Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 319: Vây Bắt

Đi trên đường trước nhà dân ở Water Seven, bên trong đường thủy ở bên cạnh đầy Bulls mang theo thuyền nhỏ.

Một ngày mới bắt đầu, các cư dân ở Water Seven bắt đầu bận rộn.

Ngày hôm nay không giống với trước đây, bởi vì “Aqua Laguna” sắp tới rồi.

Aqua Laguna, thực ra chính là biển rộng gào rít, bao phủ toàn bộ Water Seven.

Đây vốn là tai nạn, nhưng ở dưới trí tuệ nhân tạo, Aqua Laguna thành một loại tài phú.

Biển rộng gào thét sẽ bao phủ toàn bộ Water Seven, đến lúc đó các cư dân sẽ chọn ẩn nấp ở chỗ nào đó, hoặc ngồi thuyền rời khỏi Water Seven.

Biển rộng gào thét xâm lấn, toàn bộ Water Seven sẽ được cọ rửa một phen, đường phố không nhiễm một hạt bụi, nhà cửa cũng được cọ rửa sạch sẽ, chuyện này khiến điều kiện vệ sinh ở thành phố tăng lên, giảm thiểu tỷ lệ bùng nổ bệnh tật.

Mà cọ rửa này là một lần một năm, cho nên ít khi Water Seven bùng nổ bệnh quy mô rộng.

Không chỉ như vậy, biển gầm sẽ đẩy cá ở những hải vực khác tới, điều này khiến tài nguyên cá ở Water Seven rất dồi dào, Water Seven có ba phần mười bình dân lấy bắt cá mà sống.

Aqua Laguna còn có những chỗ tốt khác, chính vì nguyên nhân như vậy, bình dân ở Water Seven không từ bỏ hòn đảo vẫn đang chìm xuống này, tài nguyên ở nơi này quá dồi dào.

Trải qua dò xét khí tượng chuyên nghiệp, Aqua Laguna sẽ xuất hiện vào ngày mai hoặc ngày kia, trễ nhất là ngày kia.

Aqua Laguna có ý nghĩa không giống bình thường đối với cư dân Water Seven, hàng năm trước khi Aqua Laguna kéo tới, Water Seven sẽ tổ chức lễ ăn mừng.

Mọi người mặc trang phục hoa lệ, đeo mặt nạ và đồ trang sức, sau khi che chắn toàn bộ cơ thể thì tới trung tâm thành phố.

Hàng năm trung tâm thành phố sẽ có lễ ăn mừng tương tự như Bal Masqué, các bình dân sẽ tới nơi này cầu xin, cầu xin Thủy Thần phù hộ cho bọn họ.

Năm nay cũng như vậy, thỉnh thoảng trong đường thủy có con Bulls cỡ lớn bơi lội, Bulls kéo thuyền, trên thuyền đầy cư dân ăn mặc lộng lẫy, đeo mặt nạ gỗ.

Trung tâm thành phố tụ tập một số hình thức tế tự, cho nên kiểu dáng mặt nạ rất nghiêm túc, dù sao cũng là tế thần.

Tô Hiểu đi tới một quán rượu ở gần trung tâm, đẩy cửa quán rượu ra, bên trong đầy khách.

Điều này khiến Tô Hiểu hơi sửng sốt, sau khi hắn ra khỏi quán rượu liền lấy bản đồ ra kiểm tra, không sai, chính là nơi này.

Bên cạnh quán rượu bày một tấm thẻ gỗ cho nên Tô Hiểu chú ý.

“Ăn mừng ngày lễ Aqua Laguna, rượu nửa giá.”

Thì ra là vậy, Tô Hiểu còn cảm thấy kỳ lạ vì sao quán rượu này lại đông khách như vậy.

Tiến vào quán rượu, đi tới trước quầy bar, đặc công Blueno của CP9 đang bận rộn ở sau quầy bar, dáng vẻ như người hầu rượu.

- Blueno đại ca, thêm một chén nữa.

Một tên hán tử say dùng chén không gõ lên quầy bar, dáng vẻ như vội vàng không nhịn nổi.

Blueno rót đầy chén rượu cho hán tử say này, lúc hắn ta nâng cốc đưa cho hán tử say, đúng lúc thấy Tô Hiểu ngồi trước quầy bar.

- Quý khách muốn uống gì?

- Rượu Rum.

Blueno gật đầu, đưa một chén rượu Rum tới.

Một lát sau, Blueno gõ quầy bar, hấp dẫn ánh mắt của khách trong quán rượu.

- Đã chín giờ rưỡi rồi, sắp tới thời gian ăn mừng, quán rượu phải tạm dừng buôn bán.

Nghe thấy lời Blueno nói, khách trong quán rượu không cao hứng lắm.

- Lát nữa hãy đóng cửa đi mà, đang uống vui.

- Đúng vậy, vậy mà tên keo kiệt ngươi giảm nửa giá, bọn ta còn chưa uống sạch hầm rượu mà.

Trong quán rượu truyền tới tiếng cười to, Blueno cũng cười.

Cho dù không tình nguyện, nhưng khách trong quán rượu vẫn trả tiền rồi lục tục rời đi, Blueno bắt đầu thu dọn quán rượu.

- Có lẽ ngươi… Sẽ không trở về đây nữa, chuyện này cần thiết không?

Tô Hiểu ngồi trước quầy bar uống rượu, Blueno không đáp, cúi đầu tiếp tục thu dọn quán rượu.

Mãi đến khi quán rượu được dọn dẹp không nhiễm hạt bụi, tất cả đều được lau dọn sạch sẽ, Blueno mới đi tới quầy bar, cởi áo khoác ra xếp chỉnh tề, đặt lên trên quầy bar.

Blueno giơ tay đặt lên trên quần áo, nhắm mắt suy tư gì đó, khi hắn ta mở hai mắt ra, trong đôi mắt đã không còn quá nhiều gợn sóng, hắn ta từ một người hầu rượu trở thành một đặc vụ, hắn ta đã làm ở quán rượu năm năm, thậm chí… Có chút quen thuộc với kiểu sinh hoạt này.

- Đi theo ta, chúng ta không thể để lộ trong tầm mắt những người khác, ở Water Seven có rất nhiều người nhận ra ta.

Đi vào phòng ở sau quán rượu, hai bộ quần áo mặc trong lễ ăn mừng được đặt trên một chiếc bàn gỗ, mặt nạ trang sức đủ cả.

Tô Hiểu cầm mặt nạ trên bàn, đây là một chiếc mặt nạ màu trắng, ngoại trừ lỗ thủng ở vị trí hai con mắt và vẽ nguệch ngoạc ra, những vị trí khác đều là một vùng trắng xám.

Quần áo rất lộng lẫy, nhưng vướng chân vướng tay, chỉ là áo choàng màu sắc rực rỡ có thể che giấu hình thể và đặc điểm đặc biệt rất tốt.

- Chúng ta đợi ở đây là được, mỗi lối vào Water Seven đều có cơ sở ngầm, chỉ cần băng hải tặc Mũ Rơm lên đảo, chúng ta sẽ lập tức nhận được tin tức.

Tô Hiểu gật đầu, tìm một cái ghế ngồi xuống, thấy Blueno chuẩn bị loại trang phục này, hắn đã đoán được kế hoạch kế tiếp, đợi băng hải tặc Mũ Rơm lên đảo, sau đó bắt Nico Robin.

Thời gian chờ đợi hơi lâu, hơn hai tiếng trôi qua vẫn không có tin tức gì.

Tô Hiểu dựa vào ghế, tay cầm máy tính bảng chơi trò giải đố.

“Puru, puru, puru…”

Denden Mushi trong lòng Blueno vang lên, sau khi nghe máy bên trong Denden Mushi nói ra một chuỗi chữ số.

- Biết rồi.

Blueno tắt Denden Mushi, hắn ta giải thích những con số kia đại biểu cho chuyện gì.

- Băng hải tặc Mũ Rơm lên đảo, vị trí ở phía sau phố, Nico Robin đã rời thuyền, đang đi dạo phố với một con tuần lộc mũi lam.

- Xung quanh còn ai khác không?

- Có mấy nhân viên khả nghi, hẳn là có những thế lực khác cũng phát hiện ra Nico Robin.

Tô Hiểu không nói gì nữa, mặc trang phục ăn mừng chỉnh tề.

- Chó của ngươi thì sao?

Blueno nhìn về phía Bố Bố.

- Không thành vấn đề, nó có thể đi theo từ xa.

Bố Bố kêu gâu gâu, Bố Bố không am hiểu chiến đấu lắm, nhưng nếu nói về trốn, sau khi Bố Bố trốn đi Tô Hiểu cũng không tìm được, đứa thiếu não này luôn trốn ở những vị trí không thể tưởng tượng nổi.

Khe hở trong sơn động, trong rương gỗ trên thuyền cũ, thậm chí Bố Bố còn giả làm tượng điêu khắc, nói chung chỉ có kẻ địch không ngờ tới, không có vị trí nó không ẩn nấp được.

Blueno không nói gì nữa, chức vị của Tô Hiểu cao hơn hắn ta, hắn ta không có quyền chỉ huy hoặc ra lệnh cho Tô Hiểu, hơn nữa toàn bộ hành trình phải đảm bảo an toàn của Tô Hiểu, bây giờ Tô Hiểu là nhân viên nghiên cứu khoa học quan trọng, nhưng đến bây giờ Blueno vẫn không hiểu, vì sao Tô Hiểu lại muốn tham dự vào nhiệm vụ lần này.

Mở cửa quán rượu, hai người đi thẳng tới sau phố, trong lúc này Denden Mushi của Blueno vang lên mấy lần.

Đến con đường sau phố, Blueno dừng bước lại.

- Dựa theo con đường Nico Robin tiến tới suy tính, Nico Robin nhất định sẽ đi qua nơi này.

Tô Hiểu nhìn khắp bốn phía, đeo mặt nạ sẽ ảnh hưởng tới tầm mắt. Trên đường đi không ngừng có người đi qua.

Rất nhanh, tổ hợp một người một tuần lộc xuất hiện trong tầm mắt, là Robin và Chopper.

Tô Hiểu và Blueno đi tới trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận