Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 808: Chặn đường

Đại quân truy kích đều xếp đâu vào đấy hành quân về cứ điểm Kurotsuchi, dọc đường đi, thỉnh thoảng Tô Hiểu thấy có quân đế quốc cỡ nhỏ dò xét tình hình xung quanh cứ điểm Kurotsuchi, một khi phát hiện đế quốc, lập tức phóng lên trời thứ tương tự đạn pháo tín hiệu.

Trong bầu trời đêm thỉnh thoảng có đạn tín hiệu bắn lên, mười mấy vạn quân đế quốc chia làm mấy nhóm, thanh lý quân bộ lạc gần đây.

Đương nhiên, loại thanh lý này có một thời hạn, khi màn đêm hoàn toàn buông xuống, thanh lý sẽ kết thúc, đại quân tập hợp tới cứ điểm Kurotsuchi, cũng trấn thủ nơi này.

Không nằm ngoài dự liệu, quân bộ lạc sẽ không bỏ qua chiến khu Kurotsuchi, dù sao nơi này cũng là một trong ba đại chiến khu, huống hồ quân bộ lạc không phải lần đầu tiên bị đánh đuổi.

Trong trận chiến này quân bộ lạc bị đánh vô cùng chật vật, chính là vì quân bộ lạc không đủ đoàn kết, còn vì Carlos đích thân tới tiền tuyến, khiến khí thế của binh sĩ đế quốc đạt tới mức độ quyết chí tiến lên.

Khi đoàn đại quân của Tô Hiểu về cứ điểm Kurotsuchi, bên ngoài cứ điểm Kurotsuchi chồng chất mấy đống thi thể, những thi thể này bị ngọn lửa đốt cháy, có khói đen dấy lên.

- Lên, cẩn thận chút, bên kia động tác chậm một chút.

- Ai nhìn thấy Marsa không? Bảo hắn trong vòng năm phút xuất hiện trước mặt ta.

- Báo cáo, binh sĩ hi sinh phe ta đã được vận chuyển hết vào trong cứ điểm Kurotsuchi.

Các binh sĩ bận rộn trên chiến trường, quân đoàn trưởng Carlos đứng trong mấy tên quan quân, mấy tên quan quân thỉnh thoảng báo cáo gì đó.

Sau khi Tô Hiểu tới gần cứ điểm Kurotsuchi thì tản ra, tất cả binh sĩ cũng có thể tự do hành động.

Các tân binh thông qua thang dây bò lên trên cứ điểm, bọn họ muốn tìm quan thư ký trong cứ điểm Kurotsuchi, muốn viết thư về nhà, nói cho người nhà của bọn họ biết bọn họ còn sống.

Còn các lão binh, bọn họ cướp đoạt tài vật trên chiến trường, so với thư, bọn họ càng muốn cướp thứ có giá trị gửi cho vợ con ở nhà.

Tô Hiểu đi về phía cứ điểm Kurotsuchi, hắn muốn đi tìm quan hậu cần Nicolas Caesar, không nằm ngoài dự đoán, cửa hàng chiến công không mất nhiều thời gian sẽ mở ra, đến lúc đó đoàn trưởng của các nhóm mạo hiểm lớn sẽ đi tới, sau trận chiến này, công huân đủ đổi [cành cây Thánh Tượng Thụ], tuyệt đối không chỉ mình Tô Hiểu.

May mà Tô Hiểu từng gặp Nicolas Caesar trước, có thể đi cửa sau.

Tô Hiểu đi theo thang dây bò lên trên cứ điểm Kurotsuchi, sườn đá rìa cứ điểm đã dỡ bỏ, thứ kia ngoại trừ thuận tiện cho bộ lạc tấn công cứ điểm ra, không có tác dụng gì khác.

Trên tường thành cứ điểm, mặt đất ẩm ướt, một số vũng nước màu hồng nhạt nhắc nhở mọi người, lúc trước nơi này xảy ra chuyện gì.

Tô Hiểu ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt, tuy thi thể trên tường thành đã được xử lý, mặt đất trải qua rửa sạch, nhưng mùi máu tanh kéo dài không tiêu tan.

Sau khi hỏi thăm binh sĩ hay lui tới, Tô Hiểu biết vị trí của Nicolas Caesar, tên kia đã mang theo toàn bộ gia sản chuyển về cứ điểm Kurotsuchi.

Cả tường đá cứ điểm rộng mấy chục mét, trong tường thành cứ điểm có một mặt rỗng bên trong, đây là dùng cho lưu trữ vật tư và binh sĩ ở lại, còn rìa ngoài, toàn thân do hắc diệu thạch chế tạo, bên này thường chịu công kích đến từ phía bộ lạc, không rắn chắc không được.

Tô Hiểu tiến vào trong tường thành cứ điểm, nơi này tương tự pháo đài chiến tranh cỡ lớn, có tổng cộng 16 tầng, mỗi tầng đều có một hành lang, hướng ngang thông suốt cả tầng, thuận tiện cất bước.

16 tầng thì tầng 6 cho binh sĩ ở, mỗi gian hơn một nghìn mét vuông giường chung to, tầng 5 tới tầng 4 thì quan quân ở, nơi này được chia thành từng phòng nhỏ riêng, chức vị càng cao, điều kiện sẽ càng tốt, tầng 3 đến tầng 1 dùng để tồn trữ vật tư.

Tô Hiểu đi vào trong cứ điểm, mùi thuốc súng nồng nặc xông vào mũi, tảng lớn đá vụn màu đen rải rác trong hành lang, đây là kiệt tác của bộ lạc, lúc trước bọn họ muốn nổ hủy cứ điểm Kurotsuchi, đương nhiên muốn bắt đầu nổ từ mặt rỗng ruột.

Trên vách tường hành lang cứ điểm cắm từng cây đuốc, ánh lửa đong đưa, trong cứ điểm hơi ẩm ướt lạnh lẽo.

Dựa theo tin tức hỏi thăm, Nicolas Caesar ở tầng 4, nơi này chỉ có quan quân cấp cao mới có thể ở.

Tô Hiểu mới đi tới lối vào tầng 4, phát hiện mấy tên lính che trước lối vào.

- Xin vị đại nhân này đưa ra chứng nhận sĩ quan.

Đám binh sĩ này đứng thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc.

- Ta là tiểu đội trưởng Byakuya, tạm thời không có chứng minh, chức quan gia phong thời chiến.

Tô Hiểu không có thứ gì có thể chứng minh thân phận mình, nhưng mà hắn căn bản không cần chứng minh thân phận, chiến tranh mới kết thúc, nhiều quan quân mới gia phong lắm, những quan quân này đều không có chứng nhận sĩ quan, còn giả mạo quan quân, người bình thường sẽ không làm như thế, đó là tội chết.

Mấy tên lính liếc mắt nhìn nhau, bọn họ có chút do dự.

- Vị đại nhân này, xin lỗi, không có chứng nhận sĩ quan mà nói, ngài tạm thời không thể tiến vào nơi này.

Một tên lính đi lên trước, nhỏ giọng nói:

- Đại nhân, tiểu nhân hết cách rồi, đừng làm khó dễ tiểu nhân…

Trong lời nói của binh sĩ này có ý khẩn cầu.

- Biện pháp này không tệ.

Tô Hiểu đã đoán được đại khái xảy ra chuyện gì, không cần phải nói, những binh sĩ này là “người có lòng” xếp vào đây, hiện giờ chiến tranh ở cứ điểm Kurotsuchi mới kết thúc, đám quan quân đều rất bận, căn bản không có thời gian về đây, thời gian này tới đây chỉ có một loại người, chính là Khế Ước Giả muốn dùng chiến công đổi vật phẩm.

Tô Hiểu được chức vị quan quân xong mới mở cửa hàng chiến công, đoàn trưởng của các nhóm mạo hiểm cũng như vậy, tiểu đội trưởng có thể chiêu mộ 200 thuộc hạ, thực ra đây là trang bị cho nhóm mạo hiểm, đoàn trưởng của nhóm mạo hiểm sẽ chiêu mộ đoàn viên thuộc hạ làm binh sĩ bộ hạ, như vậy có thể giúp đoàn viên thuộc hạ mở cửa hàng chiến công, chỉ có mở cửa hàng chiến công, chiến công mới biểu hiện ra.

Hiện giờ mấy tên lính ngăn cản Tô Hiểu, rất có khả năng là những người đám đoàn trưởng chiêu mộ, dùng để ngăn cản Khế Ước Giả gặp mặt Nicolas Caesar.

Cho dù không thể ngăn cản tất cả mọi người, nhưng ngăn cản một phần cũng tốt, thời chiến kỷ luật quân đội nghiêm ngặt, đa số Khế Ước Giả không dám gây sự.

Nghĩ tới những chuyện này, Tô Hiểu đẩy binh sĩ trước người ra, đi thẳng về trước.

- Đợi đã.

Những binh sĩ này không gọi “đứng lại” hoặc “dám tới gần giết chết không cần luận tội”, mà kêu lên “đợi đã” theo bản năng, điều này khiến Tô Hiểu càng thêm chắc chắn, những binh sĩ này là con cọp giấy.

Tô Hiểu dừng bước lại, liếc mắt nhìn mấy tên lính kia, hiện giờ hẳn là bọn họ đang chột dạ.

- Vị đại nhân này, tiểu nhân…

Một binh sĩ lớn tuổi hơn tiến lên trước.

- Nói nhảm nữa, làm thịt ngươi.

Đối mặt với loại gắng sức ngăn cản này, đương nhiên là Tô Hiểu sẽ không khách sáo.

- …

Mấy binh sĩ lùi về sau mấy bước, bọn họ có cảm giác, nếu như lại ngăn cản Tô Hiểu, bọn họ thực sự sẽ chết, nếu hiện giờ chết, thì chính là chết vô ích, hơn nữa chết rồi còn có thể gánh tội danh.

Tô Hiểu đi vào hành lang tầng 4 cứ điểm, ở phía xa hắn đã thấy có mười mấy người đứng trong hành lang, giống như đang đợi gì đó.

Nhìn thấy những người này, Tô Hiểu nhận ra đám Khế Ước Giả này, bởi vì trong đó có “người quen”, chính là đôi tỷ đệ hắn đụng phải ở lều quan hậu cần, Tô Hiểu bán “tí khải của lãnh chúa đầu trâu” cho người em trai.

Hơn mười Khế Ước Giả đều nhìn về phía Tô Hiểu, mười mấy người này chia làm 4 nhóm, cơ bản đại diện cho bốn nhóm mạo hiểm còn lại ở chiến khu Kurotsuchi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận