Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 13: Tích lũy quá chậm? Đi đoạt

Chương 13: Tích lũy quá chậm? Vậy đi đoạt!
Trong tầng dây leo xanh um tươi tốt, một con stinger mai phục ở đây, nó tìm theo mùi và nhiệt độ của con mồi mà đến.
Cách stinger năm mươi mét, một con chim lớn đang rướn dài cổ, tìm kiếm trái cây giữa những lùm cây.
Phụt!
Như tiếng phun khí, một chiếc xương gai dài nửa mét từ tầng dây leo bắn ra, xé gió lao đi, đâm trúng cổ con cự điểu.
Cự điểu nghiêng đầu, gào thét một tiếng rồi quay đầu bỏ chạy. Chưa chạy được mấy bước, lại có hai chiếc xương gai dính đầy độc tố bay tới. Những chiếc xương gai này toàn thân nhỏ xíu, chỉ để đâm vào cơ thể con mồi, nên sức phá hoại không quá lớn.
Hai chiếc xương gai đều trượt khỏi bẹn đùi cự điểu, khiến tốc độ bỏ chạy của nó khựng lại. Một chiếc xương gai khác đâm trúng cúc hoa của nó.
Cự điểu đau đớn nhảy dựng lên, thân thể nhanh chóng tê liệt giữa không trung, cuối cùng phù phù một tiếng ngã xuống đất.
Một con mantis nhanh chóng lao lên phía trước, dùng vòng móc ngược nơi giáp vĩ, khóa chặt cổ cự điểu, kéo nó đi.
Đây gần như là một cuộc đi săn hoàn mỹ, không có bất kỳ giao tiếp nào, nhưng phối hợp vô cùng ăn ý.
Sáng sớm hôm sau, tám giờ, Tô Hiểu nằm trong một túp lều gỗ. Bên trong trùng tổ có quá nhiều dịch nhờn, hắn không hứng thú ngủ ở đó.
"Gâu ~"
Tiếng chó sủa của Bố Bố vang lên khiến Tô Hiểu mở mắt. Lúc này, Bố Bố đang ngáp ngắn ngáp dài, có vẻ hơi mệt mỏi.
Tô Hiểu thông qua kênh đội mạo hiểm triệu hồi A Mỗ và Baha. Bận rộn cả đêm, đã đến lúc nghiệm chứng thành quả.
Đám mantis và stinger vẫn đang bận rộn. Bọn chúng thực sự là những cỗ máy sinh học, làm việc mười tám tiếng, chỉ cần nghỉ ngơi khoảng nửa tiếng gần trùng tổ là có thể tiếp tục đi săn với tinh thần sung mãn.
Tô Hiểu kiểm tra lượng sinh vật năng tích trữ trong trùng tổ, đã đạt đến: 1952/2000 điểm. Chỉ còn thiếu bốn mươi tám điểm nữa là có thể tấn thăng giai vị.
Mười bốn con stinger có hiệu suất không tệ, một phần ba lượng sinh vật năng là do chúng thu hoạch được. Tuy nhiên, vào nửa đêm hôm qua, một con stinger đã bị dã thú xé nát, cùng nó chôn vùi còn có một con mantis.
Chờ đợi khoảng nửa tiếng, ba con mantis kéo về ba con thú lớn. Vẫn là quy trình cũ, phân giải dã thú, sau đó trùng tổ thôn phệ huyết nhục.
Trùng tổ phun trào, một dòng chất lỏng màu xanh biếc từ bên dưới trào ra. Đám mantis chen chúc tiến lên, chia nhau ăn thứ chất lỏng này, đó là sinh vật năng tràn ra.
"Spine."
"Ta ở đây."
Giọng nói lười biếng từ trong trùng tổ truyền ra.
"Ngươi có thể tấn thăng nhị giai đoạn."
"Đây là điều ta chờ đợi."
Trong trùng tổ, Spine được trùng tổ bao bọc hoàn toàn, đại lượng sinh vật năng tràn vào cơ thể nàng.
Nghe Spine nói vậy, Bố Bố có chút bất ngờ. Nó nghi hoặc nhìn Tô Hiểu, ý là: "Trùng muội nghe lời vậy sao?"
"Ác ma chi lực đang dần phát huy tác dụng."
"Gâu."
Bố Bố hiểu ra, nó vào trong túp lều gỗ Tô Hiểu dựng lên, ngã đầu xuống ngủ.
Khi Spine tấn thăng giai vị, toàn bộ trùng tổ đều ở trạng thái phong bế, thậm chí còn thu nhỏ lại một vòng để tăng cường khả năng phòng ngự.
Một sự chờ đợi khá dài dằng dặc bắt đầu. Rõ ràng, Spine muốn tấn thăng đến nhị giai đoạn không giống như khi nàng bạo binh. Quá trình này diễn ra chậm hơn. Bởi vì một khi xảy ra sai sót, nàng sẽ tiến hóa thất bại, mà kết quả của tiến hóa thất bại chỉ có một, đó là tử vong.
Ngay khi Spine bắt đầu tiến hóa, Tô Hiểu đã cảm nhận được thế giới xung quanh bắt đầu thay đổi. Dường như có một thứ vô hình đang hội tụ về phía trùng tổ để che chở nó và Spine.
Khô héo chi chủng bắt đầu phát huy tác dụng. Vì Spine không phải là nhân vật cốt truyện thuần túy, nên Khô héo chi chủng không biến nàng thành "thế giới chi tử (ngụy)". Nhưng như vậy, Spine sau khi hấp thu Khô héo chi chủng, cũng là một sự tồn tại rất đặc thù đối với thế giới này. Nàng nhận được sự gia tăng của vận mệnh chi lực, dù chỉ là vi lượng.
Ngay lúc Tô Hiểu chờ đợi Spine hoàn thành tiến hóa, Sứ đồ chi nhãn đang trôi nổi trên không trung phát ra cảnh báo, có sinh vật khả nghi tiến vào khu vực một cây số xung quanh.
Tô Hiểu cẩn thận cảm nhận tình báo từ Sứ đồ chi nhãn, xác định phương vị, rồi thoắt cái biến mất trong rừng rậm.
Cách trùng tổ nửa cây số, vài bóng người mặc váy da thú nguyên thủy, với những đường vân màu đỏ rực trên khắp người, đang di chuyển giữa bụi cỏ. Bọn họ bước đi mạnh mẽ. Kẻ dẫn đầu cầm một đoạn giáp chân bị cắt đứt, lúc này đang phát ra ánh sáng yếu ớt.
Những người nguyên thủy này bước chân không chậm. Nhìn biểu hiện của họ, có vẻ như họ đã phát hiện ra một loại "bảo vật" nào đó.
"Diễm hỏa, chúng ta có thể, tìm được, tân sinh, mẫu thể, a."
Những tiếng nói đứt quãng truyền đến khiến Tô Hiểu cảm thấy không lành. Dường như bộ lạc Thái Dương có cách tìm kiếm trùng tổ.
"Giáp, cộng hưởng, sẽ không, sai..."
Người nguyên thủy có ấn ký trên đầu đi trước nhất mở miệng, đôi mắt hắn đỏ rực, như có ngọn lửa đang thiêu đốt.
Sau thân cây, Tô Hiểu phán đoán hướng đi của sáu người nguyên thủy rồi leo lên một thân cây cao vút, lặng yên không một tiếng động, che giấu hoàn toàn khí tức.
Tô Hiểu ngồi nửa chừng trên một cành cây to nửa mét, tốc độ tim giảm xuống mức thấp nhất.
Mười mấy giây sau, sáu người nguyên thủy đi đến dưới tàng cây. Khi người cuối cùng ở dưới Tô Hiểu, hắn nhảy xuống.
Giữa không trung, năng lượng thanh cương ảnh bao phủ Trảm Long Thiểm. Tô Hiểu một tay cầm ngược trường đao, mũi đao hướng xuống dưới.
Phập! Phập!
Trường đao sắc bén xuyên qua xương cốt, đâm thẳng từ đỉnh đầu một người nguyên thủy xuống dưới, xuyên qua hàm dưới.
Tô Hiểu vừa chạm đất liền rút trường đao ra, đổi từ cầm ngược đao sang cầm thuận, một chân đá vào lưng người nguyên thủy phía trước.
Người nguyên thủy bị Tô Hiểu đâm xuyên đầu giữa không trung đã biến thành một xác chết, trực tiếp đập vào một đồng tộc đi trước.
Tô Hiểu bước lên một bước. Lá khô văng ra, trường đao chém ra một đạo thất liên, những tia điện màu xanh nhạt lấp lánh giữa không trung.
Soạt một tiếng, một cái đầu đầy vẻ kinh ngạc bay lên.
"Địch..."
Người nguyên thủy bên trái Tô Hiểu vừa kịp thốt ra một chữ, Tô Hiểu đã hai tay cầm đao, đâm trường đao xuống đất.
"Nhận đạo đao • Thời!"
Ầm!
Mọi thứ xung quanh đều chậm lại, trừ Tô Hiểu.
Phập! Phập! ...
Một cái đầu và hơn nửa thân thể bay lên. Hai người nguyên thủy đứng thẳng tại chỗ, máu tươi từ chỗ đứt phun lên cao hơn mười mét.
Bịch một tiếng, xác chết bị Tô Hiểu đâm xuyên đầu trước đó đụng vào người nguyên thủy có ấn ký trên đầu.
"Nhận đạo đao • Aoi quỷ."
Xoẹt!
Một đạo đao mang màu xanh da trời lẫn xanh lá cây bay ra. Chiêu này chỉ có một đặc tính, đó là nhanh, nhanh đến cực hạn.
Đao mang xẹt qua cổ một người nguyên thủy, nhanh đến nỗi tơ máu còn chưa kịp xuất hiện.
"Nhận đạo đao • Thời!"
Trường đao trong tay Tô Hiểu lại đâm xuống đất, khiến tên thủ lĩnh vừa đẩy xác đồng tộc ra cũng chậm lại.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ba đạo đao mang chém về phía tên thủ lĩnh. Hai cánh tay bay ra, nhát cuối cùng chém vào eo hắn, xuyên thấu mà qua.
Ở Tử Tịch thành, Tô Hiểu không hề có cảm giác chém giết sảng khoái như thế này. Địch nhân ở đó đều cứng rắn, việc phá phòng còn khó.
Các chiêu thức đao thuật tự mở rộng, kết hợp với tăng thêm từ bậc thầy đao thuật Lv26, uy lực tăng lên gấp bội. Đây mới là phương thức chiến đấu chính xác của bậc thầy đao thuật.
Tô Hiểu vung trường đao xuống đất, vài giọt máu tươi nhỏ xuống từ lưỡi đao, chỉ cần khí thế đủ mạnh, đao sẽ không nhuốm máu.
Máu tươi rơi xuống đất, năm cái xác mới đổ xuống. Tên thủ lĩnh quỳ rạp xuống đất, mất đi sức chiến đấu. Đây là Tô Hiểu cố ý chừa lại.
Tô Hiểu kiểm tra tin tức của tên thủ lĩnh bằng Sứ đồ chi nhãn. Hắn chỉ còn hai mươi mốt phần trăm sinh mệnh giá trị.
D • Ám Sát xuất hiện trong tay Tô Hiểu. Hắn bắn vào ngực tên thủ lĩnh, tránh né yếu hại và nội tạng, khiến sinh mệnh giá trị của hắn còn chín phần trăm, lâm vào trạng thái sắp chết.
Thu đao vào vỏ, Tô Hiểu nhặt một đoạn giáp chân trên mặt đất, ngồi xổm xuống trước mặt tên thủ lĩnh.
"Cái này dùng thế nào?"
Tô Hiểu dí D • Ám Sát vào đầu hắn, chỉ cần hắn có chút động đậy, một phát nổ sọ.
"Không, biết, nói..."
Phụt!
Đạn rời nòng, một phát nát đầu tên thủ lĩnh. Tô Hiểu đứng lên, lấy từ không gian chứa đồ một ống nghiệm, rắc bột phấn bên trong ra xung quanh.
Chẳng bao lâu sau, một tiếng thú rống từ đằng xa vọng lại. Những xác chết này sẽ nhanh chóng bị xử lý.
Tô Hiểu định rời đi, thì vài tiểu cổ trong suốt tinh túy bay lên, nhập vào 【 Linh hồn tỏa đăng 】 bên hông hắn. Chỉ có cận chiến giết địch mới có thể thu thập được linh hồn tinh túy. Đây là kết luận mà Tô Hiểu rút ra từ thực chiến.
Tô Hiểu cầm chiếc Linh hồn tỏa đăng chỉ nhỏ bằng nửa ngón tay cái trước mặt, bên trong đã có không ít linh hồn tinh túy. Cảm giác khát vọng từ nội tâm càng trở nên mãnh liệt.
Một tiếng ầm vang truyền đến từ phía sau Tô Hiểu. Một con thú giống báo đen nhưng lớn hơn nhiều lao đến gần. Vì trên người Tô Hiểu có mùi máu tươi, con mãnh thú kia không dám tiến lên.
Tô Hiểu liếc nhìn con dã thú không xa rồi bỏ qua. Thịt quá ít.
Tô Hiểu đi về phía trùng tổ. Hắn mong chờ sự thay đổi sau khi Spine và trùng tổ tiến hóa lên nhị giai đoạn. Quan trọng hơn là, hắn đã thu được một đoạn giáp chân mà mình có thể cảm nhận được từ trùng tổ. Đây là thứ tốt, dù chưa biết cách sử dụng.
Chỉ săn bắt dã thú để tích lũy sinh vật năng quá chậm. Tô Hiểu nghĩ rằng liệu có thể cướp đoạt sinh vật năng bằng cách tấn công các trùng tổ khác không? Dù sao, hầu hết trùng tổ đều có thói quen tích trữ sinh vật năng, vì đó là thủ đoạn tiến hóa duy nhất.
Nếu điều này thành hiện thực, tốc độ tấn thăng của Spine sẽ tăng lên đáng kể.
Nếu không thể cướp đoạt sinh vật năng, vậy có thể cho Bố Bố xâm nhập vào nội bộ địch nhân, dùng một phương pháp nào đó để trộm sinh vật năng không?
Tất cả những điều này, Tô Hiểu muốn đợi Spine tiến hóa lên nhị giai đoạn mới có thể thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận