Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 142: Khu Hai

Wall Rose bị phá, ba tảng đá to bị đá bay khiến thành trấn trong tường bị phá hoại bừa bộn khắp nơi.

- Đây là làm sao thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Một nông phu tay cầm cuốc, vẻ mặt sợ hãi nhìn phế tích kéo dài mười mấy mét, bên kia có một nhà dân có thể che mưa chắn gió không tính là rộng rãi, nhưng hiện giờ chỉ còn sót lại tảng lớn đá vụn và ván gỗ rách nát, nơi này là nhà hắn ta.

- Không thể, không thể nào.

Bước chân nông phu lam lũ giẫm lên trên phế tích, giống như điên rồi dùng hai tay đào phế tích dưới chân, cho dù tay bị mài rách, móng tay bị gãy cũng không phát hiện ra, nông phu muốn đào vợ con hắn ta.

Không nói lúc trước bị phế tích đập mạnh, cho dù nông phu thật sự đào ra được vợ con hắn ta, chờ đợi của hắn ta cũng là tuyệt vọng.

Tình cảnh này không ngừng trình diễn trong Wall Rose, trong chớp mắt cuộc sống bình yên của nhân loại bị phá vỡ.

- Những người khổng lồ kia lại sắp tới sao, giống như năm năm trước.

Một tên may mắn sống sót sau khi Wall Maria bị phá, ngơ ngác nhìn cái động lớn trên tường, Wall Maria từng chỉ bị công phá ngoại môn, sau đó Armored phá vỡ nội môn mới bị phá vỡ hoàn toàn.

Mà lần này Colossus lại trực tiếp đá vỡ Wall Rose, đồng thời đá ra ba cái động ở trên Wall Rose, tình huống này hơi dị thường.

Sau khi Wall Rose bị phá, các bình dân trong tường chạy trốn về phía Wall Sina theo bản năng.

Nhưng Wall Sina là khu quý tộc, là trung tâm bức tường thứ ba, hơn nữa so với phạm vi xung quanh Wall Rose, phạm vi Wall Sina nhỏ hơn rất nhiều, vốn dĩ không chứa được những người này, bình thường đã không ở được, càng không có cách nào cung cấp cuộc sống cho những bình dân này.

Đám người chạy qua Tô Hiểu, Tô Hiểu nhìn lướt qua ba cái động trên Wall Rose, trong lòng thầm than, Colossuss này hơi mạnh, có khả năng mạnh hơn trong nguyên tác.

Lúc này Tô Hiểu hơi do dự, ba cửa động đều cần phòng ngự, nhưng hắn phải phòng ngự phía nào?

Vấn đề này không cần Tô Hiểu phát sầu, Luân Hồi Nhạc Viên đã an bài xong.

[Bắt đầu nhiệm vụ tấn công phòng thủ, phía đông là khu một, phía tây là khu hai, phía nam là khu ba.]

[Đang phán định thực lực của tất cả Khế Ước Giả… Đang phân khu… Liệp Sát Giả được phân chiến khu là: Khu ba.]

[Phân chiến khu hoàn tất, mong Liệp Sát Giả tới khu thứ ba trong vòng năm phút.]

Tô Hiểu nhìn cái động ở phía trước, khu thứ ba ở ngay phía trước hắn.

Khu một ở bên trái hắn, khu hai ở bên phải, khu ba ở vị trí trung tâm, phía sau không bị công phá.

Chạy nhanh về phía khu ba, cách thật xa Tô Hiểu đã thấy bóng người khổng lồ, ba đầu người khổng lồ đã tiến vào trong tường, thân cao đại khái năm mét, bảy mét cùng với mười mét.

Cũng may ba cái đầu người khổng lồ chỉ tiến vào Wall Rose thì dừng lại, chúng nó đang chịu công kích hỏa lực rất mạnh.

Bùm.

Một viên đạn hỏa tiễn nổ tung trên mặt người khổng lồ cao bảy mét, ánh lửa dâng lên, khói thuốc lượn lờ.

Đây nhất định là công kích của Khế Ước Giả, khoa học kỹ thuật trong tường không có hỏa tiễn, cùng lắm là chỉ có một số pháo tiên tiến.

Chạy băng băng bên trong Tô Hiểu nhìn về phía người khổng lồ bị nổ, khói thuốc tản ra, gương mặt người khổng lồ bảy mét bị nổ thành hoa, hàm răng và sương sọ lộ ra ngoài, toàn bộ cằm dưới bị nổ bay.

Nếu như là sinh vật bình thường chịu thương thế như vậy chắc chắn sẽ chết, nhưng người khổng lồ thì khác, người khổng lồ chỉ có một chỗ hiểm, khu vực nhỏ rộng 10 cm ở sau gáy, ngoại trừ công kích nơi đó, thương thế ở những vị trị khác người khổng lồ đều tự khôi phục được.

Đúng như dự đoán, trong khói lửa lượn lờ đầu của người khổng lồ cao bảy mét chậm rãi khôi phục, nhìn dáng vẻ cùng lắm là một hai phút có thể khôi phục hoàn toàn.

Rầm rầm…

Mặt đất truyền đến tiếng chấn động nhẹ, đây là âm thanh người khổng lồ đi lại.

Sau khi ba đầu người khổng lồ xâm nhập vào trong tường, người khổng lồ thứ tư xuất hiện, đó là người khổng lồ cao khoảng mười hai mét, lúc chui qua cửa động ở tường thành, người khổng lồ kia phải cúi đầu mới chui vào được, có thể thấy hình thể của nó khổng lồ cỡ nào.

Người khổng lồ càng ngày càng nhiều, bốn người khổng lồ bây giờ chỉ là tiên phong mà thôi.

Nhưng không phải là không có tin tức tốt, tuy bốn người khổng lồ chui đầu vào trong tường, nhưng bước tiến bị cản trở, cơ thể còn đang không ngừng nghiêng lệch, xem ra là chịu đám Khế Ước Giả tấn công.

Sau khi Tô Hiểu đến khu ba phát hiện nơi này tụ tập mười mấy Khế Ước Giả, hơn nữa lục tục có Khế Ước Giả đuổi tới.

- Tất cả Khế Ước Giả chú ý, ta là Huyết Mân Côi phó đội trưởng của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa.

Một ngự tỷ vóc người thon dài, tóc dài màu đỏ rực kêu to một tiếng, hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người.

Vừa nghe cái tên Huyết Mân Côi là biết biệt danh, không ai ngốc tới mức dùng tên thật lang bạt trong Luân Hồi Nhạc Viên.

Mái tóc màu đỏ rực của Huyết Mân Côi xõa tung trên vai, áo giáp màu vàng đậm tinh xảo bao bọc cơ thể mảnh mai, cầm trong tay một trường thương, trên trường thương che kín hoa văn hình xoắn ốc, đây là hung khí phẩm chất màu lam.

Tiếng kêu rất lanh lảnh, đám Khế Ước Giả đang định xông về phía người khổng lồ dừng bước lại hết.

- Thời gian cấp bách, mong mọi người nghe ta nói, bây giờ có tổng cộng ba chiến khu, mong mọi người yên tâm tình huống ở khu một, nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa bọn ta đã phòng ngự ở nơi đó, còn khu hai do hội huynh đệ trấn thủ, chắc là mọi người từng nghe tới hội huynh đệ rồi.

- Trong thế giới diễn sinh lần này có tổng cộng hai nhóm mạo hiểm vĩnh viễn tiến vào, một là hội huynh đệ, hai là Bỉ Ngạn Hoa bọn ta.

- Khu một, khu hai không có vấn đề gì, phiền phức nhất bây giờ là khu ba của chúng ta, vì chuyện này đội trưởng Lãnh Nguyệt của bọn ta phái ta tới giúp mọi người phòng ngự khu ba.

Nghe thấy lời Huyết Mân Côi nói, hơn ba mươi Khế Ước Giả đều im lặng một lát.

- Ta từng nghe nói tới nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, đó là nhóm mạo hiểm do toàn Khế Ước Giả nữ thành lập, nghe nói là rất mạnh.

- Ta, ta nghe Huyết Mân Côi đại tỷ.

- Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, nghe ai cũng được.

Có mấy Khế Ước Giả đi đầu, những Khế Ước Giả khác cũng vội vàng kêu lên.

- Hạ lệnh đi Huyết Mân Côi đại tỷ, chúng ta phải bố trí đội hình thế nào?

Sau khi phần lớn Khế Ước Giả tỏ thái độ, Huyết Mân Côi khẽ nhếch môi.

Tuy đám Khế Ước Giả ở đây thương thảo đối sách, nhưng bốn cái đầu khổng lồ không đột phá phòng tuyến, có mấy Khế Ước Giả đang ngăn cản những người khổng lồ kia, xem ra những người này đã được Huyết Mân Côi thuyết phục, đang giúp Huyết Mân Côi tranh thủ thời gian.

- Mọi người nói sở trường của từng người, ta sẽ dựa theo phương thức chiến đấu của mọi người để xếp đội hình.

Sau khi Huyết Mân Côi nói mấy câu, dĩ nhiên đã trở thành thủ lĩnh khu ba, nhưng đám Khế Ước Giả cũng không ngốc, tuy ngoài miệng phụ họa Huyết Mân Côi, nhưng thực tế mỗi người có một ý riêng.

- Ta tên là Man Ngưu, sở trường thể lực, ta rất giỏi tấn công.

Một đại hán trung niên cầm khiên đi từ trong đám người ra, vóc người đại hán khôi ngô, vừa nhìn là biết thuộc loại hình da dày thịt béo.

Sau khi Huyết Mân Côi thấy Man Ngưu đi ra thì mắt sáng lên, loại hoang dại này rất hiếm có.

- Man Ngưu đúng không, nhóm mạo hiểm tạm thời phân đội Bỉ Ngạn Hoa hoan nghênh ngươi.

Nói xong Huyết Mân Côi vỗ vai Man Ngưu, đầu ngón tay thon dài lướt qua cổ Man Ngưu.

Man Ngưu nuốt nước bọt, lén lút liếc vóc người nóng bỏng của Huyết Mân Côi.

Người phụ nữ này đúng là yêu tinh.

- Vị soái ca đứng một bên kia, giới thiệu sở trường của ngươi đi.

Tô Hiểu chau mày, trả lời nhanh:

- Byakuya, xạ thủ viễn trình.

Phá Toái Tinh Linh xuất hiện trong tay, thứ này lóe lên lục quang một cái rồi nhanh chóng biến mất khiến thân phận xạ thủ của Tô Hiểu càng đáng tin hơn.

- Hả, lát nữa sẽ sắp xếp cho ngươi sau.

Huyết Mân Côi mất đi hứng thú với Tô Hiểu, thậm chí không thèm liếc hắn một cái.

Tô Hiểu cũng vui vì như vậy, hiện giờ không rõ địa thế, hắn phải quan sát trước mới quyết định làm thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận