Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 584: Như Vậy... Thật Sự Được Không

- Khó làm rồi.

Trên mặt Tô Hiểu đầy mồ hôi lạnh, hắn đã tập trung tinh thần mấy tiếng rồi.

Konan cầm khăn mặt lau mồ hôi giúp hắn, mồ hôi thấm vào trong mắt sẽ ảnh hưởng tới giải phẫu của hắn.

Ngự tỷ cao lãnh Konan đã hóa thân thành tiểu y tá, đây là cứu tính mạng của Nagato, tôn nghiêm của cường giả gì đó, Konan không thèm để ý.

- Nắm lấy con bọ cánh cứng này.

Konan tiến lên trước, trong lúc nhất thời không biết ra tay thế nào, con bọ cánh cứng này đúng là không dễ ra tay.

- Tay trái nắm chỗ này, tay phải nắm chỗ này.

Tô Hiểu giúp Konan chỉ vị trí, hai tay của Konan nắm nhẹ bọ cánh cứng.

- Tao không tin mày không có hệ thần kinh, cơ thể có thể cộng sinh với trái tim, nhưng hút hệ thần kinh ra nhất định có thể phá hoại quan hệ cộng sinh này.

Tô Hiểu bắt đầu nghiên cứu con bọ cánh cứng này, lúc trước hắn đánh giá thấp IQ của vật này, lúc này trong đôi mắt trong suốt của nó xuất hiện tâm tình sợ hãi.

- Chuyện này...

Konan nhẹ giọng nỉ non, nàng cũng nhìn ra con bọ cánh cứng này là sinh vật có trí khôn, hay là loại thông linh thú.

Tô Hiểu tìm kiếm một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm được gáy của bọ cánh cứng, bộ dạng của vật nhỏ này đúng là tùy tâm sở dục, tìm được gáy mà Tô Hiểu mất nửa tiếng, chủ yếu là bọ cánh cứng bao bọc thành một đoàn, hắn phải phân biệt đâu là đuôi, đâu là cổ.

Hút thần kinh của bọ cánh cứng ra phải nhanh, không biết vật này có bị gây tê hoàn toàn hay không, nếu phản công trước khi chết thì nguy rồi.

Tô Hiểu vẽ ra vết thương rất nông trên người bọ cánh cứng, cố gắng tránh chọc giận vật này, dòng máu màu xanh lục nhạt chảy ra, hắn dùng một khối bông tiêu độc dính huyết dịch của bọ cánh cứng.

Xì xèo...

Tiếng ăn mòn truyền tới, tình huống bết bát nhất xuất hiện, huyết dịch của vật này có tính axit.

Nếu như bạo lực phân giải thứ này, trái tim của Nagato sẽ bị ăn mòn hết sạch.

Có thuốc mạnh ở đây, trái tim của Nagato xuất hiện vết thương cũng không sao, nhưng bị ăn mòn toàn bộ thì không còn cách nào.

Hai tay của Tô Hiểu vươn ra, ra hiệu cho Konan không cần nắm bọ cánh cứng, mà cởi áo khoác của hắn ra.

Trên áo khoác của Nagato đầy máu, đây là Tô Hiểu ngừa vạn nhất, nếu máu của con bọ cánh cứng này bắn ra, hắn có thể đúng lúc cắt bỏ làn da dính huyết dịch tính axit, để tránh khiến bản thân bị liên lụy, ai cũng không rõ huyết dịch của con bọ cánh cứng này có độc hay không.

Tô Hiểu cởi găng tay cao su, bây giờ sinh tử chỉ trong chớp mắt, có thể chỉ trong chớp mắt rút ra thần kinh của bọ cánh cứng, Nagato sống, ngược lại thì Nagato chết. Huyết dịch tính axit không phải là đùa giỡn.

Đầu tiên là nắm tay, sau đó buông tay, Tô Hiểu lặp lại động tác này.

Năm phút sau, Tô Hiểu thở phào một hơi.

Dao giải phẫu chém về trước, một đạo hàn mang lóe qua.

Hai ngón tay của Tô Hiểu như tia chớp sờ vết thương của bọn cánh cứng, soạt một tiếng, một “tuyến trắng” được rút ra, đây là thần kinh cả người của bọ cánh cứng.

Ném thần kinh kia, Tô Hiểu cho tay vào trong nước muối sinh lý, huyết dịch tính axit trên đầu ngón tay bị hòa tan, chỉ là da dẻ bị hao tổn.

Cơ thể bọ cánh cứng giống như nở hoa chậm rãi mở ra, Tô Hiểu lấy bọ cánh cứng ra, để vào trong khay kim loại.

Trái tim của Nagato xuất hiện ở trước mắt, nếu Tô Hiểu có sát tâm, bây giờ hắn có thể giết chết Nagato.

Tuy giết Nagato sẽ có khen thưởng phong phú, nhưng đó là lựa chọn ngu ngốc, -8 toàn thuộc tính không phải là đùa giỡn, mị lực vất vả lắm mới đạt được tới mức độ của người bình thường sẽ biến thành số âm, thuộc tính chính cũng giảm mức độ lớn.

Đùng, đùng, đùng...

Nhịp tim của Nagato chậm rãi khôi phục bình thường, huyết dịch vận chuyển oxi ra toàn thân.

Quan sát nội tạng của Nagato một lát, xác nhận không có vấn đề gì, Tô Hiểu bắt đầu xử lý việc kế tiếp, khâu một tầng vết thương, sau khi vết thương khôi phục thì cắt chỉ, mãi đến khi khâu tầng ngoài và vết thương.

Lúc khâu mũi cuối cùng trên vết thương của Nagato, trong mắt Tô Hiểu đã đầy tơ máu.

Trên mặt Nagato đeo mặt nạ oxi, đang ở trạng thái hôn mê, nhưng giải phẫu còn chưa kết thúc.

Tô Hiểu cầm lấy bốn côn kim loại, dặn Konan đánh bóng bốn côn kim loại thành hình dạng không giống quy cách.

Tốc độ của Konan rất nhanh, chưa tới 20 phút, dựa theo yêu cầu của Tô Hiểu, bốn côn kim loại phân giải thành mấy chục khối nhỏ, cũng đánh bóng thành mấy loại quy cách khác biệt.

Dựa theo cách nói của Nagato, ba cái là đủ rồi, nhưng Tô Hiểu chuẩn bị bốn cái, nguyên nhân là để ngừa lúc chiến đấu phần kim loại màu đen thoát khỏi cơ thể Nagato.

Nagato là “tay chân” của hắn, hủy diệt làng Lá còn phải dựa vào tên này, quyết không thể để tên này mất đi sức chiến đấu.

Tô Hiểu bắt đầu tiến hành “Cải tạo” Nagato, trên cánh tay nạm đinh sắt màu đen.

Một tiếng sau, hai tay Nagato khảm hai hàng đinh kim loại màu đen, đinh kim loại từ cổ tay lan tràn tới vị trí xương bả vai, tách ra cần cử động khớp xương.

Dựa theo kế hoạch của Tô Hiểu, hắn vốn định cho Nagato bộ khuyên mũi, loại này không ảnh hưởng tới vị trí chiến đấu, không thể nghi ngờ là lựa chọn “tuyệt hảo”, nhưng dưới “phấn khởi phản kháng” của Konan, khuyên mũi đổi thành mười hai viên đinh tai màu đen. Nagato không biến thành “người đầu trâu”.

Tô Hiểu nói thầm đáng tiếc, tưởng tượng một chút, Nagato đeo khuyên mũi màu đen chiến đấu, đó là một màn vui vẻ cỡ nào.

Bố Bố ở bên cạnh cũng cảm thấy đáng tiếc, nó cũng muốn nhìn thấy tình cảnh đấy.

Konan nhăn mặt, nàng đột nhiên cảm thấy một người một chó không đáng tin, tuy rằng nàng cũng tò mò bộ dạng Nagato đeo khuyên mũi.

Nghĩ tới đây, Konan lắc đầu, hình ảnh quá đẹp, nàng không dám tưởng tượng.

Kết thúc giải phẫu, cơ thể Nagato lấy phương thức khôi phục rất thô bạo, có thể sống sót hay không vẫn không biết.

Loại phẫu thuật mở ra lại khâu vào này, chỉ có loại “bác sĩ không chứng chỉ” như Tô Hiểu mới dám làm. Nếu không có loại thuốc mạnh kia, lượng xuất huyết đủ để trí mạng.

- Nagato hắn... Không sao rồi đúng không?

Nhìn Nagato nằm thằng trên bàn mổ, hơi thở đều đặn, mỉm cười trên mặt Konan vẫn chưa mất đi.

- Không có chuyện gì sao? Tỷ lệ sáu phần mười có thể sống mà thôi, ta làm chuyện đủ khả năng, sau đó phải xem dục vọng muốn sống và thể chất của hắn ta.

Tô Hiểu rút kim tiêm trên cánh tay Nagato ra, tuy hiệu quả của thuốc kia kinh người, nhưng một khi tác dụng phụ phát động, Nagato chắc chắn phải chết.

Lúc này Nagato đã không cần vật này, thể chất của bộ tộc Uzumaki đủ khiến Nagato chậm rãi khôi phục sức sống, không đáng để mạo hiểm.

- Lúc nào hắn sẽ tỉnh?

Mỉm cười trên mặt Konan biến mất, nhìn Nagato với vẻ lo lắng.

- Không xác định được, có khả năng mấy tiếng, cũng có khả năng mấy ngày, thậm chí là mấy tháng.

Tô Hiểu chỉ phụ trách chữa trị, có thể khôi phục hay không là chuyện của Nagato, không liên quan tới hắn.

Ngáp, hà hơi một cái, Tô Hiểu rời khỏi phòng giải phẫu, vẫy tay với Konan ở phía sau.

- Ta đi ngủ, có chuyện xảy ra thì tới phòng bên cạnh gọi ta.

Tô Hiểu đi vào một phòng bệnh ở bên cạnh, nằm xuống liền ngủ, giải phẫu hao tổn tinh thần hơn hắn tưởng tượng nhiều.

...

Konohagakure, gần trụ sở của Uchiha, trong một ngục giam.

Tí tách, tí tách.

Tiếng giọt nước truyền tới, trong ngục giam âm u ẩm ướt, hơi thở tuyệt vọng tràn ngập, cho dù ở bên ngoài làng Lá ngăn nắp, nhưng hoàn cảnh ở ngục giam không thể tốt hơn làng Sương Mù bao nhiêu.

Trong phòng giam ở tầng trong cùng, một bé gái ngồi co quắp trong góc, nếu nghe cẩn thận, sẽ nghe thấy bé gái đang lảm nhảm.

- Đám bitch này, lại truy đuổi nữa đi, nếu nhóm mạo hiểm Thần Hoàng rời đi, vậy mình sẽ trốn đến ngục giam của làng Lá, có bản lĩnh thì tới tấn công làng Lá, mình không tin có Khế Ước Giả dám tấn công làng Lá.

Nói lảm nhảm một lát, bé gái đột nhiên nghĩ đến gì đó.

- Chỉ là tính thời gian, hình như không lâu sau Nagato sẽ tấn công làng Lá, cũng may còn đủ thời gian, hơn mười ngày nữa sẽ có thể trở về.

Bé gái lấy một chiếc nhẫn màu đen ra, bộ dạng cái nhẫn rất đơn giản, chỉ là một cái nhẫn.

Trên chiếc nhẫn màu đen lóe lên màu tím sẫm, vừa nhìn liền biết không phải vật bình thường, đây là Liệp Ma Giới trong bộ Liệp Ma Sáo Trang, trang phục mơ ước của tất cả cận chiến.

- Vì mày, tao bị ba nhóm mạo hiểm truy sát, không biết có thể nhận được hai vật phẩm khác không.

Trong phòng giam Cô Lỗ thở dài một tiếng, có lẽ vì tâm tình không tốt, cô ta lấy một viên kẹo ra ném vào trong miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận