Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 271: Khế Ước Giả Chạy Trốn

Mặt trước phi thuyền là nhóm mạo hiểm Thần Vương, bọn họ là chủ lực, chiến tranh chính thức bắt đầu, cách hoàn thành bố trí tọa độ thế giới còn 11 tiếng 52 phút.

Rầm rầm…

Mặt đất bắt đầu chấn động, bóng đen lít nha lít nhít ở phía xa vọt tới.

- Đến rồi!

Thần Vương kêu to, lọt vào tầm mắt là một vùng bóng người đen xì.

- Nhân loại? Đối thủ lần này của chúng ta là nhân loại à?

Main tank của nhóm mạo hiểm Thần Vương mở miệng, đây là một vị thánh kỵ sĩ.

- Không, những người này đều là Kiseiju, Kiseiju được người sao Kara bồi dưỡng ra để chiến đấu, mọi người đọc tài liệu xem.

Thần Vương gửi thông tin về Kiseiju lên kênh nhóm mạo hiểm, người của nhóm mạo hiểm Thần Vương hít vào khí lạnh.

[Kiseiju nhị hình.]

Giá trị sinh mệnh: 100%.

Giá trị pháp lực: 30.

Sức mạnh: 15.

Nhanh nhẹn: 15.

Thể lực: 12.

Trí lực: 3.

Mị lực: 2.

Năng lực 1: Cỗ máy chiến đấu (bị động): Không có cảm giác đau, giá trị sinh mệnh +50.



Trước mặt có mấy trăm Kiseiju xông tới, đây là nhân loại được đào tạo ra, lại do Kiseiju ký sinh, là bia đỡ đạn của người sao Kara.

Tuy thực lực của Kiseiju không mạnh, nhưng số lượng rất nhiều, từ bốn phía kéo tới, mục tiêu là xông thẳng tới phi thuyền.

Đầu Kiseiju có thể thay đổi hình dạng, đó chính là bản thể và vũ khí của bọn họ, có thể sinh thành vũ khí với đủ hình dạng, cũng dùng vũ khí là bắp thịt xoay chuyển để chiến đấu.

- Ổn định hàng trước! Triển khai trận chiến kiểu A!

Tố chất của nhóm mạo hiểm Thần Vương không tệ, đội hình ngay ngắn rõ ràng.

“Gào! !”

Kiseiju gào thét xông lên.

Thình thịch…

Viễn trình của nhóm mạo hiểm Thần Vương nổ súng trước tiên, viên đạn, pháp thuật, cung tên cùng xuất hiện, Kiseiju ở hàng đầu bị đánh ngã xuống hết.

Thần Vương không ra tay, chỉ đứng ở giữa chiến trận chỉ huy chiến đấu.

- Chuẩn bị, thả!

Thần Vương vung tay lên.

Bùm!

Mặt đất phía sau chiến trận dâng lên tro bụi, là một ổ đại pháo nổ súng, đây là Ma Đạo Pháo, do năm tên pháp sư chủ trì.

Ma năng phân tán, mấy chục con Kiseiju bị nổ thành mảnh nhỏ, máu tươi vẩy lên trên mặt đất kho cằn.

Tô Hiểu thấy cảnh này thông qua màn huỳnh quang thì hơi kinh ngạc, quả nhiên phương hướng phát triển của nhóm mạo hiểm không giống với hắn, những tên này thuộc loại đấu nhóm thì mạnh, đấu một mình thì yếu đến mức bỏ đi.

Tình cảnh của hội huynh đệ tương tự với nhóm mạo hiểm Thiểm Kim, đây chỉ là đợt công kích đầu tiên, nếu như vậy mà không phòng ngự được, vậy thì đừng đánh nữa.

Khiến người ta đau đầu là những tán nhân kia, thực lực của mấy chục tán nhân không yếu, nhưng không ai chỉ huy, ai cũng không phục ai, bây giờ còn có thể phòng ngự một cách miễn cưỡng, nhưng trận hình rất loạn.

[Kênh chiến tranh đã chuẩn bị xong xuôi, đang sinh thành…]

[Kênh chiến tranh mở ra.]

Trước mắt Tô Hiểu xuất hiện một danh sách, đây là nơi đăng tin có thể tự do lên tiếng, có tổng cộng bốn người, hắn ở trên cùng.

Người phán quyết (Kiểu chữ màu đen).

Thần Vương (Kiểu chữ màu trắng).

Adam (Kiểu chữ màu trắng).

Thiểm Ngâm (Kiểu chữ màu trắng).

Trừ Tô Hiểu ra, sau tên những người khác đều có số giết địch, đó là số lượng nhóm mạo hiểm của bọn họ giết Kiseiju.

Trong kênh chiến tranh là Tô Hiểu và đội trưởng của ba nhóm mạo hiểm.

- Thần Vương, bên ngươi thế nào?

Là giọng Adam.

- Vẫn tạm, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề, nhưng độ khó phòng ngự 12 tiếng không nhỏ.

Thần Vương cười khẽ, nhóm mạo hiểm Thần Vương giết được số lượng địch nhiều nhất, dẫn xa ở phía trước.

- Ngân muội, bên ngươi thế nào?

Adam thở dài, nhóm mạo hiểm của hắn ta không so được với Thần Vương, người được lợi nhiều nhất trong chiến tranh lần này hẳn là Thần Vương.

- Ta sao? Vẫn tốt.

Trong giọng nói lộ ra chút nghịch ngợm, nghe giọng nói có thể đoán ra được, đây là một người phụ nữ rất rất thú vị.

- Người phán quyết là ai thế?

Adam tò mò nhìn người phán quyết trên cùng danh sách, đó là chân dung một người đeo mặt nạ trắng đen, ảnh chân dung khiến Adam có cảm giác không rét mà run.

- Adam, Thiểm Ngân, ngàn vạn, tuyệt đối dừng trêu chọc người phán quyết ở trên chiến trường, trước khi đi lão đại đã dặn dò ta.

Giọng nói của Thần Vương nghiêm túc, trong lòng Adam và Thiểm Ngân căng thẳng.

- Bảo vệ, mấy người có thể sống, phòng tuyến bị phá, mấy người sẽ chết.

Tô Hiểu mở miệng, nhưng lan truyền tới kênh chiến tranh không phải là giọng nói, mà là một dãy văn tự đen xì xuất hiện trên kênh chiến trường.

- Ồ, chào người phán quyết, thua không thể chạy à?

Thiểm Ngân cười khẽ một tiếng, trong giọng nói giống như đang thăm dò gì đó.

- Ngân muội đừng tìm đường chết, phán quyết đại nhân, xin lỗi, Thiểm Ngân không biết quy tắc chiến trường.

Trên trán Thần Vương đầy mồ hôi lạnh, nhưng nghĩ tới tính cách thường ngày của Thiểm Ngân, lão ta cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Thiểm Ngân là đội trưởng của nhóm mạo hiểm, trình độ chạy trốn khiến người ta líu lưỡi, còn không có chút tiết tháo.

- Người phán quyết, phán quyết… Không phải là phán quyết chúng ta đấy chứ?

Adam đoán không sai, người phán quyết là phòng ngừa bọn họ chạy trốn.

Tô Hiểu cưỡi Bố Bố chạy loanh quanh biên giới chiến trường, Khế Ước Giả sẽ không tấn công hắn, Kiseiju thì chưa chắc, vừa rồi có mấy con Kiseiju đi ngang qua, những con Kiseiju kia do dự rất lâu, cuối cùng chạy trốn.

Tô Hiểu nhìn chằm chằm màn huỳnh quang trôi nổi trước mặt, hắn giơ tay chạm lên chuôi đao Trảm Long Thiểm để bên hông.

- Chân chạy nhanh phết nhỉ, Bố Bố, đuổi theo.

Trên màn huỳnh quang có ba điểm đỏ, điểm đỏ chạy ra khỏi vòng chiến trước khi Kiseiju vây kín, đang chạy tới gần biên giới chiến trường, có Khế Ước Giả chạy trốn.

Bố Bố chạy băng băng trên vùng đất khô cằn, sau khi mở năng lực tăng tốc, Bố Bố chạy như bay.

Hai phút sau, trong tầm mắt Tô Hiểu thấy mơ hồ ba Khế Ước Giả đang liều mạng chạy trốn.

Bố Bố nhảy qua theo hình cung, Tô Hiểu cưỡi Bố Bố chắn trước ba người.

Ở trong mắt Khế Ước Giả lúc này Tô Hiểu mặc áo gió màu đen, trên mặt là mặt nạ đen trắng, lưỡi liềm và cán cân ở phía trên rất dễ thấy.

- Người tham chiến, lùi về.

Giọng nói của Tô Hiểu được ngụy trang thành lạnh thấu xương, đây là một loại biện pháp bảo vệ, sau này hắn còn phải mạo hiểm ở thế giới diễn sinh, như vậy có thể tránh khỏi bị Khế Ước Giả khác nhận ra.

- Ngươi… Ngươi là ai?

Một Khế Ước Giả sợ hãi đứng tại chỗ, một Khế Ước Giả khác thì giơ súng trong tay nhắm về phía Tô Hiểu.

Nòng súng nhắm về phía Tô Hiểu, sắc mặt Khế Ước Giả còn lại thay đổi, nhanh chóng đè thấp nòng súng, nhỏ giọng nói gì đó với đồng bạn.

- Người phán quyết? Là ai thế?

Tô Hiểu cưỡi Bố Bố tới gần ba Khế Ước Giả, ba người kia lập tức lùi về sau, cùng nhận được lượng lớn cảnh cáo.

- Đợi đã, bọn ta lập tức lui về.

Xem ra ba Khế Ước Giả đã nhận được nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên, biết người phán quyết là gì.

- Phán quyết đại nhân, hình như bọn ta không lùi về được nữa.

Một Khế Ước Giả nhìn chiến trường bị Kiseiju vây kín hoàn toàn, nuốt nước bọt nói.

- Hướng đó.

Tô Hiểu chỉ về phía nhóm mạo hiểm Thần Vương, Kiseiju ở nơi đó được thanh lý hơn nửa, ba Khế Ước Giả có thể lùi về chiến đoàn dễ dàng.

- Nhưng, nhưng mà, bây giờ bọn ta sẽ lùi về.

Hai Khế Ước Giả chậm rãi lùi về sau, nhưng đôi mắt nhìn ngó xung quanh, bọn họ đang tìm kiếm đường chạy trốn.

Tô Hiểu biết như vậy không được, cho dù có Luân Hồi Nhạc Viên cảnh cáo, những Khế Ước Giả này vẫn trốn như cũ.

Nhảy từ trên lưng Bố Bố xuống, Tô Hiểu bước nhanh về phía một Khế Ước Giả, chính là Khế Ước Giả cầm súng chĩa về phía hắn trước tiên.

Năng lực phán quyết phát động, một tầng kết giới xuất hiện, hai Khế Ước Giả khác bị đẩy lùi ra thật xa, lăn vài vòng ở trên đất.

Thấy Tô Hiểu vọt tới, biểu cảm của Khế Ước Giả bị phán quyết trở nên hung dữ, hắn ta giơ súng lên nhắm về phía Tô Hiểu lần nữa.

Rầm.

Tiếng súng vang lên, cùng lúc đó một vệt ánh đao lướt qua, Tô Hiểu sượt qua người Khế Ước Giả kia.

Tô Hiểu múa ra một vệt đao hoa, Trảm Long Thiểm chậm rãi trở vào bao.

Keng.

Phần che tay chạm lên vỏ đao phát ra âm thanh giòn giã, đầu Khế Ước Giả ở phía sau rơi xuống đất.

Một đao miểu sát, vũ khí màu tím cộng thêm sở trường đao thuật Lv. 14 tạo ra lực chém quá khủng bố.

Giết người, lập uy, lập mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận