Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1245: Tử Linh Hiền Giả

Trên mặt Chấn Thiên Sứ - Minh nổi gân xanh, cơ bắp toàn thân căng cứng, muốn tránh thoát khỏi giới đoạn tuyến. Dựa theo lẽ thường, Chấn Thiên Sứ - Minh dùng lực mạnh như vậy tránh thoát giới đoạn tuyến, nó sớm đã bị ghì thành lạp xưởng, nhưng tình huống thật sự không phải như vậy. Giới đoạn tuyến căn bản không ghì vào được da nó, mà bị một tầng năng lượng như ẩn như hiện màu xám ngăn cản.

Tô Hiểu đá Chấn Thiên Sứ - Minh ngã xuống đất trước, sau đó đạp một cái lên lưng đối phương, Trảm Long Thiểm trong tay trực tiếp đâm cổ họng đối phương.

Keng!

Xúc cảm cứng rắn từ mũi đao lan truyền tới chuôi đao, cuối cùng tác dụng lên tay Tô Hiểu. Dựa vào man lực không có tác dụng gì, bởi vậy hắn thử dùng năng lượng Thanh Cương Ảnh phệ diệt nguồn năng lượng này.

Kết quả cũng không lạc quan, Thanh Cương Ảnh không thể phệ diệt tầng năng lượng này, hay là nói Thanh Cương Ảnh không thể thâm nhập vào trong nguồn năng lượng này.

Tô Hiểu dùng đốt ngón tay đánh bên ngoài Chấn Thiên Sứ - Minh, xúc cảm rất cứng rắn, tên này như được bảo vệ trong một cái xác.

Bị giới đoạn tuyến ràng buộc, lại bị Tô Hiểu đạp một cái, rõ ràng là Chấn Thiên Sứ - Minh hoảng hốt rồi. Nó cũng không phải là không có tình cảm, nó cũng biết hoảng sợ, chẳng qua so với hoảng sợ, nó vô cùng căm hận nhân loại.

Trong lúc nhất thời Tô Hiểu không nghĩ ra dùng phương pháp gì giải quyết Chấn Thiên Sứ - Minh, trói một viên Apollo trên người đối phương sao? Hình như có chút lãng phí.

Chấn Thiên Sứ - Minh như con rùa đen, mà mai rùa kia 100$ bao trùm cơ thể rùa đen.

Nhưng vào lúc này Tô Hiểu lưu ý trên mặt đất có một dòng tro bụi nhỏ, tro bụi nhỏ này là chỗ hơi thở của Chấn Thiên Sứ - Minh thổi bay.

“Hóa ra ngươi cũng cần thở.”

Tô Hiểu vốn cho rằng Chấn Thiên Sứ - Minh là sinh vật nửa vong linh, hiện giờ xem ra đối phương là sinh vật “sống sót”, chẳng qua tuổi thọ rất lâu đời mà thôi. Lâu đời đến mức tình cảm của nó đều bắt đầu mất cảm giác, mà vào hôm nay, tâm trạng hoảng sợ dần bị Tô Hiểu thức tỉnh.

Tô Hiểu lấy ba cái mặt nạ phòng độc trong không gian ra, tự hắn đeo một cái xong, ném hai cái còn lại cho Bố Bố và A Mỗ, cũng ra hiệu cho Elisa rời xa.

A Mỗ đeo mặt nạ phòng độc xong thì ngồi trên hai chân của Chấn Thiên Sứ - Minh, Tô Hiểu đạp sau lưng Chấn Thiên Sứ - Minh, Bố Bố do dự một lát dùng cẩu trảo giơ ngón giữa với Chấn Thiên Sứ - Minh. Lúc trước nó bị trống chùy của Chấn Thiên Sứ - Minh nện gan run, có chút không dám tiến lên, đứa thiếu não này tuyệt đối là đất đá trôi trong sinh vật loại khuyển.

Tô Hiểu lấy một hộp sắt từ trong không gian ra, sau khi lay động hộp sắt, ngón tay của hắn ấn lên phía trên.

Phụt…

Sương mù đỏ phun về phía miệng mũi của Chấn Thiên Sứ - Minh, là một tên tiểu boss, Chấn Thiên Sứ - Minh tuyệt đối là sỉ nhục của giới boss.

Chấn Thiên Sứ - Minh biết sương mù màu đỏ này không phải thứ tốt, bởi vậy nó nín thở. Tô Hiểu căn bản không quan tâm, một bình này có thể phun rất lâu, xem con hàng này có thể nín được bao lâu.

10 phút trôi qua, xung quanh Tô Hiểu đã tràn ngập sương mù màu đỏ. Hắn lại lấy một bình phun sương ra, tiếp tục phun, duy trì nồng độ sương mù màu đỏ.

Chấn Thiên Sứ - Minh bế khí đủ 40 phút sau, cơ thể nó bắt đầu run rẩy, cơ bản đã vô lực giãy giụa.

Đối phó với Chấn Thiên Sứ - Minh như vậy cũng là hành động bất đắc dĩ. Tô Hiểu đã thử nhiều biện pháp đối phó tầng năng lượng bên ngoài của đối phương, liều mạng cũng không phá ra được, bởi vậy chỉ có thể dùng sương độc với Chấn Thiên Sứ - Minh.

1 tiếng sau Chấn Thiên Sứ - Minh vẫn duy trì trạng thái nín thở, chỉ cần nó không thở không cho năng lượng không biết tên kia vào miệng mũi, Tô Hiểu thực sự không làm gì được nó.

Nhưng vào lúc này năng lượng màu xám bên ngoài người Chấn Thiên Sứ - Minh chậm rãi nhạt đi, rắc một tiếng, lớp năng lượng vỡ nát.

Một đao của Tô Hiểu đâm về phía lồng ngực của Chấn Thiên Sứ - Minh, trường đao xuyên qua trái tim của hắn ta. Tô Hiểu lập tức rút đao ra, lại một đao chém về phía yết hầu của Chấn Thiên Sứ - Minh.

Chém mấy đao vào chỗ hiểm xong, Chấn Thiên Sứ - Minh mất đi tiếng động.

[Ngươi đánh giết Chấn Thiên Sứ - Minh.]

[Ngươi nhận được tinh túy của tử linh viễn cổ x5.]



Tô Hiểu nhặt [tinh túy của tử linh viễn cổ] lên, sở dĩ năng lượng bên ngoài cơ thể Chấn Thiên Sứ - Minh biến mất, là vì Bố Bố tìm được khởi nguồn của nguồn năng lượng này.

Nguồn năng lượng này không phải năng lượng trong cơ thể Chấn Thiên Sứ - Minh, mà là một trang bị ở một chỗ trong Thiên Điện của Chấn Thiên Điện nối tiếp với nhau.

Sương độc chậm rãi tản đi, Bố Bố đeo mặt nạ phòng độc ra khỏi Thiên Điện, cũng ra hiệu cho Tô Hiểu nó có phát hiện mới trong Thiên Điện.

Tô Hiểu đi về phía Thiên Điện, đây là nhà đá đóng kín cỡ mấy chục mét vuông, cửa là một cánh cửa ngầm, nếu không quan sát cẩn thận, căn bản không phát hiện ra được nơi này.

Tô Hiểu vừa đi vào Thiên Điện, hắn lập tức phát hiện một trụ năng lượng màu xám cao nửa mét ở bên trong, trụ năng lượng đã nửa tổn hại, phía trên còn thấy được mấy vết cắn.

Chính vì thứ này Chấn Thiên Sứ - Minh mới duy trì trạng thái gần như vô địch, một khi thứ này bị phá hủy, “vô địch” của đối phương sẽ biến mất.

Lúc trước Tô Hiểu còn thấy kỳ lạ, với thực lực của Chấn Thiên Sứ - Minh mà nói, nó không có khả năng có năng lực hầu như vô địch, chuyện này không phù hợp với lẽ thường.

Rắc, rắc…

Tiếng vỡ nát nhỏ vụn truyền từ trên vách tườn tới, Tô Hiểu nâng đao nhắm ngay nguồn âm.

Trên vách tường có một điêu khắc hình người thoáng nhô ra, điêu khắc này như là lấy tường đá làm trụ cột mà điêu khắc, chỉ lồi ra khoảng 10 cm.

Mà hiện giờ xung quanh điêu khắc này hiện lên mảng lớn vết nứt, điêu khắc giống như là muốn tránh thoát khỏi tường đá, muốn chui ra.

Cách một tiếng đá vụn tung tóe, đầu của điêu khắc hình người ló ra trước, thoát khỏi tường đá. Đôi mắt của nó mở to, có chút mờ mịt ngắm nhìn xung quanh.

“Nhân… Loại?”

Tượng đá mở miệng, nhìn dáng vẻ nó không phải điêu khắc, mà là bị tường đá kia đồng hóa, thôn phệ.

Bởi vì mới tỉnh táo, tượng đá rất mờ mịt, trong trường hợp này Tô Hiểu hầu như để Trảm Long Thiểm ngang trước người theo bản năng.

[Nhắc nhở: Ngươi đã kích hoạt Tử Linh Hiền Giả.]

[Tử Linh Hiền Giả là đơn vị trung lập, cấm chỉ tấn công.]

[Cửa hàng hối đoái của Thánh Điện mở ra, đây là phương tiện khen thưởng.]

[Đang kiểm tra…]

[Trung khu năng lượng của Thánh Điện đã bị phá hủy, khu vực này biến thành điểm an toàn, đang sinh thành tọa độ…]



Mật thất chỗ Tô Hiểu được Luân Hồi Nhạc Viên chứng thực làm điểm an toàn, còn đang thiết lập tọa độ, sở dĩ sẽ xuất hiện tình huống như vậy là vì thế giới nguyên sinh không phải thế giới thuộc về Luân Hồi Nhạc Viên.

Mà là Liệp Sát Giả hay Khế Ước Giả đến thế giới này xong, theo bọn họ không ngừng nhận được Thế Giới Chi Nguyên, Luân Hồi Nhạc Viên cũng sẽ chậm rãi thẩm thấu thế giới này. Sau khi đạt tới cực hạn nào đó, thế giới này sẽ thuộc về Luân Hồi Nhạc Viên, trở thành thế giới thí luyện hay thế giới chiến tranh. Sau này khi Khế Ước Giả khác tiến vào thế giới này, sẽ không cần trả giá cao đánh đổi như vậy.

Đám Tô Hiểu là người tiên phong, đương nhiên sẽ nhận được ưu đãi nhất định, ví dụ như khu vực ẩn vị trí của hắn hiện giờ, một khi thế giới này thuộc về Luân Hồi Nhạc Viên, loại khu vực ẩn này sẽ không tốn Nhạc Viên Tệ để đi vào, mà phải trả phí dụng vô cùng khuếch đại.

Tô Hiểu đánh giá tượng đá, tượng đá này hẳn là xen giữa vật còn sống và vật chết, phát hiện Tô Hiểu đang nhìn mình, tượng đá cười cợt với hắn, cười rất cứng ngắc.

“Mở cửa hàng hối đoái của Thánh Điện.”

Tô Hiểu vừa dứt lời, một chuỗi danh sách xuất hiện trước mắt hắn.

[Rương báu trang phục phẩm chất màu vàng]

Số lượng: 1 cái.

Giá đổi: Tinh túy của tử linh viễn cổ x6.



[Rương báu trang phục phẩm chất màu vàng nhạt]

Số lượng: 2 cái.

Giá đổi: Tinh túy của tử linh viễn cổ x3.



[Rương báu trang phục phẩm chất màu tím sẫm]

Số lượng: 5 cái.

Giá đổi: Tinh túy của tử linh viễn cổ x1.



[Thánh khiết che chở]

Hiệu quả: Có thể ngăn cản khói đen ăn mòn (tầng ba của Thánh Điện Mejia tràn ngập khói đen).

Giá đổi: Tinh túy của tử linh viễn cổ x8.
Bạn cần đăng nhập để bình luận