Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1311: Là ngươi

Suy nghĩ trong chốc lát, Tô Hiểu quyết định đến điểm đăng nhập số bảy quan sát tình hình, trước hết, Cracker đã bị trọng thương, tiếp theo là Doflamingo còn không thể chết.
Nếu đơn đấu với Katakuri, Doflamingo rất có thể không phải đối thủ. Một khi Doflamingo chết, Dressrosa cũng không cần tiếp tục trông giữ, gia tộc Donquixote cũng sẽ tan rã, kế hoạch phát triển danh vọng hải tặc của Tô Hiểu cũng sẽ chấm dứt.
Việc có thể "bổ đao" Cracker hay không còn phải xem vận may, nhưng hiện tại Doflamingo không thể chết.
Hơn nữa, có một chuyện khiến Tô Hiểu rất nghi hoặc, chính là Kangai - Jack đi đâu? Katakuri đã đánh tới Dressrosa, mà Kangai - Jack lại bặt vô âm tín.
Tô Hiểu mang theo A Mỗ đến rìa King's Plateau, từ trên cao nhảy xuống.
Vài phút sau, Tô Hiểu đến gần điểm đăng nhập số bảy. Tiếng hỏa lực đã dừng lại, tiếng la hét và tiếng súng hòa lẫn vào nhau trên chiến trường.
Tô Hiểu đứng trên một tòa nhà cao tầng, nhìn xuống chiến trường bên bờ biển.
Các điểm đăng nhập từ số một đến số sáu sẽ không bị công pá trong thời gian ngắn, còn tình hình ở điểm đăng nhập số bảy lại có chút quỷ dị. Hai bên thế lực hải tặc đang chém giết nhau trong khu cự thạch, thỉnh thoảng có luyện kim bom nổ tung, còn Doflamingo và Katakuri giao chiến ở khu vực bãi cát gần bờ biển.
Khu vực bãi cát đã không còn thấy bóng dáng hai người, chỉ có thể thấy một mảng lớn vật chất màu trắng sền sệt và tơ nhện quấn quýt lấy nhau.
Một tiếng nổ lớn truyền đến, thân ảnh Doflamingo bay ra từ trong tơ nhện, máu tươi nhỏ xuống từ cánh tay hắn, cặp kính râm chi chít vết rách.
Bánh mật và tơ nhện tan đi, Katakuri không bị thương chút nào xuất hiện trong tầm mắt Tô Hiểu. Ngoại trừ việc bị Doflamingo đá trúng một chân trước đó, Katakuri không hề bị bất kỳ tổn thương nào.
Đây là điều không thể tránh khỏi. Tốc độ, sức mạnh, năng lực trái ác quỷ, cả tam sắc Haki của Katakuri đều mạnh hơn một bậc. Thêm vào đó, hắn còn có thể dự đoán tương lai bằng Haki quan sát, nên việc Doflamingo muốn đánh trúng bản thể Katakuri thực sự quá khó.
Tô Hiểu từ trên nhà cao tầng nhảy xuống, lao thẳng vào chiến trường.
Khắp nơi tràn ngập hải tặc, mùi máu tươi nồng nặc xộc vào mũi, mơ hồ còn có mùi khét lẹt của thi thể bị đốt cháy. Do trước đó liên tục chế tạo luyện kim bom, giá trị pháp lực của Tô Hiểu chỉ còn lại hai trăm năm mươi điểm.
Đang chậm rãi tiến lên, Tô Hiểu đột nhiên tăng tốc, lướt đi như một đạo tàn ảnh.
"Keng, keng, keng."
Đao quang chợt hiện, máu tươi văng tung tóe, Tô Hiểu trực tiếp giết vào giữa đám người.
Một tên thủy thủ dính đầy thịt nát chém đao về phía sau gáy Tô Hiểu. Thanh đao này tuy dính đầy vết máu, nhưng lưỡi dao vô cùng sắc bén.
Trực giác lập tức cảnh báo, Tô Hiểu cúi đầu đồng thời, nhấc chân đạp sang bên cạnh.
"Rắc" một tiếng giòn tan, ống chân tên hải tặc bị đạp gãy, hướng về phía sau bẻ ngược lại. Hắn vừa định kêu thảm, liền cảm thấy cổ mát lạnh.
Tên hải tặc vô ý thức buông tay khỏi thanh thủy thủ đao, hai tay ôm cổ họng, máu tươi phụt ra từ kẽ ngón tay.
Trường đao trong tay Tô Hiểu trở vào vỏ, làm tư thế bạt đao trảm, phản kích thuẫn xuất hiện, ngăn ba thanh lưỡi dao và hai viên đạn.
Hoàn Đoạn.
Đao mang hình khuyên màu lam nhạt khuếch tán, từng tiếng giòn tan vang lên, mấy món vũ khí bị đao mang sắc bén chặt đứt.
"Phù phù, phù phù."
Hải tặc trong phạm vi mười mấy mét xung quanh Tô Hiểu ngã xuống đất. Hắn lấy ra một bình thủy tinh, uống mấy ngụm nước suối trong bình. Nước suối ngọt mát, ngũ tạng lục phủ dường như được tẩm bổ.
Chiếc bình thủy tinh trong tay Tô Hiểu tên là Vĩnh Hằng Bình Thủy Tinh, là một trang bị màu vàng nhạt, thuộc loại vật phẩm hồi phục có thể sử dụng liên tục.
Hiệu quả trang bị: Bình thủy tinh chứa đầy nước suối vĩnh hằng, có thể uống ba lần. Mỗi lần uống hồi phục bốn trăm năm mươi điểm sinh mệnh giá trị và ba trăm điểm pháp lực giá trị, nhanh chóng chữa trị tạng khí bị thương.
Nhắc nhở: Bình thủy tinh có thể tự động bổ sung. Mỗi ngày tự nhiên bổ sung năm phần trăm dung lượng, nếu ở trong môi trường ẩm ướt, mỗi ngày tự nhiên bổ sung mười phần trăm dung lượng.
Từng người hải tặc ngã xuống, Tô Hiểu trực tiếp xuyên qua chiến trường. Trên đường đi, giá trị pháp lực của hắn không giảm mà còn tăng, hơn nữa năng lực thiên phú Phệ Linh Giả tăng giá trị pháp lực cũng đạt tới hai trăm đốt hạn.
Khi Tô Hiểu dùng tay không bóp gãy cổ một tên hải tặc, xung quanh không còn hải tặc nào dám tới gần hắn. Những hải tặc này tuy là thành viên băng hải tặc Big Mom, nhưng chúng vẫn rất sợ chết.
Ở rìa khu cự thạch, mười mấy người chơi ẩn thân trên một tảng đá lớn. Họ không phải một tiểu đội, thậm chí không phải cùng một phe, nhưng họ rất ăn ý giữ hòa bình. Nguyên nhân rất đơn giản, họ đang chờ đợi cơ hội, hoặc là thừa cơ giết chết Cracker, hoặc là giết chết Doflamingo đang bị thương nặng.
"Lại tới một tên, nhưng tên này có vẻ mạnh."
"Khu này gần như tụ tập mấy chục người rồi?"
"Ít nhất là thế."
"Làm sao bây giờ, có muốn kéo hắn 'nhập bọn' không?"
"Đừng đùa, chúng ta căn bản không phải một đội."
"Cũng đúng."
Mười mấy người chơi ghé vào trên cự nham, họ đều đang kiềm chế lẫn nhau. Đánh chết người chơi của phe đối địch có thể nhận được danh vọng hải tặc, nên việc cảnh giác lẫn nhau là điều tất yếu.
Ngay tại vị trí trung tâm của mười mấy người chơi, Bố Bố Uông cũng đang ghé vào trên cự thạch. Nó đang đánh giá một cô nàng có hàng mi rất dài, xem bộ dạng kích động kia, rõ ràng là muốn cắt hàng mi dài của cô nàng.
Có thể nói, Bố Bố Uông đã phát huy sự táo tợn và tiện tai trên chiến trường đến cực hạn. Thảo nào nó có quan hệ tốt với Quốc Túc, khi Bố Bố Uông hợp tác với Quốc Túc trong thế giới Ác Ma Cổ Bảo, thực sự rất vui vẻ, chọc cười thám tử loli gần chết.
"Tên kia. bị điên rồi sao?"
Bố Bố Uông đang chuẩn bị cắt lông mi thì khựng lại. Nó nhìn về phía chiến trường, lúc này, Tô Hiểu đang tiến về chiến trường của Doflamingo và Katakuri.
Bố Bố Uông từ trên tảng đá đứng lên, vứt chiếc kéo nhỏ trong tay rồi bước nhanh về khu vực bãi cát. Nó chỉ định trêu đùa cô nàng có hàng mi dài một chút, chứ việc thật sự cắt lông mi là không thể, vì điều đó thuộc phạm trù tổn thương, công kích, sẽ khiến nó bị tách khỏi môi trường xung quanh.
Tô Hiểu xuyên qua khu cự thạch, đến bãi cát đầy mụn nhọt.
Tiếng nổ và khí lãng khuếch tán, Doflamingo và Katakuri đang giao chiến dữ dội, Doflamingo ở thế hạ phong.
Tô Hiểu xuất hiện, Katakuri chỉ nhìn hắn một cái rồi không để ý nữa. Hắn chưa từng gặp Tô Hiểu, khi Tô Hiểu ám sát Cracker, khoảng cách thực sự quá xa.
Katakuri tung một đấm đen kịt về phía Doflamingo. Doflamingo cũng đen cánh tay, đưa lên chắn trước mặt.
"Ầm!"
Một luồng xung kích khuếch tán ra, Tô Hiểu đưa cánh tay trái lên chắn trước mặt. Từng con nhện trắng nhỏ bò ra từ ống tay áo của hắn, nhảy vào mảng bánh mật lớn. Cracker đang ở trong mảng bánh mật này.
Đôi mắt Katakuri lóe lên tia đỏ, hắn lại nhìn Tô Hiểu, đồng thời khống chế bánh mật phun trào dưới chân.
Trong bánh mật liên tiếp vang lên mấy chục tiếng nổ, mùi thơm ngọt ngào bốc lên, là mùi bánh mật nướng. Bánh mật mà Katakuri tạo ra là bánh mật thật sự, thậm chí có thể ăn được.
"Doflamingo, tiếp tục chiến thuật trước đó."
Tô Hiểu lên tiếng, Doflamingo khóe miệng dính máu không nói gì, coi như ngầm thừa nhận.
"Là ngươi."
Katakuri cúi thấp tầm mắt, nhìn Tô Hiểu bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận