Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 195: Ta Không Phục, Ngươi Chơi Xấu

Tô Hiểu xông tới trước người vú em chiến đấu, lưỡi đao trong tay lóe lên sắc bén.

Lúc này vú em chiến đấu mới giơ pháp trượng trong tay lên.

Xì xì.

Một cái tay nắm pháp trượng bay lên, dưới cơ chế bảo vệ của Luân Hồi Nhạc Viên không xuất hiện tình huống máu tươi dâng trào.

- Hả?

Vẻ mặt vú em chiến đấu kinh ngạc, nghiêng đầu liếc nhìn tay bị cụt.

- Thánh linh thủ hộ!

Một màng ánh sáng xuất hiện quanh vú em chiến đấu, sau lưng vú em chiến đấu đã chảy đầy mồ hôi lạnh, tuy sẽ không chết ở trong sân đấu, nhưng cảm giác bị Tô Hiểu nhìn chằm chằm không dễ chịu lắm.

Bước chân của Tô Hiểu dừng lại, trở tay chém một đao.

Cách một tiếng, màn ánh sáng quanh vú em chiến đấu bị phá nát.

Trên thính phòng là một vùng rực rỡ, rất nhiều khán giả vội vàng đứng dậy, cuộc so tài này đúng là bất ngờ, bọn họ cho rằng hai bên sẽ chiến đấu gian khổ một phen, có ai ngờ một phía bị nghiền áp.

Sau khi chém màng ánh sáng xong Tô Hiểu không xuất đao nữa, đây là lần đầu tiên hắn gặp vú em chiến đấu, hắn muốn biết phương thức chiến đấu của đối phương.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, vú em chiến đấu kia đứng yên tại chỗ không động.

- Không tiếp tục à, ta rất tò mò phương thức chiến đấu của ngươi.

Trảm Long Thiểm ở trong tay múa ra đao hoa, lưỡi đao phát ra âm thanh vang giòn.

- Chắc chắn hôm nay ta ra cửa không coi ngày, sao lại gặp lão quái như ngươi chứ, vì sao thứ hạng của ngươi lại có khả năng ở gần 1 vạn được.

Vú em chiến đấu nhăn mày nói.

- Nói một cách chính xác là hơn 1 vạn.

Câu trả lời của Tô Hiểu khiến vú em chiến đấu không biết phải nói gì.

- Thánh thuẫn.

- Lực chi tí hộ.

- Phượng chi toàn luật.

- Hành quân cấp tốc.

- Tăng ma lực.

- Tăng siêu ma lực.

- Khôi phục sinh mệnh.

Vú em chiến đấu dùng liên tục một đống năng lực, sau đó đứng yên tại chỗ.

- Đây là phương thức chiến đấu của ta, dùng mấy thứ này để tăng thực lực bản thân, khiến kẻ địch suy yếu, bây giờ có thể kết thúc rồi chứ, tuy tử vong trong sân thi đấu sẽ không chết thật, nhưng rất đau.

Gặp phải cao thủ cận chiến như Tô Hiểu vú em chiến đấu không còn gì để nói, có khả năng thứ hạng của nàng lại giảm rồi.

- Có thể.

Vừa dứt lời Tô Hiểu nhận được nhắc nhở.

[Đối thủ của ngươi xin đầu hàng, đồng ý/không đồng ý tiếp nhận đầu hàng.]

Lựa chọn tiếp nhận, cơ thể vú em chiến đấu ở trước mặt chậm rãi tiêu tan.

[Thắng mười tám lần liên tục!]

Chữ to màu ánh kim óng ánh xuất hiện trên đỉnh đầu Tô Hiểu, khán giả ở trên thính phòng càng không thể bình tĩnh.

- Thắng mười tám lần liên tục, có lầm hay không?

- Thực lực như vậy thắng mười tám lần liên tục cũng không bất ngờ, nhưng chiến tích này đúng là kinh người.

- Ta muốn chụp ảnh lưu lại.

Tô Hiểu rời khỏi sân đấu trong tiếng hoan hô của mọi người, quay về khoang nghỉ ngơi.

[Đấu cá nhân đã kết thúc, chiến thắng, thắng mười tám lần liên tục!]

[Thứ hạng của Liệp Sát Giả tăng lên, từ 13400 tăng tới 9710 (cấp một).]

Sau khi thắng năm lần liên tục thứ hạng của Tô Hiểu bắt đầu xuất hiện tăng nhanh, sau khi thắng mười lần liên tục thì càng khuếch đại.

Tô Hiểu không rõ có thể thắng liên tục tới khi nào, dù sao nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.

Lúc này hắn vẫn tràn đầy tinh lực, cho nên tiếp tục tìm đối thủ tương xứng.

[Đang tìm đối thủ cho Liệp Sát Giả… Ghép đôi hoàn thành, bởi vì chiến tích thắng mười tám lần liên tục của Liệp Sát Giả, sân đấu sẽ lựa chọn đối thủ trong vòng sáu ngàn ghép đôi với Liệp Sát Giả.]

Sau khi Tô Hiểu đứng trên đài thi đấu, lập tức nghe thấy tiếng reo hò ở xung quanh.

- Đại tiểu thư, giết hắn ta.

- Bọn ta ủng hộ ngươi.

- Tiểu tử cầm đao kia, nếu ngươi dám làm đại tiểu thư của bọn ta bị thương, ta nướng ngươi!

Tiếng hò la liên tục khiến Tô Hiểu hơi nghi ngờ, hắn nhìn về phía thính phòng, bỗng nhiên ở trên thính phòng bên trái hắn có người kéo băng rôn khẩu hiệu.

[Đại tiểu thư đánh đâu thắng đó!]

Tô Hiểu dại ra, hắn có cảm giác bây giờ không phải ở trên đài thi đấu, mà đứng trên sân khấu của minh tinh, hắn như đi nhầm vào sân dành cho nhân viên, đang bị một đám fan não tàn hò hét.

Tô Hiểu nhìn về phía đối thủ, đó là một người máy màu hồng phấn cao bốn mét, vị trí thân người máy có buồng lái, xuyên qua buồng lái bằng pha lê có thể thấy một cô gái buộc tóc đuôi ngựa ngồi bên trong, miệng còn ngậm kẹo que.

- Ngươi muốn nhìn tới khi nào, ta mới đổi vỏ ngoài thêm hệ thống hỏa lực, cũng không thể chậm trễ thời gian để tăng hạng nữa.

Cô gái tóc đuôi ngựa được mọi người gọi là đại tiểu thư mở miệng, giọng nói của nàng được phóng to thông qua trang bị.

- Gundam sao? Không, cải tạo người máy cỡ to à?

Tô Hiểu cảm thấy vui mừng với hành động tham gia sân đấu, điều này có thể khiến hắn gặp đủ kẻ địch, chuyện này có lợi ích rất lớn đối với việc lang bạt trong thế giới diễn sinh sau này.

- Nếu ngươi không ra tay vậy thì ta không khách sáo nữa, đừng có nói là ta không cho ngươi cơ hội đấy nhé.

Đại tiểu thư vừa dứt lời thì người máy giơ một tay lên, một khẩu pháo sáu nòng từ trong tay người máy bắn đạn ra.

Vèo, pằng, pằng, pằng, pằng…

Hỏa lực mãnh liệt bắn ra, Tô Hiểu lập tức lắc mình rời đi.

Tuy khẩu pháo sáu nòng tương tự như Gatlin, nhưng thứ này không phải là súng, nó là pháo! Mỹ thường đặt thứ này lên trên phi cơ trực thăng, có thể thấy uy lực của nó.

Nếu Tô Hiểu bị bắn chính diện tuyệt đối không chống đỡ nổi, cũng may quỹ tích bắn viên đạn ra không nhanh.

Tô Hiểu lắc mình sang một bên, bên người có tiếng nổ mạnh liên tục truyền tới.

- Không tệ lắm, tiếp tục.

Đại tiểu thư ngậm kẹo que nở nụ cười, trên mặt xuất hiện hai lúm đồng tiền nhỏ.

Bắn phá điên cuồng bắt đầu, tiếng súng, tiếng nổ mạnh kéo dài vang lên, nhưng đại tiểu thư nhanh chóng phát hiện ra không đúng lắm, bất luận hỏa lực của nàng hung mãnh tới cỡ nào, đều không thể ngăn cản được kẻ địch tới gần.

Đại tiểu thư ở trong khoang điều khiển phồng má, hai tay trắng nõn nhanh như tia chớp mở một đám nút, thậm chí còn tạo ra tàn ảnh trên ngón tay.

Bên này đại tiểu thư bận rộn không biết trời trăng luôn, nhưng Tô Hiểu thì nhẹ như mây gió, lóe lên một cái đã tới gần người máy.

Phát hiện Tô Hiểu tới gần, người máy cao bốn mét nhanh chóng lùi về sau, tuy tốc độ không nói là nhanh, nhưng tuyệt đối cũng không chậm.

Hai bước đã đuổi kịp người máy, Tô Hiểu giơ tay chém xuống.

Keng.

Một cái chân người máy lóe lên đốm lửa bị chém đứt, người máy ngã chổng vó sang một bên.

Tiếp tục tấn công người máy không có ý nghĩa gì, Tô Hiểu thả người nhảy lên, cầm ngược Trảm Long Thiểm đâm mạnh vào trong buồng lái.

Răng rắc.

Một đao đâm thủng vào kính chống đạn, chuôi đao đi vào trong, Tô Hiểu vừa định kiểm tra xem trúng mục tiêu chưa, một cỗ trùng kích bắn ra.

Bùm.

Tô Hiểu bị đánh lùi hai bước, người máy nhân cơ hội bò dậy.

Đại tiểu thư ở trong buồng lái xuất hiện với dáng vẻ chật vật, kẹo que ở trong miệng đã không cánh mà bay, búi tóc đuôi ngựa trên đầu bị đâm đứt, đại tiểu thư được nuông chiều từ bé chưa từng gặp nguy hiểm như vậy.

- Chịu chết đi cẩu tặc, ăn đạn đi.

Đại tiểu thư nghiến chặt răng, dùng thủ đoạn cuối cùng.

Mười mấy viên đạn loại nhỏ được bắn ra, tiếng nổ rung trời vang lên, trong chớp mắt sân đấu bị ánh lửa bao phủ.

Lúc ánh lửa lui đi người máy đã biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn sót lại mình Tô Hiểu.

- Bản thể yếu thật.

Tô Hiểu phủi mấy đoạn tóc trên tay trái, tóc ngắn chậm rãi hóa thành quang hạt.

Khi những fan não tàn ở trên thính phòng phản ứng kịp, bóng người Tô Hiểu đã biến mất.

- Đại tiểu thư thua rồi sao?

- Hình như vậy.

Lúc này những fan não tàn không kêu gọi giết Tô Hiểu nữa, bọn họ chỉ nói miệng vậy thôi.

Trong khoang nghỉ ngơi, đại tiểu thư tức giận ngồi trên đất.

- Đáng ghét! Khốn kiếp, còn nắm tóc kéo mình từ khoang điều khiển ra ngoài, mình không phục, mình không phục, dưới loại hỏa lực kia sao có thể không chết được.

Ngực đại tiểu thư lên xuống kịch liệt, nhưng nàng vẫn thua, nàng không biết rằng Tô Hiểu không nhúc nhích chân.



Lúc này Tô Hiểu đang kiểm tra chiến tích, vừa rồi hắn không sử dụng toàn lực, nếu không đối phương đã không có thời gian vùng vẫy lâu như vậy, hắn cũng không hiểu rõ phương thức chiến đấu của kẻ địch loại hình này.

[Đấu cá nhân đã kết thúc, chiến thắng, thắng mười chín lần liên tục!]

[Thứ hạng của Liệp Sát Giả tăng lên, từ 9710 tăng tới 6701 (cấp một).]

[Nhận được tin nhắn đối thủ để lại, đồng ý/không đồng ý mở tin nhắn.]

Đã lâu rồi không có đối thủ gửi tin nhắn cho Tô Hiểu, cho nên hắn mở ra.

- Ngươi chơi xấu, ngươi chơi xấu, ngươi chơi xấu…

Ba chữ này xuất hiện đầy màn hình, Tô Hiểu lắc đầu, sao cô gái có tính cách như vậy lại sống được trong Luân Hồi Nhạc Viên nhỉ, còn có thể trưởng thành tới trình độ hiện tại.

[Nhắc nhở: Đấu thủ thứ 5304 gửi thư khiêu chiến với ngươi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận