Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 194: Thi Đấu

[Liệp Sát Giả đã lựa chọn tham dự hình thức thi đấu: Đấu cá nhân, ba giây sau sẽ truyền tống vào khoang nghỉ ngơi.]

Sau khi hoa mắt Tô Hiểu đã xuất hiện ở trong một gian phòng nghỉ ngơi, trong khoang nghỉ ngơi có ghế dựa, giường chiếu, trên vách tường trước mặt là một màn hình rất to, phía trên có số thứ tự của hắn, cùng với những Khế Ước Giả ở gần hắn, xung quanh còn có tình hình đợi thi đấu.

Chiếm dụng màn hình nhiều nhất là chân dung mười người, ảnh chân dung của những người này đều vô cùng kỳ lạ, hẳn là dùng ngụy trang, xếp thành một hàng từ trên xuống dưới, đây là mười người đứng đầu trong sân đấu.

Khoang nghỉ ngơi không chỉ có thể nghỉ ngơi, nếu còn cần những thứ khác có thể gọi Chức Công Giả ở trong sân đấu.

[Đang tìm đối thủ tương xứng với Liệp Sát Giả… Ghép đôi thành công.]

[Bởi vì đây là đối chiến lần đầu, mong Liệp Sát Giả lựa chọn trang phục.]

Rất nhiều trang phục xuất hiện, thậm chí Tô Hiểu còn thấy trang phục xác ngoài của Predator, còn có một số trang phục thu phí, hắn đột nhiên thấy một bộ đồ của Ultraman…

Bình thường Khế Ước Giả đều thay đổi ngũ quan, hoặc điều chỉnh đến mức soái không hợp lẽ thường, hay là điều chỉnh xấu tới mức kinh tâm động phách.

Tô Hiểu quyết định che kín gương mặt, trên sân đấu có khán giả, nếu không che giấu khuôn mặt, phương thức chiến đấu của hắn sẽ dễ bại lộ trước mặt kẻ địch.

Tô Hiểu chọn một mặt nạ kim loại che nửa mặt dưới lại, mặt nạ kim loại có màu đỏ thắm, che khuất miệng mũi cũng không bực mình.

[Liệp Sát Giả đã lựa chọn trang phục, bắt đầu truyền tống.]

Sau khi mắt hoa lên tầm mắt Tô Hiểu khôi phục lại, hắn quan sát tình huống xung quanh.

Hắn đang ở trong một cái sân hình tròn, địa hình sân này không nhỏ, khoảng chừng 3, 400 mét, dưới chân là mặt kim loại kiên cố phòng trơn trượt, biên giới sân này đầy lồng năng lượng.

Bốn phía sân là thính phòng hình cầu thang, toàn bộ đài thi đấu có hình như vũng nước, ở giữa là đài thi đấu thấp hình vòng tròn, xung quanh là thính phòng cao.

Như vậy càng thuận tiện thưởng thức thi đấu, khán giả hò hét cũng sẽ cổ vũ ý chí chiến đấu của đấu thủ.

Với [thứ bậc 165743] của Tô Hiểu hiện giờ, thính phòng to như vậy chỉ có hai ba con đại miêu tiểu miêu.

- Đào Tử ca, cố lên.

Một thiếu nữ dáng vẻ thanh tú đứng trong thính phòng kêu lên.

- Đào Tử, giết chết hắn ta đi.

- Nếu thắng đại ca sẽ mời ngươi uống rượu.

Không có khán giả, chỉ có mấy người là nhóm cổ vũ của đối thủ với hắn.

Đối thủ của hắn là một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, thiếu niên mặc trang phục nhân vật hoạt hình, tay cầm khẩu súng lục Colt M1911, chắc hắn ta là Đào Tử.

[Ba, hai, một, bắt đầu chiến đấu.]

- Sẽ kết thúc nhanh thôi, đã thắng hai ván liên tục, nếu thắng cả ba ván sẽ tăng thứ hạng lên rất nhiều.

Đào Tử nghịch khẩu súng trong tay, trong mắt tràn đầy tự tin.

- Cầm đao của ngươi đầu hàng đi, sân này rộng 370 mét, ngươi không tới gần ta được đâu.

Nói xong Đào Tử bày ra động tác xạ kích tiêu chuẩn, nhưng không có nổ súng, đây là tâm tính thiếu niên thích khoe khoang.

Tô Hiểu đứng yên tại chỗ, đeo mặt nạ kim loại nghi ngờ đánh giá đối thủ.

Đối thủ trình độ như này, có khả năng đối phương ngay cả Ghoul cấp A cũng không đánh lại được, sao lại xếp cho hắn Khế Ước Giả yếu như vậy?

- Kết thúc sớm một chút để đi chúc mừng nào.

Đào Tử nắm chặt súng, pằng, pằng, pằng, bắn ra ba phát.

- Đào Tử, giết hắn ta đi.

Trong thính phòng, đội cổ vũ của Đào Tử bắt đầu hò hét trợ uy giúp hắn ta.

Tô Hiểu cảm nhận được ba viên đạn bay tới trước mặt, hắn chẳng thèm né tránh.

Keng, keng, keng.

Ba viên đạn bị chém bay, tình cảnh này khiến thính phòng im lặng lại.

- Đùa gì thế?

Mấy người ở trong thính phòng trợn mắt há miệng, hơi nhếch miệng đứng yên tại chỗ.

Bọn họ chỉ là Khế Ước Giả cấp độ Lv. 1 đến Lv. 2, dùng vũ khí lạnh chém đán quá huyền ảo rồi.

Đào Tử nhìn Tô Hiểu với vẻ kinh ngạc, muốn bắn thêm mấy phát súng theo bản năng.

Vù.

Một bóng đen lóe qua trong tầm mắt Đào Tử, thị giác của hắn ta không theo kịp tốc độ di chuyển của Tô Hiểu.

Ánh đao sáng như tuyết xuất hiện trong tầm mắt Đào Tử, lúc Đào Tử khôi phục ý thức đã ở trong khoang nghỉ ngơi.

- Mình thua rồi sao?

Vẻ mặt Đào Tử ngây ngốc ngồi dưới đất, trong mắt tràn đầy vẻ khó mà tin.



Một đao của Tô Hiểu chém Đào Tử thành quang hạt đầy trời, trận thi đấu đầu tiên của hắn kết thúc.

- Rốt cuộc là tương xứng chỗ nào?

Tô Hiểu nghi ngờ ngồi trong khoang nghỉ ngơi.

Năng lực đối chiến với Khế Ước Giả của hắn rất mạnh, quả thực sân đấu này là thiên đường của hắn.

Hiện giờ còn chưa thể hiện rõ, đợi sau khi gặp được Khế Ước Giả mạnh, Tô Hiểu giao chiến với đối phương có thể tăng nhanh kỹ xảo chiến đấu, có lẽ đây chính là ý nghĩa tồn tại của sân đấu.

Để Khế Ước Giả rơi vào tình huống không nguy hiểm tới tính mạnh mài giũa kỹ xảo chiến đấu.

[Kết thúc đấu cá nhân, chiến thắng!]

[Thứ hạng của Liệp Sát Giả đã tăng lên, từ 165743 tăng tới 154703 (cấp một).]

[Nhận được tin nhắn đối thủ trận này nhắn lại, đồng ý/không đồng ý đọc tin.]

Tô Hiểu sửng sốt, vậy mà có tin nhắn của đối thủ. Hắn mở ra xem.

- Chắc chắn ngươi chơi xấu, con gà chơi xấu.

Lông mày Tô Hiểu cau lại, đối thủ này có vẻ kỳ lạ, hắn lựa chọn tiếp tục tìm kiếm đối thủ tương xứng.

Bởi vì thứ hạng tăng lên, cho nên tốc độ ghép đôi cũng tăng nhanh, chưa tới mười giây đã ghép đôi với nhau xong.

Vẫn là sân thi đấu có dáng vẻ lúc trước, nhưng lần này có nhiều khán giả hơn, có khoảng chừng mười người, dù sao thứ hạng của hắn cũng tăng lên rồi.

[Ba, hai, một, bắt đầu chiến đấu.]

Đối thủ lần này của Tô Hiểu là một tên cầm khiên.

- Nhân huynh cầm đao cố lên, ta đã đặt cược vào ngươi 50 Nhạc Viên Tệ rồi.

Nghe thấy tiếng kêu to ở trong thính phòng, Tô Hiểu cảm thấy bất ngờ, còn có thể đặt cược nữa à.

Sau khi hỏi Luân Hồi Nhạc Viên hắn hơi thất vọng, đúng là có thể đặt cược lên người thi đấu, nhưng người thi đấu lại không thể đặt cược cho mình, còn không thể thông đồng với đồng bạn để đặt cược, nếu có hành động này sẽ bị trừng phạt rất nghiêm trọng, thậm chí sẽ cưỡng chế xử quyết.

Đây là Luân Hồi Nhạc Viên tránh tình huống “Thi đấu đen” trên sân đấu, bởi vậy có không ít Khế Ước Giả bị xử quyết.

Sau khi bắt đầu chiến đấu tên dùng khiên trước mặt Tô Hiểu lựa chọn “co mai rùa”, muốn dùng phòng ngự phản công chậm rãi mài chết đối thủ.

Thực lực của Tô Hiểu rất không xứng đôi với hắn ta, Khế Ước Giả xứng đôi với hắn đều là người mới.

Vẫn là chiến thuật cũ, khi đối phương trợn mắt há miệng thì xông lên trước, cầm đao chém xuống.

Một đao phá khiên + giết địch, đối phương nổ tung hóa thành quang hạt.

[Thắng hai lần liên tục!]

Chữ to màu vàng xuất hiện trên đỉnh đầu Tô Hiểu, mọi người ở trên thính phòng dại ra.

- Vậy là… thắng rồi sao?

Khóe miệng Khế Ước Giả đặt cược Tô Hiểu thắng giật giật. Cơ thể Tô Hiểu chậm rãi nhạt đi, xuất hiện ở trong khoang nghỉ ngơi.

Tô Hiểu cảm thấy tình huống như vậy còn kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa.

[Đấu cá nhân đã kết thúc, chiến thắng, thắng hai lần liên tục!]

[Thứ hạng của Liệp Sát Giả tăng lên, từ 154703 tăng lên tới 123703 (cấp một).]

[Nhận được tin nhắn đối thủ để lại, đồng ý/không đồng ý mở tin nhắn.]

Mở tin nhắn ra, tin nhắn lần này rất bình thường.

- Muốn gia nhập nhóm mạo hiểm của bọn ta không, đãi ngộ…

Lần này là tin nhắn lôi kéo, Tô Hiểu liếc nhìn thứ hạng, thắng hai lần liên tục khiến thứ hạng của hắn tăng lên ba vạn.

Tô Hiểu lựa chọn tiếp tục, mười mấy giây sau hắn xuất hiện trên đài thi đấu, hắn liếc mắt nhìn qua khán đài một cái, có khoảng chừng trăm người.

Hắn hoài nghi phần lớn những khán giả là Chức Công Giả, Khế Ước Giả chiếm số ít.

Đối thủ lần này của hắn là một tên pháp sư người mới, vừa ra trận liền chạy về phía xa, chân ngắn chạy rất vui vẻ.

Tô Hiểu bình tĩnh lấy Phá Toái Tinh Linh ra bắn mấy phát, pháp sư kia ngã xuống theo tiếng.

[Thắng ba lần liên tục!]

Tô Hiểu được truyền tống vào khoang nghỉ ngơi.

Trong vòng mười phút, Tô Hiểu gặp cận chiến thì cầm đao xông tới, viễn trình thì mấy phát súng, không bắn chết thì chém một đao.

[Thắng bốn lần liên tục!]

[Thắng năm lần liên tục!]

[Thắng sáu lần liên tục!]



[Thắng mười bảy lần liên tục!]

Ngồi trong kho nghỉ ngơi, Tô Hiểu kiểm tra thứ hạng hiện giờ: 13400!

Thắng mười bảy lần liên tục khiến thứ hạng của hắn từ sáu số thành năm số, nhưng Tô Hiểu vẫn vô cảm đối với đối thủ.

Hắn mạnh hơn đối thủ quá nhiều, cho nên chiến đấu đều chưa tới mười giây, phần lớn thời gian đều là đợi tìm đối thủ tương xứng.

[Ghép đôi thành công, bởi vì chiến tích thắng mười bảy lần liên tục của Liệp Sát Giả, sân đấu sẽ vì Liệp Sát Giả ghép đôi đối thủ trong vòng một vạn.]

Tô Hiểu xuất hiện trên đài thi đấu.

- Đến rồi, đến rồi, bên đỏ là cận chiến, bên lam là vú em chiến đấu, tên cận chiến sắp gặp xui xẻo rồi

- Gia hỏa trong vòng một vạn đều không yếu, ta cảm thấy trận đấu này sẽ rất đặc sắc.

- Nhanh bắt đầu đi, ta có chút chờ mong trận chiến này.

Bốn phía thính phòng có hơn một ngàn người, bầu không khí sôi động một cách dị thường.

Đối thủ của Tô Hiểu là một vú em gợi cảm mặc váy màu đỏ xè tà cao, bắp đùi trắng nõn như ẩn như hiện, không giống với vú em nhu nhược khác, người này là sữa độc, lượng sữa không nhiều nhưng năng lực tấn công rất mạnh.

- Tiểu ca bên kia ơi, nếu như thất bại thì đừng trách ta vô liêm sỉ nhé, có khả năng ngươi không thể tiếp nhận được phong cách vú em chiến đấu.

- Như nhau cả thôi.

Chân Tô Hiểu khẽ giẫm xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận