Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1064: Thập Toàn Đại Bổ

Kiểm tra thuộc tính của Ma Liêm xong, trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười. Một loại thuộc tính nào đó của Ma Liêm khiến hắn rất vừa ý, còn hiệu quả khảm bảo thạch của Ma Liêm, hắn không thể kiểm tra, cũng không có hứng thú kiểm tra. Tróc bảo thạch ra có nguy hiểm tương đối, nếu hắn tróc bảo thạch ra, Ma Liêm Hapodia nhất định sẽ cảm nhận được không đúng.

“Ngươi chuẩn bị… Làm gì?”

Giọng của Ma Liêm Chi Linh truyền đến.

“Làm gì sao? Đương nhiên là nghĩ biện pháp ‘sử dụng’ ngươi.”

Tô Hiểu cầm lấy Ma Liêm, nhưng hắn thực sự muốn sử dụng hai Ma Liêm này sao? Đáp án là đương nhiên sẽ “sử dụng”, nhưng không phải dùng để chiến đấu.

“Ngươi thực sự định… Sử dụng ta à?”

Thực ra Ma Liêm Chi Linh cũng rất xấu, nàng có biện pháp liều cá chết lưới rách với Tô Hiểu. Không, hẳn là cá chết lưới không rách, cũng chính là nàng tự mình hủy diệt.

Tô Hiểu sẽ không để chuyện như vậy xảy ra, đó là tổn thất không nhỏ.

“Đương nhiên, tuy ta có vũ khí loại trưởng thành, nhưng đánh đổi để nó lên cấp quá cao, muốn lên cấp phẩm chất màu vàng cần gần 30 viên kết tinh linh hồn (trung), cùng với nhiều nguyên vật liệu quý hiếm. Những nguyên liệu này đổi thành Nhạc Viên Tệ, ít nhất phải gần trăm vạn Nhạc Viên Tệ.”

Tô Hiểu bắt đầu nói linh tinh, hắn nhìn thấy điều kiện lên cấp của Ma Liêm Hapodia xong, trong lòng rất kinh ngạc, hắn không ngờ vũ khí trưởng thành khác lên cấp đánh đổi cao như thế.

“Hóa ra là hạ vị vũ khí, nhân loại, ta nói rõ trước, muốn sử dụng ta ngươi cần trả giá không nhỏ. Đương nhiên, như vậy tiêu hao ít hơn ngươi bồi dưỡng thanh vũ khí kia một chút, thứ nhất, ngươi phải…”

Ma Liêm Hapodia bắt đầu tự thuật làm thế nào sử dụng nàng, hay là nói là làm thế nào thay đổi đặc tính của nàng, đạt tới mức độ Tô Hiểu có thể sử dụng.

“Ngươi rất am hiểu đao thuật, cho nên cho dù đổi thành sử dụng chiến liêm, cũng không có vấn đề quá lớn.”

Ma Liêm Hapodia tự thuật mấy phút, Tô Hiểu rất kiên trì nghe, chỗ nào nghe không hiểu lắm, hắn còn lấy giấy bút ra ghi chép lại.

Thấy cảnh này, Bố Bố ở bên cạnh âm thầm kính nể, nó bất chợt phát hiện, kỹ năng diễn của Tô Hiểu còn mạnh hơn nó.

“Đánh đổi hơi cao.”

Dường như Tô Hiểu “do dự”.

“Cũng không cao, nghĩ mà xem sức chiến đấu của Sắc Vi khi sử dụng ta, huyết ma ngẫu tuyệt đối là trợ thủ tốt nhất của ngươi.”

“Ta suy nghĩ một lát.”

Tô Hiểu làm bộ muốn để Ma Liêm Hapodia vào trong không gian chứa đựng.

“Đợi đã, đừng bỏ ta vào trong không gian của ngươi.”

“Hả?”

Tô Hiểu hơi nghi ngờ nhìn Ma Liêm trong tay.

“Ta còn… Chưa tin ngươi lắm.”

“…”

Tô Hiểu trực tiếp ném Ma Liêm Hapodia vào trong không gian chứa đựng, hắn đã thành công ổn định đối phương, bây giờ ném đối phương vào một hoàn cảnh đóng kín là tốt nhất.

Ma Liêm Hapodia chỉ là một ý thức, nàng không thể tự mình hành động. Nói cách khác, trước khi nàng không có cách nào khống chế người sử dụng, nàng chỉ là “vật chết” có ý thức.

Còn phương pháp Ma Liêm Hapodia cung cấp, Tô Hiểu căn bản chưa từng suy nghĩ, có trời mới biết đây có phải là nghi thức hiến tế gì đó hay không. Phải biết rằng vừa rồi khi hắn khóa chặt Ma Liêm này, đối phương lập tức xâm nhập vào cơ thể hắn, nhìn phương hướng, rõ ràng là xông thẳng lên não.

Theo Tô Hiểu, phương pháp chính xác sử dụng Ma Liêm Hapodia chỉ có một, chính là dùng để cho Trảm Long Thiểm ăn. Còn ý thức bên trong Ma Liêm, Tô Hiểu căn bản không lo lắng, khi Chí Tôn Phong Nhận thôn phệ vũ khí khác vô cùng hung bạo, một cái Ma Liêm Chi Linh mà thôi, lập tức nát tan là xong. Tô Hiểu cũng có thể sử dụng năng lượng Thanh Cương Ảnh phệ diệt, khi Trảm Long Thiểm thôn phệ Ma Liêm sẽ không có nguy hiểm.

Huống hồ Tô Hiểu sẽ làm chuyện này sau khi về Luân Hồi Nhạc Viên, phòng chuyên thuộc là hoàn cảnh ổn thỏa nhất. Ở nơi đó đừng nói là một Ma Liêm Chi Linh, cho dù là một số Ma Thần, cũng sẽ bị miểu sát.

Một Ma Liêm phệ chủ, sao Tô Hiểu có khả năng sử dụng thứ này? Huống hồ hắn sử dụng đao đã lâu.

Tô Hiểu đứng dậy, nói với Bố Bố gì đó, Bố Bố nhanh chóng chạy ra ngoài căn cứ.

Khoảng mấy phút sau, Bố Bố dẫn theo Karin đi vào trụ sở dưới đất.

Tâm trạng của Karin hơi thấp thỏm, vừa nãy nàng chuồn mất, nàng thấp thỏm liệu Tô Hiểu có trách tội nàng không.

Thực ra Karin cả nghĩ quá, Tô Hiểu căn bản không hi vọng nàng ở lại, độ thiện cảm của hai bên còn đó, Karin không nhân cơ hội thoát khỏi Akatsuki, đã rất trung thành.

Tô Hiểu chỉ tin tưởng Bố Bố và A Mỗ, cho nên hắn chưa từng hi vọng Karin sẽ trung thành hắn quá nhiều.

Ở trong trụ sở dưới đất hơi tối tăm, mảng lớn đá vụn rải rác, trong căn cứ như bị bão bao phủ. Vết trảm và hố lõm trên tường hiện ra nhìn thấy mà giật mình, mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.

Lọt vào tầm mắt Karin trước tiên là một thi thể nữ, Karin lập tức nhận ra đối phương là ai.

Ở chỗ góc, một bóng người đứng dậy, dường như một tay của bóng người này đã gãy xương, đang mềm nhũn buông xuống.

Tô Hiểu đi từ góc tối ra, máu tươi từ đầu ngón tay hắn nhỏ xuống.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Hiểu, Karin lùi về sau mấy bước theo bản năng, phản ứng bản năng nói với nàng chạy mau!

Trong bóng tối lại có một bóng người cao lớn đứng dậy, bóng người ấy chặn lối ra.

Karin miễn cưỡng lộ ra nụ cười, nàng nuốt nước bọt.

“Có thể tách ra làm mấy lần chữa trị không?”

Tô Hiểu bị thương quá nặng, với thể chất của hắn, nếu trong tình huống bị thương nặng cắn Karin, phạm vi trị liệu quá lớn Karin sẽ chết.

Tô Hiểu không để ý tới Karin, hắn kéo áo chỗ bả vai nàng, cắn lên lưng trắng nõn của Karin.

“A…”

Tiếng kêu cao vút của Karin truyền ra, khoảng 5 giây sau, cơ thể Karin bắt đầu nhũn ra. 10 giây sau, Karin rầm một tiếng tê liệt ngồi trên đất.

Mười giây trước Karin còn tràn ngập sức sống, sau khi Tô Hiểu tiến hành “thập toàn đại bổ”, nàng suýt chút nữa bất tỉnh.

Rắc, rắc…

Tô Hiểu bắt đầu điều chỉnh xương sườn gãy, phương diện này hắn đã ngựa quen đường cũ. Tuy vẫn còn rất đau, cũng may vị trí chỉnh rất tinh chuẩn.

Tô Hiểu nhìn cánh tay trái của mình, tuy Karin có thể trị liệu thương thế của hắn, nhưng bả vai hắn bị gãy xương nghiêm trọng, vết thương này không phải thông qua sức sống của Karin là có thể khỏi hẳn.

Xương nứt chỗ cánh tay đã chữa trị, nhưng xương cốt chỗ bả vai lệch vị trí, vết thương này cần tay chữa trị.

Tô Hiểu nắm lấy cánh tay trái của mình.

Rắc.

Mồ hôi lạnh chảy đầy trán Tô Hiểu, hắn thử giơ cánh tay trái lên, không có phản ứng gì…

Karin đang buồn ngủ có tinh thần hơn nhiều, nàng đây là bị Tô Hiểu dọa sợ.

Rắc, rắc…

Tô Hiểu tiếp tục thử chỉnh cánh tay trái, giống y như diễn phim võ hiệp. “Tỉ mỉ chữa trị” khoảng 5 phút, Tô Hiểu đưa ra một quyết định quan trọng, chính là đi hỏi đám Obito xem có am hiểu chỉnh xương cánh tay không. Hắn không am hiểu phương diện này, xương cánh tay khác với xương sườn, xương cốt chỗ này có cấu tạo phức tạp.

1 tiếng sau, bên trong trụ sở dưới lòng đất của Akatsuki, Obito, Kisame, Sasuke, Deidara ngồi xung quanh bàn đá lần nữa.

Có thể nói bàn đá này chịu đủ cực khổ, hiện giờ còn sót lại 1/3 vị trí.

“Kisame, chuyện lần này…”

Giọng Obito trầm thấp, tâm trạng của hắn ta rất tệ, 1 tiếng trước có người bảo hắn ta cút ra ngoài, mà hắn ta thực sự “cút ra ngoài”, đây là chuyện rất mất mặt.

“Là thất trách của ta.”

Vẻ mặt Kisame bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía Tô Hiểu.

“Chuyện này quên đi, người phụ nữ kia là tới tìm ta, nàng sẽ nghĩ biện pháp lẻn đến gần xung quanh ta.”

Lúc này đi truy cứu sai lầm của Kisame không có ý nghĩa, mọi chuyện đã kết thúc, thoải mái một chút hoặc dọn dẹp sạch sẽ. Hắn trực tiếp tử chiến với Kisame một trận, hoặc kết thúc như vậy.

Lúc này Tô Hiểu đang dùng băng vải cố định tay trái, băng vải quấn giữa cổ và cánh tay hắn. Sự thực chứng minh, đám lão đại thô kệch của Akatsuki, căn bản sẽ không biết chỉnh xương cánh tay, còn cần Ninja chữa bệnh chuyên nghiệp.

Karin có thể làm được, nhưng sau khi “thập toàn đại bổ” cho Tô Hiểu xong, hiện giờ nàng đứng cũng không đứng nổi. Mà trị liệu trước chỉnh cũng không được, xương cánh tay trái của Tô Hiểu bị gãy vỡ nghiêm trọng, chỉnh khi đó chỉ tăng thương thế.

“Thảo Quốc có Ninja chữa bệnh không tệ, ta nghĩ biện pháp để hắn ra, nhiều nhất chưa tới hai ngày.”

Kisame gật đầu ra hiệu với Tô Hiểu, đứng dậy đi ra ngoài căn cứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận