéo căng, cánh mỏng như cánh ve, ý đồ của hắn ta là dùng lao xuống nhanh chóng khiến cánh sắc bén hơn chém xuống đầu Uvogin.

Keng!

Tiếng kim loại va vào nhau truyền tới, Uvogin sửng sốt tại chỗ, cánh bên người Shadow Beasts chém lên cổ hắn ta.

Giọt máu tươi chảy theo da xuống, Uvogin hơi kinh ngạc, đối phương lại thương tổn được hắn ta, mà Bat lao duy trì tư thế lao xuống tràn đầy khiếp sợ, hắn ta từng dùng chiêu này chém một năng lực giả Niệm thành hai, hiện giờ chỉ có thể chém được da kẻ địch.

Ngày lúc Bat vung cái cánh hơi tê dại muốn bay lên, một bàn tay của Uvogin vươn ra, tóm chặt lấy cánh Bat.

Bat chỉ cảm thấy sức mạnh tàn bạo truyền tới, một cái cánh khác của hắn ta cũng bị tóm lấy.

Uvogin đứng ở phía sau Bat, một tay cầm phần thịt cánh của Bat.

- Cảm giác này tương tự xé hồ điệp, ha ha ha.

Hai tay của Uvogin dùng lực, kéo một tiếng, một cái cánh của Bat bị kéo xuống, một cái cánh khác còn sót lại vẫn dính với cơ thể, trên lưng máu thịt be bét, thậm chí có thể thấy xương sườn trắng bệch.

- A! ! Cứu ta!

Bat hơn ba mươi tuổi rơi nước mắt, nước mũi và nước bọt, bị xé xác tuyệt đối là cách chết tàn khốc nhất.

Xoẹt... Xoẹt...

Uvogin giống như xé nghiện, nắm lấy sau cổ Bat, một cái cánh khác cũng bị xé xuống.

Bat cảm thấy đau nhức tâm can, rồi không biết gì nữa, vì đầu của hắn ta đã bị Uvogin kéo xuống.

Uvogin nhìn tay trái lít nhít lỗ máu của mình, đây là hắn ta đánh Shadow Beasts Porcupine một quyền bị phản thương, hiện giờ cánh tay hắn ta hơi tê tê, trên châm có độc.

Quăng đầu Bat đi, Uvogin giống như đang tìm kiếm cảm giác.

- Porcupine, tránh ra!

Rabid Dog vừa dứt lời, bàn tay Uvogin nắm chặt, đầu Bat rắc một tiếng nát bét, Uvogin dùng toàn lực ném về trước, mười mấy mảnh xương sọ vỡ nát bay ra.

Pằng một tiếng, Shadow Beasts Porcupine dại ra tại chỗ, ngực hắn ta xuất hiện mười mấy lỗ máu, giống như bị đạn bắn ở khoảng cách gần.

Rầm, Porcupine vẫn đang dại ra ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ đất đá dưới người hắn ta, từ lúc xé nát Bat tới giết Porcupine, Uvogin chỉ dùng chưa tới năm giây, căn bản không cho ba tên Shadow Beasts cứu viện, bọn họ bị Uvogin làm cho sợ hãi, không dám tới gần mãnh thú này, không sai, Uvogin chính là mãnh thú hình người.

Ở trên sườn núi phía xa, con mắt Kurapika mở to, trong khi chiến đấu Uvogin để trần thân trên, ở phần eo có hình xăm Spider rất dễ thấy.

Ngay lúc tâm tình Kurapika không ổn định, tiếng động cơ ô tô truyền tới.

Một chiếc xe ô tô màu đen đỗ gần mấy người, sau khi làm ra động tác trôi đi, cửa xe mở ra, một cánh tay cầm bao trường đao vươn ra khỏi xe.

- Hoa hồng, lần sau đỗ xe còn dám trôi đi ta làm thịt ngươi.

- Xin lỗi, Byakuya đại... Byakuya tiên sinh.

Black Molly mặc âu phục màu đen, đi tất chân cộng thêm đôi giày cao gót rụt đầu, sau khi ăn mặc hẳn hoi, Black Molly chỉ có thể dùng phạm tội để hình dung.

Đám Kurapika nhìn người tới, đó là một nam nahan cầm trường đao trong tay.

- Kurapika, ta... Chúng ta rút trước đi.

Melody nhỏ giọng nói bên tai Kurapika, lúc này đồng tử của Melody co rút nhanh, hai chân run rẩy, là năng lực giả Niệm, vậy mà nàng trốn sau lưng Kurapika.

- Làm sao thế?

Kurapika chưa từng thấy Melody hoảng sợ như thế.

- Ta chưa từng nghe thấy tiếng tim đập khiến người ta hoảng sợ như vậy, giết chóc, sắc bén, nếu trong lòng tràn ngập điên cuồng thì tính bình thường, nhưng nội tâm của người này rất kiên định, sẽ bị giết, chúng ta...

- Melody.

Kurapika vỗ vai Melody, ra hiệu nàng tỉnh táo lại.

Tô Hiểu liếc nhìn mấy người xung quanh, lại nhìn về phía thành viên của Phantom Troupe, còn đám Khế Ước Giả ở gần sơn cốc xem cuộc vui, tạm thời hắn chuẩn bị không để ý tới.

“Gâu.”

Bố Bố ở trong xe kêu to một tiếng, nó ngửi thấy mùi quen thuộc.

- Hả? Ba tên đùa bức kia cũng ở đây sao? Trước tiên không cần quản bọn họ, Shadow Beasts sắp chết hết, chỉ còn lại ba tên, cần những Shadow Beasts này ngăn cản một người giúp ta.

Tô Hiểu cử động vai, giá trị pháp lực đã khôi phục một ít, sử dụng tiết kiệm, đủ đánh xong cuộc chiến này.

Đây là cơ hội tốt, nếu tình hình thuận lợi, hắn có thể lưu lại hai đến ba người của lữ đoàn, nếu không thuận lợi, không có không thuận lợi, không thuận lợi thì nói rõ hắn đã chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận