Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 799: Mai phục

Trên sườn dung nham phía sau cứ điểm Kurotsuchi.

Tô Hiểu xen lẫn trong binh lính đế quốc, cảm giác nguy hiểm lúc trước đã biến mất, trong miệng hắn nhai bánh bích quy áp súc, thỉnh thoảng uống ngụm nước để tránh bị nghẹn.

Khi chiến tranh hắn không để ý đồ ăn có phải mỹ vị hay không, có thể nhanh chóng lấp đầy bụng mới là then chốt.

Ở trong đám người nghỉ ngơi một lát, cảm giác thoát lực mất đi, lúc trước trong khoảng thời gian ngắn tiêu hao lượng lớn thể lực, cũng may không cạn kiệt thể lực, bởi vì thể lực khôi phục rất nhanh, dù sao thuộc tính thể chất còn đó.

Vết thương trên người đã được xử lý phần lớn, vết thương quá sâu khâu lại, nông một chút thì tạm thời không xử lý, dùng một loại vải đặc biệt băng qua loa là xong.

Sau khi băng loại vải đặc biệt, vết thương truyền tới cảm giác lành lạnh, đây là hiệu quả giảm đau của băng vải.

Thế cuộc của quân đế quốc rất tốt, lúc này quân đế quốc đã xông tới đỉnh cứ điểm Kurotsuchi, bức quân bộ lạc lui tới trên sườn đá dưới cứ điểm, nếu có thể duy trì ưu thế hiện tại, quân đế quốc không tốn thời gian sẽ đánh đuổi được quân bộ lạc.

Nhân lúc khôi phục thể lực không có gì trở ngại, Tô Hiểu kiểm tra chiến công hiện có.

[Chiến công hiện có: 9243 điểm.]

Nhìn thấy số lượng chiến công này, Tô Hiểu không bất ngờ, thống kê đại thể, hắn ở trong chiến trường giết ít nhất hơn 3000 tên, tuy chỉ chiến đấu hơn 2 tiếng, nhưng dù sao hắn cũng từ phía sau bộ lạc giết tới cứ điểm Kurotsuchi, dọc đường đi chém ngã rất nhiều người.

Nếu như chỉ có hơn 3000 binh lính bình thường, đương nhiên sẽ không có số lượng chiến công như vậy, lúc trước Tô Hiểu rình giết hơn 50 người lùn dùng máy bắn tên, mỗi khi rình giết một tên người lùn sẽ nhận được 60 điểm chiến công, huống hồ lúc trước hắn xung phong trong quân bộ lạc, còn đánh giết một số binh chủng đặc biệt khác, cộng thêm lúc trước hắn để lại 1436 điểm chiến công, hiện giờ có 9243 điểm chiến công cũng không kỳ lạ.

Đổi [cành cây Thánh Tượng Thụ] cần 9000 điểm chiến công, chiến công của Tô Hiểu đã đủ đổi, đáng tiếc chính là, bây giờ đang thời chiến, rời khỏi chiến trường sẽ bị phán là đào binh, chiến công lập tức mất sạch.

Thể lực của Tô Hiểu khôi phục một chút, hắn chuẩn bị tiếp tục mò điểm chiến công trên chiến trường, phải biết rằng, chiến công ở trong cửa hàng trừ [cành cây Thánh Tượng Thụ] ra còn có thứ tốt khác.

Xuyên qua binh sĩ phía phải, Tô Hiểu lên đỉnh cứ điểm Kurotsuchi.

Quân bộ lạc đã bị đánh đuổi tới sườn đá khác, quân đế quốc có ý từ trên cao nhìn xuống, điều này khiến tốc độ bại của quân bộ lạc tăng nhanh.

Tô Hiểu nhanh chóng chạy tới cứ điểm Kurotsuchi, đi tới sườn đá, phía trước xuất hiện quân bộ lạc.

- Các đồng bào, không thể lùi, phía sau là quê hương của chúng ta.

Một tên người đầu trâu nổi giận gầm lên một tiếng, sự thực đúng là như vậy, nếu quân bộ lạc bị đánh đuổi, vậy thì không phải mất cứ điểm Kurotsuchi đơn giản như vậy, quân đế quốc rất có khả năng nhanh chóng tiến quân, xông tới lãnh địa của bộ lạc, tới một lần phản xâm lược.

Tuy đế quốc Long Đằng không lọt mắt vùng đất khô cằn của quân bộ lạc, nhưng có hứng thú phá hoại thành phố hoặc thôn trang của bộ lạc liên minh, chiến tranh sắp “ngươi tới ta đi”, vẫn bị động nhận xâm lược, sẽ khiến sĩ khí của phe mình sa sút.

Tên người đầu trâu gào thét kia dũng mãnh dị thường, người đầu trâu là chi nhánh mạnh nhất trong Thú Nhân tộc, thực lực cá thể vượt xa những thú nhân khác.

Tô Hiểu nhìn chằm chằm người đầu trâu kia, hắn mượn binh sĩ phe mình ở gần yểm trợ, lặng im không một tiếng động tới gần đối phương.

- Đế quốc rác rưởi!

Một tay của người đầu trâu này cầm đầu một binh sĩ đế quốc, dùng hai tên binh sĩ đế quốc trong tay làm vũ khí, đập mạnh binh sĩ đế quốc gần mình.

Các binh sĩ đế quốc hình thành một vòng, bọn họ đều rõ người đầu trâu khó đối phó, quyết không cho tên này cơ hội xung phong, bằng không không biết tên kia sẽ đâm thủng bao nhiêu người phe mình.

Người đầu trâu ở trên chiến trường dũng mãnh dị thường, hắn ta dùng hai thi thể biến dạng trong tay đập chết ba binh sĩ đế quốc.

“Phù, phù…”

Người đầu trâu hùng hổ kia há to miệng thở hổn hển, hắn ta đã chiến đấu 2 tiếng, binh sĩ đế quốc chết trong tay hắn ta ít nhất mấy chục người.

Ngay khi người đầu trâu thở dốc, hắn ta đột nhiên cảm thấy sau lưng mát mẻ, lập tức quay đầu nhìn.

Coong!

Người đầu trâu chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên tia sáng, sau khi khôi phục bình thường, một binh lính đế quốc cầm trường đao trong tay liếc mắt nhìn hắn ta sau đó xoay người đi ra.

- Hả?

Người đầu trâu sửng sốt phát hiện, những binh sĩ đế quốc vây quanh hắn ta tản ra, giống như đã không có ai để ý tới hắn ta.

- Đây là… Bị ta dọa lùi rồi hả?

Ngay khi người đầu trâu không rõ, hắn ta nghe thấy tiếng giọt nước.

Tí tách, tí tách…

Chất lỏng màu đỏ từ ngực người đầu trâu chảy ra, hắn ta cúi đầu nhìn theo bản năng, động tác cúi đầu này của hắn ta, khiến nửa người trên của hắn ta rơi xuống đất.

Sau khi quay cuồng một trận, nửa người trên của người đầu trâu rơi xuống đất, hắn ta nhìn thấy cơ thể có chút quen thuộc đứng bên cạnh hắn ta, chỗ ngực cơ thể bị chém đứt, đứng thẳng một lát thì ngã xuống.

- Hóa ra ta sắp chết.

Cảm giác đau nhức khi bị chém ngực truyền tới, đao của kẻ địch thực sự quá nhanh, nhanh tới mức hắn ta không nhận ra ngực bị chém.

Người đầu trâu nằm trên đất đợi chết, một binh lính đế quốc chạy qua trước mắt hắn ta, hắn ta không để ý, trong đầu hắn ta hiện lên từng gương mặt người thân.

Đột nhiên người đầu trâu sắp chết đi nghĩ tới một điểm, chính là người thân của hắn ta có gặp cảnh ngộ đau khổ như hắn ta hiện giờ hay không.

Nghĩ tới điểm này, người đầu trâu dùng hai tay đẩy cơ thể bò về trước, bò ra nửa mét xong, hắn ta đột nhiên nhào lên trước, há miệng cắn chân một binh sĩ đế quốc, cắn thật chặt, cho dù kẻ địch dùng lợi kiếm chém cũng không mở miệng ra.

Chiến tranh tàn khốc như thế, không ai sẽ vì kẻ địch có người nhà mà chùn tay.

Tô Hiểu giải quyết người đầu trâu xong, đề đao tới gần mấy tên thú nhân.

Vù…

Tiếng đập cánh truyền tới, loại âm thanh này giống như mùa hè có ong mật bay qua bên cạnh.

Tô Hiểu nhìn về phía nguồn âm, hắn lại thấy mười mấy con “ong mật”, nói một cách chính xác, là mười mấy con ong mật máy.

Những con ong mật máy này cùng cỡ với ong mật bình thường, cánh móng, trong đôi mắt kép tỏa ra ánh sáng đỏ, bộ vị là một bình thủy tinh hình trụ cỡ hạt đậu phộng, bên trong bình thủy tinh trang bị chất lỏng màu cam.

Nhìn thấy những con ong mật này, Tô Hiểu theo bản năng nghĩ tới Khế Ước Giả phe địch + bom, hắn lập tức lùi về sau.

Vù…

Mười mấy con ong mật máy tăng tốc xông tới chỗ Tô Hiểu, trên đùi những con ong mật máy này phun ra lửa, giống như từng đạn đạo cỡ nhỏ.

Trước khi những con ong mật máy này tới gần, Tô Hiểu không cảm nhận được bất kỳ cảm giác gì, giống như đây chỉ là những con ong mật vô hại.

Tô Hiểu thả người nhảy lùi lại, trước người nhanh chóng hình thành một tầng khiên năng lượng, hắn giải trừ tiếp nối năng lượng với khiên năng lượng, bàn tay đẩy về trước, khiên năng lượng bay về trước, va vào những con ong mật kia.

Bùm, bùm, bùm…

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, mười mấy con ong mật hình thể không lớn này tạo thành khu nổ tung lan tới mười mấy mét, khiên năng lượng cường độ 50 điểm lập tức bị nổ nát.

Gió mạnh thổi tới, Tô Hiểu rơi xuống đất, vạt áo gió của hắn bị thổi bay phần phật.

Tay trái bọc bao cổ tay kim loại của Tô Hiểu chắn trước mặt, hắn thông qua kẽ hở ngón tay nhìn về phía trước, tìm kiếm tất cả kẻ địch khả nghi.

Cộp cộp cộp cộp…

Cảm giác chấn động nhanh truyền từ dưới chân Tô Hiểu tới, hắn nhảy lên theo bản năng.

Keng.

Một cái thiết côn chui từ dưới đất lên, trên đỉnh thiết côn có một quả cầu, từng luồng năng lượng mạch xung khuếch tán ra xung quanh.

Phù, phù…

Mạch xung khuếch tán, khiên phản kích xung quanh Tô Hiểu tụ thành hình tròn, bảo vệ hắn ở bên trong.

Bùm, bùm, mấy chục binh sĩ đế quốc ở gần Tô Hiểu bị nổ đầu, đầu nát tung tóe, giống như từng quả dưa hấu bị bắn nát.

Không chỉ binh sĩ đế quốc, binh sĩ bộ lạc ở gần cũng chịu mạch xung như vậy, đầu cũng nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận