Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1241: Ngốc bạch ngọt

Tuy Trường Đao Sứ - Không chết trận, nhưng ngọn lửa màu xanh lục kia vẫn thiêu đốt hừng hực, đây chính là U Linh Chi Diễm, thứ cần thiết mở cửa ải chếch lăng mộ.

Tô Hiểu mới đánh giết Trường Đao Sứ - Không, nhắc nhở xuất hiện.

[Ngươi đã giết chết Trường Đao Sứ - Không.]

[Ngươi nhận được tinh túy của tử linh viễn cổ x3.]



Ba mảnh vỡ của tinh thể màu đen xuất hiện trong tay Tô Hiểu, đánh giết Trường Đao Sứ - Không đã nhận được Thế Giới Chi Nguyên, không nhận được rương báu, mà năng lực Phệ Linh Giả của Tô Hiểu đã thôn phệ 200 điểm giá trị pháp lực, bởi vậy không tăng giá trị pháp lực vĩnh viễn.

Tô Hiểu đánh giá mảnh vỡ tinh thể màu đen trong tay, thứ này to cỡ móng cái, cảm giác bóng loáng, ở bên trong chứa năng lượng hắn chưa từng thấy.

[Tinh túy của tử linh viễn cổ.]

Nơi sản xuất: Thế giới Mejia – Thánh điện Mejia.

Phẩm chất: Không.

Loại hình: Nguyên liệu hiếm có.

Hiệu quả 1: Mỗi một khối tinh túy của tử linh có thể đổi 3% Thế Giới Chi Nguyên (chỉ có thể sử dụng ở bản thế giới).

Hiệu quả 2: Mỗi khối tinh túy của tử linh có thể đổi 8 vạn Nhạc Viên Tệ (chỉ có thể đổi ở bản thế giới).

Hiệu quả 3: Có thể đổi rương báu trang phục màu tím sẫm ~ màu vàng (cần đổi chỗ học giả ở Thánh Điện, vị trí của học giả: Chấn Thiên Điện – trắc điện).

Hiệu quả 4: Có thể trực tiếp sử dụng, sau khi sử dụng tăng vĩnh viễn 3 điểm kháng tính dị thường, 80 điểm giá trị sinh mệnh, 50 điểm giá trị pháp lực (nhiều nhất có thể sử dụng 3 viên).

Cho điểm: Không.

Giới thiệu tóm tắt: Tinh phách tử linh huyết mạch viễn cổ, vô cùng hiếm có.



Nhìn thấy tư liệu về tinh phách của tử linh, Tô Hiểu biết rõ vì sao đánh giết Trường Đao Sứ - Không chỉ nhận được ba tinh phách của tử linh.

Thứ nhất, mỗi viên tinh phách tử linh bằng 3% Thế Giới Chi Nguyên hay 8 vạn Nhạc Viên Tệ, nếu không cần hai thứ này mà nói, cũng có thể đến địa điểm chỉ định trong lăng mộ đổi rương báu trang phục.

Nếu không cần ba thứ này, vậy cũng có thể trực tiếp sử dụng, do đó tăng năng lực của bản thân, nhưng nhiều nhất chỉ có thể dùng 3 viên.

Tô Hiểu cất [tinh túy của tử linh viễn cổ] đi, cho dù là tăng năng lực của bản thân, thứ này cũng không thể sử dụng lúc này. Dựa theo kinh nghiệm thuở xưa, sử dụng đạo cụ loại cường hóa tuyệt đối không phải quá trình ngắn ngủi, khi con người đang ở hoàn cảnh nguy hiểm tuyệt đối không thể sử dụng.

Nhận được bao nhiêu [tinh túy của tử linh viễn cổ], cơ bản chẳng khác nào Tô Hiểu có thể nhận được bấy nhiêu thứ tốt ở trong thánh điện Mejia.

Thế Giới Chi Nguyên kếch xù và Nhạc Viên Tệ đều rất mê người, chớ nói tới rương báu trang phục cùng với tăng năng lực của bản thân, đương nhiên [tinh túy của tử linh viễn cổ] càng nhiều càng tốt.

Cho dù Tô Hiểu không sử dụng thứ này ở trong thánh điện Mejia, hắn cũng có thể tích trữ thứ này, lấy đến thị trường giao dịch bán ra, dược tề loại cường hóa hay vật phẩm là một trong những thương phẩm dễ bán nhất.

Khen thưởng khi giết chết Trường Đao Sứ - Không nhìn rất phong phú, nhưng đừng quên, đây là tình huống Goss tham dự vào chiến đấu. Goss tham chiến sẽ khiến tiền lời cắt giảm mức độ lớn, nếu là tiền lời bình thường mà nói, ít nhất Trường Đao Sứ - Không sẽ rơi năm sáu viên tinh phách của tử linh. Cho dù trực tiếp lựa chọn đổi thành Nhạc Viên Tệ, cũng là tiền lời hơn 40 vạn Nhạc Viên Tệ, huống chi tinh phách của tử linh có thể bán với giá cao hơn ở thị trường giao dịch.

Thánh Địa Mejia không hổ là khu vực ẩn giấu, chỉ riêng giết chết Trường Đao Sứ - Không đã nhận được tiền lời như vậy.

Tô Hiểu lau chùi máu tươi trên Trảm Long Thiểm, trường đao cho vào bao, hắn nhìn về phía cổng vòm kim loại cách đó không xa.

Cổng vòm kim loại này cao đủ bảy mét, rộng bốn mét, chỗ biên giới có từng lỗ thủng to cỡ nắm tay, chỗ trung tâm là một đồ án hỏa diễm.

Dựa theo suy đoán của Tô Hiểu, hình như mở ra cổng vòm kim loại này hẳn là cần U Linh Chi Diễm thiêu đốt.

“Ô…”

Tiếng nức nở truyền tới, công chúa ngốc bạch ngọt đang ngồi xổm trên đất lau nước mắt, trước người nàng ta trên mặt đất là một đống tro tàn, đó là tro cốt của Goss.

“Hắn ta chết rồi, khóc không có bất cứ tác dụng nào, tiếp tục thâm nhập lăng mộ.”

Tô Hiểu đi tới trước người Elisa Herbert, Elisa ngửa đầu nhìn về phía Tô Hiểu, đôi mắt nước mắt mông lung, giống y như con thú nhỏ bị vứt bỏ. Lúc trước khi Tô Hiểu một cước đá bay Goss, A Mỗ vừa vặn che mất tầm mắt của Elisa Herbert, là Bố Bố ra hiệu cho A Mỗ làm như vậy.

Ở trong tầm mắt của Elisa Herbert, Goss đột nhiên xông về phía Trường Đao Sứ - Không, sau đó bị vây giết mất mạng.

Lúc trước Elisa Herbert muốn Tô Hiểu đi giúp đỡ Goss, lý do của Tô Hiểu là hắn chiến đấu với Trường Đao Sứ - Không bị thương, cần nghỉ ngơi một lát.

Thực ra cho dù Elisa biết nguyên nhân cái chết của Goss, Tô Hiểu cũng có biện pháp xử lý, khác biệt là Elisa có phối hợp mở cơ quan hay không mà thôi.

“Tiếp tục tiến lên.”

Tô Hiểu nắm lấy sau gáy Elisa, mạnh mẽ nhấc Elisa lên khỏi mặt đất, khiến đối phương đứng vững.

“Goss hắn… Hắn…”

Elisa khịt mũi, cũng không thể trách nàng ta đau lòng như vậy, người ở chung với nàng ta lâu nhất là Goss.

“Hắn chết rồi.”

Tô Hiểu căn bản không an ủi em gái này, nghe hắn nói câu này nước mắt trong mắt Elisa lại bắt đầu đảo quanh.

“Hắn vì bảo vệ ta…” Elisa chảy nước mắt, cố nén không khóc thành tiếng.

“Đừng tưởng bở, hắn ta là vì rời khỏi lăng mộ.”

Tô Hiểu vừa dứt lời, Elisa oa một tiếng khóc thành tiếng, chuyện này khiến Tô Hiểu hơi đau đầu. Ngay khi hắn do dự có nên đánh ngất Elisa hay không, tiếng khóc của Elisa dần nhỏ đi.

“Phụ vương và Goss đều ở thiên đường nhìn ta, ta không thể cô phụ chờ đợi của bọn họ.”

Cho dù Elisa có chút ngốc bạch ngọt, nhưng năng lực an ủi bản thân của nàng ta tuyệt đối đứng đầu, đây là do trạch tạo ra.

Bố Bố liếc một cái, ánh mắt như muốn nói: “Phụ vương ngươi và Goss đều không phải người tốt căn bản không thể lên được thiên đường, đặc biệt là phụ vương ngươi, lão sư tử kia có khả năng địa ngục đều không thu nhận lão ta.”

Đương nhiên là Elisa không hiểu ý của Tô Hiểu, nàng ta còn cho rằng Bố Bố đang an ủi nàng ta, bởi vậy nàng ta ôm chặt Bố Bố, đôi mắt bắt đầu đỏ lên.

Rầm.

Một tiếng trầm vang lên, Elisa trực tiếp bất tỉnh. Tô Hiểu nâng Elisa lên ném cho A Mỗ, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí.

Tô Hiểu quan sát hoàn cảnh xung quanh mấy chục giây, tình huống bất ngờ xuất hiện.

“Ô…”

Elisa nghẹn ngào một tiếng, trái lại tỉnh lại, điều này khiến Tô Hiểu kinh ngạc, Bố Bố thì càng đầy mặt sửng sốt.

“Vừa nãy ta ngủ thiếp đi sao?”

Elisa nghi ngờ nhìn Tô Hiểu, ánh mắt mơ hồ, tình cảnh lúng túng dị thường.

Sở dĩ Tô Hiểu không đánh Elisa bất tỉnh, một là vì thể chất của đối phương đặc biệt, hai là vì hắn không dùng lực. Với sức mạnh của hắn, một khi không khống chế được, Elisa sẽ bị đánh nát xương gáy.

“Không sai, ngươi ngủ mười tiếng.”

Tô Hiểu đã nghĩ kỹ đối sách.

“Ta… Ngủ lâu như vậy à?”

Vẻ mặt Elisa mờ mịt.

“Vì đợi ngươi tỉnh, bọn ta đã đợi mười tiếng.”

“Chuyện này…”

Elisa có chút xấu hổ, nàng ta che cái gáy mơ hồ đau đớn giãy giụa trong tay A Mỗ, A Mỗ thấy tình cảnh này thì buông nàng ta ra.

Tô Hiểu không tiếp tục để ý Elisa có chút xấu hổ, hắn lấy một gậy sắt trong không gian ra, đặt gậy sắt lên trên U Linh Chi Diễm, gậy sắt nhanh chóng nhen lửa.

Tô Hiểu đi tới trước cổng vòm kim loại kia, đốt lấy kim loại, nhưng mà… Không có chuyện gì xảy ra.

Cửa kim loại không bị ngọn lửa xanh diễm thiêu đốt, trái lại gậy sắt trong tay Tô Hiểu dần bị đốt thành cặn.

“Chuyện đó…”

Elisa yếu ớt mở miệng, nàng ta khịt mũi dường như muốn nói gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận