Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 753: Thiếu nữ kỳ lạ

[Liệp Sát Giả giết chết Kotomine Kirei.]

[Kotomine Kirei là nhân vật quan trọng trong vở kịch, nhận được 2.9% Thế Giới Chi Nguyên, hiện nhận được tổng cộng 83.5% Thế Giới Chi Nguyên.]

[Thiên phú “Phệ Linh Giả” của Liệp Sát Giả được phát động, tăng vĩnh viễn 16 điểm giá trị pháp lực, hiện có 2290 điểm giá trị pháp lực.]

[Nhắc nhở: Nhiệm vụ ẩn: Vinh quang của Anh Linh (đã hoàn thành), đồng ý/không đồng ý hoàn thành nhiệm vụ này, nhiệm vụ còn lại 26 tiếng 11 phút.]

Tô Hiểu lựa chọn tạm không hoàn thành nhiệm vụ, một khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn sẽ lập tức trở về Luân Hồi Nhạc Viên, hắn còn một việc chưa làm, nói một cách chính xác, có tiện nghi chưa nhặt.

Bên trong nhà hàng xảy ra án mạng, những thực khách sửng sốt một lát sau đó chạy ra khỏi nhà hàng.

Tô Hiểu nắm cánh tay đầy lệnh chú của Kotomine Kirei, múa đao chém xuống.

Đao rơi, máu bắn, rầm một tiếng, một nhân viên phục vụ nữ quỳ gần chân Tô Hiểu, trên gương mặt nàng tràn ngập sợ hãi, không phải là nhân viên phục vụ này không muốn trốn, mà sợ tới mức chân run lên, căn bản không chạy nổi.

Tô Hiểu nghiêng đầu nhìn nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ rất thẳng thắn, con mắt đảo một vòng, bất tỉnh...

Đi tới trước người nhân viên phục vụ, Tô Hiểu phát hiện cơ thể nhân viên phục vụ nữ co rụt một lát.

- Túi đóng gói trong tiệm các ngươi ở đâu?

Tô Hiểu cầm lấy cánh tay của Kotomine Kirei, ngồi xổm trước người nhân viên phục vụ nữ, đây là một em gái tướng mạo thanh thuần.

Nhân viên phục vụ nữ không dám giả chết, miễn cưỡng ngồi dậy.

- Đừng... Đừng giết ta, ta còn 12.800 yên, đều cho ngươi hết, nếu không đủ, không đủ...

Nhân viên phục vụ nữ lục túi nói.

- Túi đóng gói ở đâu? Ta giết ngươi làm gì, ta không phải tên ác ma cuồng giết người.

Khi Tô Hiểu nói chuyện thì vẩy máu trên tay cụt của Kotomine Kirei. Nhân viên phục vụ nữ sắp bị dọa khóc.

- Túi đóng gói ở đó...

Nhân viên phục vụ nữ vươn tay, run rẩy chỉ sau quầy.

Tô Hiểu dùng túi đóng gói quấn lấy cái tay cụt kia, ngay lúc hắn chuẩn bị rời khỏi nhà hàng, đột nhiên nhớ tới một chuyện.

- Xung quanh có nơi có sân bãi rộng, nhưng độ cao có hạn không, ví dụ như phòng dưới đất cỡ lớn, nhà kho dưới lòng đất.

- Hả?

Nhân viên phục vụ nữ vô cùng nghi ngờ, nàng không biết Tô Hiểu đang nói chuyện với ai, lúc nhân viên phục vụ nữ thấy đôi mắt kia nhìn chằm chằm nàng, nàng phát ra một tiếng rên rỉ.

- Hình... Hình như có.

- Dẫn ta đến đó.

- Cái gì?

Nhân viên phục vụ nữ bị dọa thảm, lúc trước nàng cho rằng Tô Hiểu muốn rời đi, bây giờ nhìn lại không phải chuyện như vậy, lẽ nào là muốn bắt cóc nàng làm con tin? Sau đó thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng, dẫn nàng đến một nơi nào đó xxx, cuối cùng nàng trở thành RBQ.

Nhân viên phục vụ nữ đấu tranh trong lòng, nàng đang do dự có nên phản kháng hay không, nhưng đối phương có đao trong tay, nếu như không phản kháng lựa chọn thuận theo, có phải quá phóng đãng rồi hay không?

Không thể không nói, não của em gái này suy nghĩ đúng là kỳ lạ.

Tô Hiểu không biết ý nghĩ của em gái này, hắn vỗ má đối phương, đập tỉnh em gái đang hồn ở trên mây, nếu Tô Hiểu biết em gái này đã nghĩ tới đặt tên cho con của nàng và “tên hung đồ” là hắn, không biết có phun ra một ngụm máu hay không.

- Tỉnh táo lại, thứ nhất, đây chỉ là đang đóng phim, trong tay ta là đạo cụ.

- Hả?

Nhân viên phục vụ nữ lộ ra biểu cảm “xin đừng coi ta là kẻ ngốc”.

- Vậy đó là gì?

Nhân viên phục vụ nữ chỉ về phía thi thể Kotomine Kirei.

- Đó cũng là đạo cụ sao? Không giống mà...

Lúc nhân viên phục vụ nữ nói chuyện, chân của Kotomine Kirei co giật một lát, giống như chết không nhắm mắt, thực ra đây là phản ứng bình thường sau khi chết.

- Ngươi cứ coi nó là đạo cụ đi.

Tô Hiểu cười ôn hòa, nhân viên phục vụ nữ kia đang suy nghĩ miên man, lúc này nàng vô cùng hứa hận, vì sao lúc này chân lại run run.

- Đừng nói linh tinh nữa, dẫn ta tới nơi mà ta miêu tả lúc trước, bằng không cũng biến ngươi thành đạo cụ.

- Được, được.

Nhân viên phục vụ nữ muốn đứng dậy, nhưng chân nàng mềm nhũn, thấy cảnh này, Tô Hiểu trực tiếp nhấc nhân viên phục vụ nữ lên, nhân viên phục vụ nữ đỏ mặt.

...

Một chiếc xe vận tải nhỏ chạy ở trung tâm thành phố, ngồi ở ghế lái xe là Tô Hiểu, ghế phụ là nhân viên phục vụ nữ kia.

Không còn hoảng sợ nữa, nhân viên phục vụ nữ lén lút nhìn Tô Hiểu, lúc này nàng vừa hoảng sợ vừa sốt sắng, còn có chút hưng phấn?

Mấy phút trước, nhân viên phục vụ nữ này tận mắt nhìn thấy hiện trường đẫm máu, lúc này thủ phạm còn cách nàng không quá nửa mét.

- Chuyện đó...

Nhân viên phục vụ nữ sợ hãi mở miệng.

- Làm sao?

Tô Hiểu lấy một điếu thuốc ra đốt, Bố Bố ngồi ở ghế sau mở cửa sổ, đầu chó vươn ra bên ngoài xe.

- Ngươi vẫn nên đi tự thú đi, trị an ở thành phố Fuyuki...

- Tự thú sao?

Tô Hiểu phả ra một làn khói xanh, hắn phát hiện mạch não của em gái ngồi ghế phụ kỳ lạ dị thường, lúc trước còn sợ muốn chết, hiện giờ lại bắt đầu khuyên nhủ hắn tự thú.

- Đúng vậy, nếu như bây giờ tự thú, nói không chừng có thể giảm nhẹ hình phạt, ngươi còn nửa cuộc đời hoa mỹ như thế, ta từng thấy một bản tin, cuộc sống của tội phạm bỏ trốn rất thê thảm, mà lúc trước ngươi giết người không phải vì tiền tài, là vì báo thù đúng không, người kia từng thương tổn người nhà ngươi à, sau đó ngươi hóa thân thành sứ giả báo thù?

Nhân viên phục vụ nữ nuốt nước bọt, nàng đã không còn sợ hãi, trái lại cảm thấy kích thích, so với cuộc sống mỗi ngày mệt muốn chết, tiền lương ít ỏi, nàng càng hưởng thụ cảm giác kích thích lúc này.

Tô Hiểu bị nhân viên phục vụ nữ chọc cười, hắn chỉ tìm bừa một người dẫn đường, không ngờ đối phương thú vị như thế, có thể nói là thiếu nữ kỳ lạ.

Thiếu nữ kỳ lạ lộ ra vẻ mặt chờ mong nhìn Tô Hiểu, nàng đã chuẩn bị xong lý do, chỉ đợi Tô Hiểu nói tiếp.

- Đến chưa?

- Hả?

Ý nghĩ của thiếu nữ kỳ lạ bị cắt ngang, rất khó chịu, hơn nữa còn không dám khó chịu.

- Bãi đỗ xe dưới đất ngươi nói lúc trước.

- Hả? A, ở ngay quanh đây, tiếp tục lái về trước.

Không lâu sau, Tô Hiểu điều khiển xe vận tải nhỏ tiến vào bãi đậu xe dưới đất cỡ lớn, bãi đậu xe dưới đất này đã bỏ hoang, trong bãi đậu xe chỉ có rải rác mấy chiếc xe, phía trên đầy tro bụi.

Tô Hiểu nhảy từ trên xe xuống, đánh giá cấu tạo bãi đậu xe dưới đất, nói một cách tổng thể nơi này cũng không tệ lắm, phù hợp với yêu cầu của hắn.

- Ngươi có thể lái xe về đường cũ, nếu như có cảnh sát dò hỏi, ngươi nói thẳng cho bọn họ biết là được.

- Chuyện đó...

Thiếu nữ kỳ lạ do dự một lát:

- Tạm thời ta sẽ không nói hành tung của ngươi, nhưng ta khuyên ngươi nên đi tự thú đi.

Vẻ mặt Tô Hiểu âm u.

- Đừng nói linh tinh nữa.

Thiếu nữ kỳ lạ lái xe vận tải nhỏ rời khỏi bãi đậu xe dưới đất, còn nàng có báo cảnh sát hay không, Tô Hiểu không quan tâm, trong cuộc chiến Chén Thánh, phương diện cảnh sát có người phụ trách.

Lấy tay cụt của Kotomine Kirei ra, đầu ngón tay của Tô Hiểu lấp lóe điện quang, trên tay cụt một viên lệnh chú chậm rãi tiêu tan, bị năng lượng Thanh Cương Ảnh phệ diệt.

Tô Hiểu đang dụ một tên Anh Linh tới đây, đối phương tới hay không còn chưa biết.

Bây giờ Kotomine Kirei đã chết, nếu như hắn ta và Anh Hùng Vương kết thành ngự chủ, có quan hệ Servant, Anh Hùng Vương nhất định sẽ cảm nhận được Kotomine Kirei đã chết.

Kotomine Kirei đã chết, ma lực cung cấp cho Anh Hùng Vương sẽ bị chặt đứt, cho dù Anh Hùng Vương là chức giai Archer, có năng lực đơn độc để hoạt động, nhưng hiện giờ Anh Hùng Vương chỉ là vô nguyên chi thủy, sẽ giảm đi sức chiến đấu.

Trước tiên không nói tới Noble Phantasm mạnh tới mức phạm quy của Anh Hùng Vương, hiện giờ hắn ta sử dụng được The Star of Creation that Split Heaven and Earth được hay không còn chưa biết.

Cho dù có thể sử dụng, thanh Noble Phantasm cấp EX tiêu hao rất khổng lồ, không có ma lực của ngự chủ cung cấp, Anh Hùng Vương mạo muội sử dụng thứ đó, chỉ tăng nhanh tốc độ suy yếu của hắn ta.

Chính vì như vậy, Tô Hiểu mới dụ Anh Hùng Vương tới, cũng đánh với đối phương một trận, hắn sắp rời khỏi cuộc chiến Chén Thánh, loại chuyện kiếm được lợi này, sao có thể không làm?

Trong bãi đậu xe dưới đất vô cùng yên tĩnh, Tô Hiểu ngồi trên nắp động cơ một chiếc xe, tay cầm máy tính bảng.

Khoảng nửa tiếng trôi qua, Tô Hiểu cất máy tính bảng, Anh Hùng Vương không tới, với tính cách ngạo mạn của Anh Hùng Vương, chuyện này không hợp với lẽ thường.

Dựa theo phong cách làm việc của Anh Hùng Vương, đối phương nên sớm xuất hiện mới đúng, lẽ nào kiêng kị địa hình ở bãi đậu xe gây bất lợi cho hắn ta?

Tô Hiểu đứng dậy, nếu đối phương không đến, vậy hắn sẽ đi tìm đối phương.

Nhưng đúng lúc này, tiếng bước chân không nhanh không chậm truyền từ lối vào bãi đậu xe dưới đất đến, Tô Hiểu quay đầu nhìn, quả nhiên là Anh Hùng Vương mặc áo giáp vàng.

- Rác rưởi, dám khiến bản vương rơi vào tình cảnh bất lợi như thế, ngươi đúng là tội đáng muôn chết.

Tuy ma lực cung cấp bị chặt đứt, nhưng Anh Hùng Vương vẫn hung hăng như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận