Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1256: Phân công nhau hành động

Đạn tín hiệu của tử linh bắn lên không, Tô Hiểu ngửa đầu nhìn đạn tín hiệu giữa bầu trời, không tốn thời gian dài đại quân tử linh sẽ đánh tới.

[Nhắc nhở: Đã tiến vào giai đoạn sinh tồn.]

Nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên đại biểu Tô Hiểu thông qua giai đoạn ban đầu ngắn ngủi, tiến vào giai đoạn thứ hai.

“Bố Bố, ghi chép bản đồ này.”

Tô Hiểu ném cho Bố Bố một kim chỉ nam, cũng bảo đối phương ghi chép bản đồ của đế quốc Tử Linh.

Bố Bố cầm lấy máy chụp ảnh, chụp mấy bức với bản đồ của Tô Hiểu.

“Ngươi theo con đường này đi tới đầm lầy Ám Nguyệt, sau đó nghĩ biện pháp tìm được di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh ở gần đầm lầy Ám Nguyệt. Đa số cao tầng của Tử Linh Tộc đều biết vị trí của di tích Diệt Pháp Chi Ảnh, Tử Linh Tộc xưng nơi đó là ‘Noto Eco’.”

Noto Eco chỉ là dịch âm, phiên dịch lại ý chính là nơi dừng chân của sinh linh, di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh là ở trong chỗ hiểm của đế quốc Tử Linh.

“Gâu.”

Bố Bố kêu lên một tiếng, ý chính là: “Chủ nhân, không cần năng lực trị liệu của bản gâu à.”

“Tạm thời không cần.”

Không phải là Tô Hiểu không cần năng lực trị liệu của Bố Bố, mà là nhất định phải có người đi tìm di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh. Kế hoạch ban đầu của hắn là trong giai đoạn ban đầu tìm được di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh, trước khi giai đoạn sinh tồn đến thì ở trong di tích.

Khiến hắn không ngờ tới chính là, giai đoạn ban đầu lại ngắn ngủi như vậy, ngắn đến mức vừa mới bắt đầu đã kết thúc.

Tổ hợp Bố Bố và A Mỗ, có thể ứng phó đa số tình huống nguy hiểm. Bố Bố là điều tra, trị liệu, giao thiệp, A Mỗ lại là main tank, cận chiến, khống chế. Càng quan trọng hơn là, chúng nó đều không phải là loài người, hành động ở trong đế quốc Tử Linh sẽ thuận tiện hơn nhiều.

Bố Bố cẩn thận mỗi một bước đi, theo sau là A Mỗ. Hôm nay vừa chia tức là vĩnh viễn sẽ như vậy, không phải không thể nào xảy ra, mà có tỷ lệ rất cao sẽ xảy ra.

Tô Hiểu là Liệp Sát Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên, có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, đồng thời cũng phải gánh chịu nguy hiểm càng to lớn hơn, đây là chuyện rất lâu trước đây hắn đã ý thức được.

Luân Hồi Nhạc Viên không phải là cơ cấu từ thiện, thế giới nguyên sinh cũng không phải phó bản trò chơi, dân ở đây đều có niềm tin và tư tưởng của mỗi người. Ví dụ như tiểu đội trưởng gặp trên Thần Chi Tường, nếu như ở trong “trò chơi”, đây chỉ là một tên NPC ló mặt mấy giây. Nhưng mà ở trong thế giới nguyên sinh chân thực, nhân vật nhỏ như vậy có thể xử lý chuyện rơi đầu ngay ngắn rõ ràng.

Mà Tô Hiểu sắp đối mặt, là đại quân tử linh đếm không hết, bọn họ không sợ sống chết, sẽ tổ hợp thành các loại chiến trận vây giết Tô Hiểu. Thống lĩnh bọn họ là thống soái tử linh càng thêm lão luyện hơn tiểu đội trưởng kia, cũng càng giả dối hơn.

Ở dưới đội hình như thế, sinh tồn cũng không phải chuyện đơn giản, chiến thuật biển người nghe có vẻ dễ dàng tầm thường, nhưng nó cũng là chiến thuật cổ nhất, thường dùng nhất.

Bắt đầu từ bây giờ, chuyện Tô Hiểu cần làm duy nhất là sống tiếp, cũng phá vòng vây tới đầm lầy Ám Nguyệt. Còn Bố Bố và A Mỗ, chỉ cần tìm di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh là được.

Bố Bố và A Mỗ đi xa xong, Tô Hiểu không dừng lại tại chỗ, một cẩu một trâu là đi đường vòng cung tới đầm lầy Ám Nguyệt, như vậy mới có thể hạ thấp mức độ lớn khả năng gặp phải quân tử linh. Mà Tô Hiểu thì đi thẳng tới đầm lầy Ám Nguyệt, rất ngang ngược, nhưng cũng có thể tới đầm lầy Ám Nguyệt nhanh hơn.

Đạn tín hiệu không lập tức đưa tới đại quân tử linh, nó chỉ để lộ vị trí đại khái của Tô Hiểu.

Nửa tiếng sau, trong một thôn trang của Tử Linh Tộc.

Bốn phía thôn trang có tường rào, đầu thôn treo một cái đầu động vật, rất giống với xương sọ của sơn dương. Nhiều lần có khói bếp từ trong thôn trang bay ra, nhưng mà trong thôn trang không có nửa tên tử linh.

Tô Hiểu đứng trước thôn trang, nhìn khói bếp bay lên trên nhiều lần, trong thôn trang yên tĩnh tới mức khiến hắn cảnh giác.

Phần lớn kiến trúc trong thôn làm bằng gỗ, trong chuồng gỗ nuôi nhốt gia súc chủng loại không rõ.

Từ khói bếp bay lên bầu trời của thôn trang có thể nhìn ra, thôn dân ở nơi này mới bỏ chạy, mà hành lý đều không kịp thu dọn, giống như có người ra lệnh một tiếng, tất cả bình dân trong thôn bỏ công việc trong tay, sau khi dụi tắt lửa thì tập thể rời khỏi thôn trang.

Thôn trang tương tự, Tô Hiểu dọc theo đường đi gặp qua không chỉ một. Đây là thôn trang thứ tư trên con đường hắn đi, tình cảnh đều tương tự với lúc trước.

Xuất hiện tình huống như vậy chỉ có một khả năng, chính là Tử Linh Tộc đoán được chỗ Tô Hiểu cần đến. Có lẽ bọn họ không đoán được Tô Hiểu muốn tới di tích của Diệt Pháp Chi Ảnh, nhưng nhất định biết Tô Hiểu đi thẳng tới đầm lầy Ám Nguyệt.

Bố trí tất cả đám tử linh này, đầu não tuyệt đối không đơn giản. Đối phương đang tạo áp lực cho Tô Hiểu, chế tạo áp lực vô hình, giống như đang nói với Tô Hiểu: ‘Ta biết ngươi muốn đi đâu, ta sẽ ở trên đường ngươi tất phải đi qua đợi ngươi.’

Bề ngoài nhìn như là như vậy, trên thực tế đối phương còn có mục đích hai tầng khác. Giảm thiểu Tử Linh Tộc bị thương, cũng phong tỏa con đường tin tức của Tô Hiểu, khiến Tô Hiểu không thể nhận được tình báo gì từ miệng bình dân.

Nếu chỉ là một thôn trang như vậy sẽ là trùng hợp, nhưng liên tục bốn thôn trang là như thế, vậy chỉ có một khả năng, chính là Tử Linh Tộc đã thăm dò vị trí đại khái của Tô Hiểu.

Bùm.

Một tiếng vang trầm thấp truyền từ trong nhà dân ở thôn trang ra, đạn tín hiệu màu đỏ bay lên không.

Tô Hiểu nhảy vào thôn trang, nhanh chóng đi tới trước nhà dân phóng ra đạn tín hiệu. Ánh đao lóng lánh, bốn vách tường của nhà dân bị chém nát, gỗ sụp xuống dưới.

Một bóng người thoát ra khỏi đống đổ nát, bóng người này mặc áo giáp da, làn da màu xám trắng, đôi mắt màu xanh lục, mắt xanh da xám là đặc trưng rõ ràng nhất của Tử Linh Tộc.

Sau khi thoát ra khỏi căn nhà, tên tử linh này lao thẳng về phía Tô Hiểu, không có chút do dự. Từ lực chấp hành có thể thấy được, đây tuyệt đối là tử linh binh sĩ, còn là loại thám báo.

Rõ ràng là tử linh binh sĩ đã sớm mai phục ở đây, chỉ đợi Tô Hiểu đến gần thôn trang. Nếu Tô Hiểu thực sự tới nơi này, tử linh binh sĩ chỉ cần làm hai việc, một là phóng đạn tín hiệu, hai là cố gắng ngăn cản Tô Hiểu. Trước khi hắn ta nhận nhiệm vụ, cấp trên của hắn ta đã nói chuyện mấy phút với hắn ta, nội dung đại khái là nếu hắn ta chết, gia quyến của hắn ta áo cơm không lo, dòng dõi ưu tiên được thuê, tiền đồ vô lượng.

Bởi vậy tên tử linh binh sĩ này không chút do dự lao về phía Tô Hiểu.

Lạch cạch một tiếng, nửa quả cầu sắt dấy lên khói đặc rơi xuống trước người tử linh binh sĩ, hắn ta đang lao về trước đột nhiên dừng bước. Trái lại như nghĩ tới gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Trên bầu trời không có đạn tín hiệu nổ tung, viên đạn tín hiệu kia bị Tô Hiểu dùng giới đoạn tuyến kéo xuống, một đao chém thành hai đoạn.

Tử linh binh sĩ lập tức móc đạn tín hiệu dự bị bên hông ra, đó là một cái quả cầu sắt to cỡ cái bát, phía dưới còn có khuyên kéo.

Xì xì!

Máu tươi tung tóe, một cái tay bay lên, chẳng biết lúc nào Tô Hiểu đã lao tới trước người tử linh binh sĩ. Tử linh binh sĩ vì tay cụt đau đớn mà kêu thảm thiết, một đao của Tô Hiểu chém cổ họng đối phương.

Máu tươi nóng bỏng phun ra xa mấy mét, Tô Hiểu nghiêng người né tránh, thuận tay đón lấy đạn tín hiệu ở giữa không trung, thứ này có lẽ sau này sẽ có tác dụng.

“Nhân loại, thủ pháp giết chóc của ngươi rất thành thạo.”

Một giọng nam tràn ngập trung khí truyền đến, Tô Hiểu nghiêng đầu nhìn, trên nhà dân cách đó không xa có một Tử Linh Tộc khôi ngô, từ hơi thở của đối phương có thể thấy được đối phương không giống binh sĩ trong quân đội tử linh. Chuyện quan trọng hơn là đối phương rất lưu loát ngôn ngữ nhân loại, không có cảm giác nói không chuẩn.

“Tủ Linh Vương đồng ý, lấy được đầu của ngươi thưởng vị trí Tương Lan, vừa vặn ta rất am hiểu giết nhân loại, tuy ngươi là cường giả trong nhân loại.”

Tử linh khôi ngô nở nụ cười, lộ ra miệng đầy răng phẳng, trông rất dữ tợn khủng bố.

“Nhớ kỹ, ta tên là Ou Nasa.”

Mười mấy giây sau.

Rầm một tiếng, Tô Hiểu ném nửa thi thể trong tay xuống, Ou Nansa tràn đầy máu tươi trên mặt còn sót lại vẻ hoảng sợ.

“Tên này tên là Sa gì nhỉ? Quên đi, đi đường quan trọng.”

Tô Hiểu vẩy máu trên tay, đi ra ngoài thôn trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận