Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 679: Hắc Thương

Khoản Nhạc Viên Tệ này của Vi Ny có khế ước tạm thời, không tồn tại khả năng quỵt nợ, bằng không Vi Ny đã gửi tin nhắn đòi Nhạc Viên Tệ tới rồi, giữa Khế Ước Giả căn bản không tồn tại ước định đầu lưỡi, ở trong Luân Hồi Nhạc Viên đầy rẫy giết chóc cá lớn nuốt cá bé, ước định đầu lưỡi không có khả năng sinh tồn.

Giá cả Tô Hiểu bán rất hợp lý, cho nên quầy hàng mở nửa tiếng, phía trên chỉ còn sót lại 2 vật phẩm.

[Siêu Cấp Phá Phôi Quyền (quyển trục năng lực màu tím sẫm).]

Giá bán: 300.000 Nhạc Viên Tệ.

[Ben’s Knife (màu vàng).]

Giá đấu giá: 365.300 Nhạc Viên Tệ.

Giá Ben’s Knife đang tăng dài lên, đại khái mỗi phút tăng gần 10.000 Nhạc Viên Tệ.

Phát hiện phần lớn vật phẩm được bán hết sạch, Tô Hiểu bắt đầu kiểm tra số lượng Nhạc Viên Tệ còn lại.

Ngoại trừ “Siêu Cấp Phá Phôi Quyền” và “Ben’s Knife” ra, vật phẩm đặt trên quầy hàng bán được tổng cộng 216.800 Nhạc Viên Tệ, cộng thêm bên trong lạc ấn Luân Hồi của Tô Hiểu còn 49.406 Nhạc Viên Tệ, tổng cộng là 266.206 Nhạc Viên Tệ.

Trừ 100.000 Nhạc Viên Tệ trả cho Vi Ny, Tô Hiểu còn thừa 166.206 Nhạc Viên Tệ.

16 vạn Nhạc Viên Tệ không phải là con số nhỏ, huống hồ trên quầy hàng của hắn còn hai vật phẩm đáng tiền nhất chưa bán ra.

Tô Hiểu bị “vây quanh” một tiếng, bởi cơ chế của thị trường giao dịch, nếu có Khế Ước Giả vây quanh trước một quầy hàng thời gian dài mà không mua vật phẩm, sẽ bị cưỡng chế truyền tống đi, cho nên Khế Ước Giả bên cạnh Tô Hiểu đổi thành một nhóm lại một nhóm.

Phần lớn Khế Ước Giả đều tới thưởng thức thuộc tính của thanh chủy thủ phẩm chất màu vàng, những người này nhìn một lần cho thỏa sau đó rời đi, cho nên đủ ba tiếng, Khế Ước Giả tụ tập gần quầy hàng của Tô Hiểu giảm đi nhiều.

Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm, cởi tai nghe ra xong, hắn cất máy tính bảng đi.

Ánh mắt vẫn ngắm nhìn xung quanh, có tổng cộng mấy chục Khế Ước Giả đợi đã thiếu kiên nhẫn rồi.

- Các vị, đợi lâu rồi.

Phát hiện Tô Hiểu mở miệng, đám Khế Ước Giả ở xung quanh vội vàng tiến lên.

- Phá Phôi Quyền ta ra nhiều nhất 15 vạn Nhạc Viên Tệ...

- Thanh chủy thủ màu vàng này, đoàn trưởng của bọn ta muốn nói chuyện với ngươi...

- Thanh chủy thủ màu vàng này 400.000 Nhạc Viên Tệ, đây là giá cao nhất ta có thể ra.

Sự thực chứng minh, mấy chục người cùng nói chuyện cũng rất ầm ĩ.

Tô Hiểu từ trong mấy chục người này tìm được Khế Ước Giả có ý định mua xong, liền đứng dậy rời khỏi quầy hàng, đám Khế Ước Giả ở xung quanh hơi mơ hồ.

Tô Hiểu tìm một quán cà phê có vẻ yên tĩnh, gọi một cốc hoa quả, hắn không thích vị đắng và cháy khét của cà phê, đến đây chỉ vì hoàn cảnh nơi này rất tốt.

Ngồi mấy phút ở phòng cà phê, Tô Hiểu tới quầy hàng ở thị trường giao dịch.

Đúng như dự đoán, trước quầy hàng chỉ còn sót lại mười mấy người, cho dù có Khế Ước Giả đi ngang qua, cũng chỉ bị chủy thủ màu vàng hấp dẫn một lát liền rời đi.

Tô Hiểu ngồi sau quầy hàng dưới ánh mắt bất đắc dĩ của mấy chục Khế Ước Giả, mười mấy người kia liếc nhau.

- Các ngươi hỏi trước đi.

- Ngươi trước, ngươi trước đi.

Lúc mười mấy người đợi thì nói chuyện rôm rả, đến lúc này lại “nhường” nhau.

- Dừng, muốn người khác làm “bia đỡ đạn” cứ việc nói thẳng, ta trước.

Một tráng hán xắn tay áo tiến lên trước, Tô Hiểu nhìn đối phương liền lập tức đoán ra, đối phương là năng lực giả Niệm, hắn chiến đấu với lữ đoàn ở một thế giới diễn sinh, điểm ấy vẫn rất dễ dàng phán đoán ra.

Đặc tính của năng lực Niệm có liên quan tới tính cách, tính cách thẳng thắn thường là hệ cường hóa, người thay đổi thất thường sẽ là hệ biến hóa...

Rất rõ ràng, tráng hán này có 80% khả năng là hệ cường hóa.

- Ngươi nhìn cái gì, ta chính là hệ cường hóa.

Tô Hiểu cau mày, tráng hán này nhìn có vẻ thô kệch, thực tế không phải người ngu dốt, tính cách ngay thẳng và ngu dốt không cùng một mã, kẻ ngu dốt thường có rất nhiều ý nghĩ không thiết thực.

- 30 vạn, không mặc cả.

Không cần nói Tô Hiểu cũng biết đối phương muốn mua gì, nhất định là Phá Phôi Quyền, với chiều cao 2 mét 6 của đối phương, chủy thủ màu vàng ở trong tay đối phương chẳng khác nào đồ chơi.

- Dựa vào cái gì không mặc cả, ngươi bán hay không là vấn đề của ngươi, mặc cả hay không là vấn đề của ta.

Tráng hán cầm quyển trục màu tím sẫm trên quầy hàng, sau khi suy nghĩ một lát nói:

- Uy lực của thứ này rất mạnh, tiêu hao cũng không lớn, nhưng...

Tráng hán đổi giọng, ánh mắt nhìn về phía Tô Hiểu.

- Sử dụng năng lực này phải nuôi lực 2 giây, 2 giây này có khả năng đại biểu cho sinh tử, đừng nói là 2 giây, trong tất cả năng lực của ta, cho dù là năng lực của nghề nghiệp, năng lực nuôi lực vượt quá 0.5 giây ta đều từ bỏ.

Tráng hán không phải hạ thấp giá trị của quyển trục này, những lời hắn ta nói có chút đạo lý, Siêu Cấp Phá Phôi Quyền cần nuôi lực 2 giây là nhược điểm lớn nhất, trong lúc chiến đấu kịch liệt, đừng nói là 2 giây, cho dù không chấm mấy giây đều đủ trí mạng.

Tô Hiểu lắc đầu, lời đối phương nói nghe có vẻ hợp lý, nhưng thực tế không phải như vậy.

- Những lời ngươi nói có chút đạo lý, nhưng trên quyển trục năng lực giới thiệu là hiệu quả năng lực Lv. 1, tăng cấp Phá Phôi Quyền có thể giảm bớt thời gian nuôi lực, quyển trục màu tím sẫm mà nói, tăng tới cấp 30 không có vấn đề gì, còn có cơ hội khen thưởng 3 lần, nếu may mắn mà nói, thời gian nuôi lực sẽ được giảm bớt xuống rất ngắn.

Lời nói của Tô Hiểu khiến đám Khế Ước Giả ở gần đó gật đầu liên tục, tên tráng hán kia nhe răng cười.

- Huynh đệ đúng là có nhãn lực, cho nên ta muốn mua quyển trục này đánh cược một phen.

Hình như tráng hán rất thích năng lực loại Siêu Cấp Phá Phôi Quyền này, với nắm đấm như bao cát và năng lực Niệm mạnh mẽ của hắn ta, nếu thăng cấp Siêu Cấp Phá Phôi Quyền ở Luân Hồi Nhạc Viên, nắm đấm của tráng hán nhất định sẽ mạnh hơn Uvogin.

- 29 vạn đi, đây là giới hạn cuối cùng của ta.

Tráng hán không nói nữa, Tô Hiểu gật đầu, 29 vạn là giá rất có thành ý. Nhưng lúc hắn định giao dịch với tráng hán, một người đàn ông đội mũ trùm chạy nhanh tới.

Nhìn thấy tên đội mũ trùm này, Tô Hiểu cau mày, Phá Phôi Quyền không thể bán, phải giữ lại làm “gậy quấy phân” mất!

- Nếu như giao dịch với các ngươi, ta không nhận Nhạc Viên Tệ.

- Đương nhiên, sẽ lấy vật đổi vật, còn nữa, để biểu thị áy náy tới chậm một tiếng.

Người đàn ông dưới mũ trùm cười khẽ, khi hắn ta ngẩng đầu mọi người phát hiện, trên mặt hắn ta có một tấm khăn che mặt màu đen, trên khăn che mặt là hình đầu lâu, phía dưới đầu lâu là hình xương trắng giao nhau, nhìn như cờ hải tặc.

- Thương hội Hắc Phàm?

Sắc mặt tráng hán trước quầy hàng không vui, xem ra không thích đám hắc thương người da đen này.

- Ta là hắc thương 24K, Byakuya tiên sinh, lần đầu gặp mặt, đây coi như là quà tới muộn.

Hắc thương đưa một cái thẻ tới, đây là phương pháp liên lạc với phòng đen của thương hội, nói một cách chính xác, là phương pháp liên lạc với hắc thương 24K.

Thương hội Hắc Phàm có rất nhiều hắc thương, quần áo, chiều cao, giọng nói của bọn họ đều tương tự, chỉ có tấm thẻ này là không giống.

- Thứ ta cần kiếm được rồi à?

- Đã kiếm được.

Ba thanh đao xuất hiện trong tay hắc thương, nhìn thấy phẩm chất của ba thanh đao này, đám Khế Ước Giả ở xung quanh hít vào một hơi khí lạnh, ba thanh vũ khí loại đao phẩm chất màu tím sẫm, cảnh tượng như vậy rất hiếm thấy.

- Rất tốt.

Tô Hiểu hủy quầy hàng, nếu có thể đàm phán với hắc thương, vậy không cần bày sạp, giao dịch với hắc thương sẽ ít đi một quá trình.

Giả thiết Tô Hiểu bán thành công “Siêu Cấp Phá Phôi Quyền” và “chủy thủ” màu vàng ở thị trường giao dịch, hắn chỉ nhận được lượng lớn Nhạc Viên Tệ, khả năng vật đổi vật với Khế Ước Giả là rất nhỏ.

Sau khi nhận được Nhạc Viên Tệ, Tô Hiểu còn cần đi khắp nơi tìm đồ hắn muốn.

Nhưng giao dịch với thương hội Hắc Phàm sẽ giảm bớt được quá trình này, hắn có thể mua luôn thứ hắn cần, vật tư mà một thương hội dự trữ, độc hành hiệp như Tô Hiểu không thể so sánh được.

Huống hồ thương hội Hắc Phàm chuyên làm ăn, vật phẩm mà bọn họ dự trữ hơn cả nhóm mạo hiểm cỡ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận