Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1248: Luyện ngục

“20, 21, 22…”

Tô Hiểu đang tính giờ, dù tính sai một giây cũng có thể khiến Apollo trong tay hắn nổ tung, hay sớm tung ra Apollo.

Nếu như là ở mấy thế giới diễn sinh trước, Tô Hiểu tuyệt đối không dám sử dụng Apollo như vậy. Khi đó Apollo do hắn chế tạo ra không ổn định như hiện giờ, Apollo hiện giờ chỉ cần cài đặt thành 30 giây nổ tung, chắc chắn sẽ không chệch 0.1 giây.

“28.”

Sau khi đếm đến 28, Tô Hiểu đã bày ra tư thế ném, cùng lúc đó ánh mắt của Chiến Giáp Chi Linh đã nhìn về phía hiên đá, tiêu cự ánh mắt ngay vị trí của Tô Hiểu.

Chiến Giáp Chi Linh hơi nghi ngờ một chút, ngay khi hắn ta nghi ngờ, một quả cầu màu đỏ bay từ trong hiên đá tối tăm kia ra, tốc độ rất nhanh.

Bùm!

Đá vụn dưới chân Chiến Giáp Chi Linh tung tóe, nó trực tiếp nhằm về phía Apollo, nó đã tìm ra được nguồn gốc của nguy hiểm.

Hai tay của Chiến Giáp Chi Linh được bọc năng lượng, nó hoàn toàn dựa vào cơ thể chiến đấu, năng lượng trong cơ thể càng nhiều là dùng để bảo vệ hai tay, như vậy nó sẽ không sợ kẻ địch cầm lợi khí trong tay.

Chiến Giáp Chi Linh lao nhanh tới xuất hiện tàn ảnh, hầu như là chỉ trong nháy mắt nó đã lao tới trước Apollo, vươn tay nắm lấy Apollo.

Thể tích của Apollo tăng vọt, từ to cỡ bốn quả táo trực tiếp mở rộng đến đường kính năm mét, giống như một mặt trời cỡ nhỏ.

Chiến Giáp Chi Linh đột nhiên đứng tại chỗ, nó vốn nghiêng về trước bất ngờ ngửa ra sau, hai chân cong xuống, dốc toàn lực nhảy vọt về trước.

Đất trống hình tròn là hoàn cảnh phong kín, trong hoàn cảnh này uy lực của Apollo chỉ có càng mạnh hơn.

Đùng!

Quả cầu lửa nổ tung, chỗ trung tâm ngọn lửa màu vỏ quýt mơ hồ xuất hiện màu trắng, hầu như chỉ trong nháy mắt Thái Dương Chi Hỏa lấp kín đất trống.

Toàn bộ đất trống đều biến thành thế giới hỏa diễm, đám Trường Đao Sứ không kịp kêu rên một tiếng đã bị đốt cháy thành tro tàn, áo giáp trên người và Trảm Ma Đao ở giữa không trung dung thành nước thép, nước thép còn chưa rơi xuống đất đã bị nhiệt độ cao hóa khí.

Tường đá xung quanh như ngọn nến gặp phải bàn ủi, nhanh chóng bị dung thành dung nham, có nham thạch vì nhiệt độ quá cao, bị đốt cháy thành hạt tròn màu trắng.

Một bóng người co quắp ngồi xổm trên đất, xung quanh nó tràn ngập nước thép, đây là áo giáp của hơn mười Trường Đao Sứ và Trảm Mã Đao dung thành nước thép.

Ngồi xổm trên đất là Chiến Giáp Chi Linh, nó vẫn chưa xông về trước, bởi vì chưa tới thời cơ. Khi Apollo nổ tung, hơn mười tên Trường Đao Sứ lao về phía Chiến Giáp Chi Linh, bao bọc Chiến Giáp Chi Linh ở phía trong cùng, giảm thiểu xung kích và nhiệt độ cao mà Chiến Giáp Chi Linh phải chịu.

Bản thân ở trong hoàn cảnh nhiệt độ cao, tầm mắt của Chiến Giáp Chi Linh bắt đầu trở nên mơ hồ, trạng thái của nó hiện giờ rất kém, nội tạng lệch vị trí, bên ngoài người đủ loại vết thương bỏng diện tích lớn, khiến giá trị sinh mệnh của nó giảm 30%, số lượng giá trị sinh mệnh của Chiến Giáp Chi Linh vô cùng khủng bố.

Chiến Giáp Chi Linh rất mạnh, nhưng Apollo là kết quả của thuật luyện kim đỉnh phong, đây là bom luyện kim của không biết bao nhiêu tên luyện kim sư khai phá ra, tác phẩm đỉnh cao của luyện kim bom học.

“Phù…”

Chiến Giáp Chi Linh phả ra sương mù màu đỏ, đó là máu tươi trong cơ thể nó bị bốc hơi lên, ánh mắt nó vẫn luôn liếc nhìn xung quanh, lọt vào trong tầm mắt là một vùng đỏ rực, trên đất tràn ngập dung nham.

Có tổng cộng hai lối thoát, không đúng, có lẽ chỉ có một, đi về đường nối hạ tầng, Chiến Giáp Chi Linh không thể tiến vào, dường như nó không thể rời khỏi Thánh Điện Mejia.

Cứ thế, nó chỉ còn một chỗ rời khỏi thế giới hỏa diễm này, chính là hiên đá đi về phía Chấn Thiên Điện.

Hai chân của Chiến Giáp Chi Linh nuôi lực, khói xanh bay từ dưới chân nó lên, hai chân nó đã mất cảm giác.

Rầm một tiếng, Chiến Giáp Chi Linh giống như viên đạn lao ra ngoài, chỉ trong nháy mắt đã nhảy vào trong hiên đá. Mà vào lúc này, giá trị sinh mệnh của nó còn sót lại 23%, tiếp tục ở lại khu vực hỏa diễm mà nói, căn bản không cần Tô Hiểu ra tay, nó sẽ bị nhiệt độ nướng chết.

Một bên khác hiên đá, Tô Hiểu dập tắt ngọn lửa trên người, xung quanh hắn trôi nổi mấy miếng khiên phản kích tàn tạ. Tuy hắn rút rất nhanh, nhưng Apollo tuôn ra với tốc độ không chậm, hắn gặp phải lan đến.

Cũng may Tô Hiểu không ở tâm điểm của nổ tung, mà sau khi Apollo lan tới hiên đá xong thì không còn khủng bố như ba đầu, ít nhất tốc độ không tính là quá nhanh.

Bố Bố và A Mỗ đã đợi từ lâu, Tô Hiểu còn sót lại một viên Apollo, cũng may tiết kiệm được [bằng chứng triệu hoán tử linh tinh anh].

Với cấp bậc của [bằng chứng triệu hoán tử linh tinh anh], có thể gọi ra tử linh tuyệt đối là tử linh thực lực cỡ Trường Đao Sứ - Không, còn là loại Tô Hiểu lựa chọn tùy ý. Thứ này rất quý giá, vào thời khắc mấu chốt, Tô Hiểu có thể gọi ra ba tên tử linh tinh anh cấp tiểu Boss.

[Ngươi đã giết Trường Đao Sứ.]

[Ngươi đã giết Trường Đao Sứ.]



Lượng lớn nhắc nhở xuất hiện, lần này đánh giết Trường Đao Sứ cũng không có hậu tố “Không”, nếu như ba mươi tên Trường Đao Sứ - Không mà nói, vậy tầng một của Thánh Điện Mejia không khỏi quá khủng bố rồi.

Một bóng người cháy đen lao từ hiên đá bên khác tới, Tô Hiểu nắm chặt trường đao trong tay, chuẩn bị chém giết một trận với Chiến Giáp Chi Linh.

Rầm một tiếng, Chiến Giáp Chi Linh toàn thân cháy đen ngã nhào xuống đất, chiến giáp trên người nó hòa tan mảng lớn, mảnh giáp dính lại vào nhau, càng quan trọng hơn là đôi mắt nó bốc lên khói xanh.

Đôi mắt của Chiến Giáp Chi Linh mở to, tròng mắt bên trái mơ hồ thấy được vết rách, có giữ được thị lực hay không thì khó mà nói.

“Cái tên này… Dường như rất thảm.”

Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm, cho dù đến cấp ba, Apollo vẫn rất mạnh, tuy không trực tiếp nổ chết Chiến Giáp Chi Linh, nhưng rõ ràng đối phương đã gần chết.

Đối mặt với Chiến Giáp Chi Linh ở trạng thái trọng thương, đương nhiên là Tô Hiểu không yếu, hiện giờ cho dù là 1V1, hắn có lòng tin mình sẽ thắng đối phương.

Chiến Giáp Chi Linh đứng dậy, cũng nhìn về phía Tô Hiểu, đồng tử mắt phải của nó thoáng co rút nhanh, dường như phát hiện ra gì đó.

Cánh tay phải của Chiến Giáp Chi Linh giơ lên, trong mảnh giáp chỗ mu bàn tay nó khảm nạm [Diệt Chi Thạch].

Nhìn thấy Chiến Giáp Chi Linh giơ cánh tay lên, Tô Hiểu cau mày. Tử Linh Tộc viễn cổ có cảm giác rất nhạy bén đối với Diệt Pháp Chi Ảnh, chỉ gặp mặt đối phương đã đoán ra được thân phận của Diệt Pháp Chi Ảnh, mấy tên Tử Linh Tộc viễn cổ gặp lúc trước đều như vậy.

Chiến Giáp Chi Linh nhanh chóng lùi về sau, nó càng lùi về khu vực hỏa diễm phía sau, cho dù nhiệt độ của Apollo đang nhanh chóng giảm xuống, nhưng khu vực này vẫn trí mạng.

Tô Hiểu do dự một lát, lập tức nâng chân đuổi kịp. Bố Bố phụ trách ở chỗ phần cuối, người nó đầy lông, nếu tiến vào khu vực đám lửa kia thì sẽ biến thành “Husky” nướng. A Mỗ thì theo sau Tô Hiểu, nó vốn là thuộc tính hàn băng, không e ngại nhiệt độ cao.

Phát hiện Tô Hiểu đi theo, Chiến Giáp Chi Linh hơi nhếch miệng. Nó xoay người lao về phía khu vực hỏa diễm, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của Tô Hiểu.

Tô Hiểu không dám dốc hết tốc lực tiến lên, cho dù hắn mở khiên phản kích xung quanh chậm rãi tăng nhiệt độ vẫn phiền phức.

Một phút sau, Chiến Giáp Chi Linh lùi tới khu vực trung tâm hỏa diễm, có lẽ nó biết mình không thể thắng Tô Hiểu, bởi vậy nó chuẩn bị ném [Diệt Chi Thạch] vào khu hiểm. Nó có thể chết, nhưng nó không muốn Diệt Pháp Chi Ảnh có được [Diệt Chi Thạch]. Còn phá hoại thứ này, đối với Chiến Giáp Chi Linh mà nói độ khó quá cao.

Tô Hiểu cũng đến trung tâm khu vực hỏa diễm, nhiệt độ ở nơi này đã giảm đi nhiều, ít nhất Apollo biến mất, nhưng xung quanh tràn ngập dung nham, giống y như tiến vào động dung nham.

Tí tách, tí tách…

Dung nham nhỏ từ trần nhà xuống, rơi lên khiên phản kích xì xì vang vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận