Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 214: Đầm Lầy

Trong khu rừng rậm ở vùng ngoại ô đế đô, một bóng người nhanh chóng lao nhanh qua giữa cây cối.

- Không thể trốn về phía tổng bộ, sẽ để lộ mọi người mất.

Bước chân của Leone dừng lại, hai tai thú rung động, sau khi phân rõ phương hướng nàng chạy về phía đầm lầy ở sâu trong rừng.

- Có gan hãy đến đây, tên quái vật này.

Leone nghiến chặt răng, nàng đã chạy hai tiếng, nhưng cảm giác uy hiếp vẫn còn như có như không.

Sau khi Leone chạy đi hai phút, Tô Hiểu đến vị trí của Leone lúc trước.

Hắn chỉ có thể cảm nhận đại khái phương hướng của Leone, Leone chạy trốn rất cuống quít, không có thời gian che giấu tung tích.

Theo vết chân, cành cây gãy là phán đoán được phương hướng cụ thể của đối phương.

Sau khi xác nhận được phương hướng chạy trốn của Leone, Tô Hiểu nhanh chóng đuổi kịp, hắn sớm đã biết kẻ địch phát hiện ra hắn, hiện giờ hai người có quan hệ là con mồi và thợ săn.

Kết quả cuối cùng phải xem con mồi giảo hoạt, hay là thợ săn lão luyện hơn.

Chậm rãi tiến lên, Tô Hiểu cảm thấy không khí trở nên ẩm ướt, mùi thảm thực vật mục nát rất đậm ở trong vùng rừng rậm.

Dưới chân mềm nhũn, Tô Hiểu giẫm lên một vũng bùn.

- Đây là… Đầm lầy sao?

Rút chân ra khỏi vũng bùn, hắn bước đi cẩn thận hơn.

Vùng đầm lầy là nơi rất nguy hiểm, bùn đầm lầy bình thường còn đỡ, cho dù không cẩn thận rơi vào hắn vẫn có biện pháp thoát ra, nhưng nếu là đầm lầy đầy nước bùn thì nguy hiểm rồi.

Loại đầm lầy này chưa tới năm giây sẽ nuốt sạch người khác, giãy dụa càng kịch liệt sẽ càng chết nhanh, bởi vì trong nước có lượng lớn bùn đất, bơi cầu sinh trong đầm lầy đầy nước bùn là vọng tưởng.

Bất luận là người có tài nghệ cao tới cỡ nào, sau khi rơi vào trong bùn lầy đều tự cho mình một đao, như vậy sẽ tránh đau đớn khi bị nghẹt thở.

Có người sẽ nghi ngờ, vì sao biết rõ là đầm lầy còn muốn tiến lên trước.

Nếu như đầm lầy có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cũng sẽ không nguy hiểm, đa số tầng ngoài đầm lầy có một tầng đất khô, đây là do ánh mặt trời hơ khô đầm lầy hình thành ở mặt ngoài.

Có lúc gió sẽ thổi lá cây lên trên đầm lầy, hình thành một cạm bẫy tự nhiên.

Tô Hiểu chém một cành cây dài năm sáu mét ở trên một cái cây xuống, cành cây to như cánh tay.

Một tay cầm cành cây, Tô Hiểu không quan tâm tới đầm lầy.

Nếu tiến lên trong vùng đầm lầy, phương pháp tốt nhất là tìm một cành cây dài, như vậy lúc rơi xuống đầm lầy có thể tóm lấy điểm lực, lấy thứ này tránh thoát khỏi đầm lầy.

Tuy tay phải cầm đao tay trái cầm một cành cây nhìn hơi buồn cười, nhưng không tính là gì đối với sinh tử.

Dưới chân lại mềm nhũn, chân phải của Tô Hiểu rơi vào bên trong một đầm lầy bùn.

Sau khi đạp vào đầm lầy, Tô Hiểu cảm nhận được rõ sức hút của bùn nhão trong đầm lầy.

Trảm Long Thiểm cắm vào mặt đất, Tô Hiểu nghiêng người kéo chân ra khỏi đầm lầy, nhưng giày của hắn rơi vào trong đầm lầy vĩnh viễn, trên chân phải dính đầy bùn.

Sắc mặt Tô Hiểu đen lại, chiến trường mà kẻ địch lựa chọn có chút hố cha.

- Đừng để ta bắt được, bằng không ta sẽ ném ngươi vào trong đầm lầy đến khi chết chìm.

Tiếp tục lần theo tung tích kẻ địch, sau khi lần theo khoảng nửa tiếng, một loạt dấu chân lọt vào tầm mắt hắn.

Kẻ địch cũng rơi vào trong đầm lầy, nhìn tình hình xem ra là rơi vào toàn bộ.

Tô Hiểu mừng thầm trong lòng, nghĩ thầm ngươi cũng có ngày hôm nay.

Sau khi để lại một loạt dấu chân bùn, dưới chân Tô Hiểu lại mềm nhũn.

Phốc một tiếng, nửa người Tô Hiểu rơi vào trong đầm lầy, còn là đầm lầy bùn.

- Mẹ kiếp.

Một phút sau Tô Hiểu giãy dụa ra khỏi đầm lầy, sắc mặt hắn tái xanh, lần này hắn lưu lại hai dấu chân bùn rồi.

Vẫn tiếp tục đuổi theo, mười phút sau, một viên đạn tín hiệu màu đỏ được bắn ra cách đó không xa.

Bùm.

Viên đạn tín hiệu màu đỏ nổ tung, để lại một vùng màu bụi đỏ trong không trung.

- Cầu cứu sao?

Tô Hiểu bước nhanh tới nơi phóng đạn tín hiệu, hai phút sau hắn liền thấy kẻ địch, nhưng hắn không thấy rõ tướng mạo của kẻ địch, từ đầu tới chân kẻ địch đều là bùn.

- Ta giết thân thích hay bạn bè của ngươi à?

Sau khi gặp mặt Leone hỏi thẳng.

- Không có.

Tô Hiểu ném cây gậy gỗ trong tay xuống, nếu hắn ứng phó cẩn thận, Leone sẽ không thể tạo nên sóng gió gì, hắn chỉ cần khắc chế Leone vật lộn gần người.

Miệng đầy răng nanh của Leone nghiến chặt, đây là răng nhọn sau khi hóa thú.

- Nếu ta không giết thân thích hay bạn bè của ngươi, vậy sao ngươi cứ đuổi theo ta không thả, chạy hai vòng quanh đế đô, lộ trình hơn trăm kilomet, lẽ nào vì ta nhìn lén ngươi sao?

Thú trảo đầy lông của Leone nắm chặt vang lên tiếng ken két, thân phận của nàng không để lộ ở đế đô, cho nên nàng nghĩ Tô Hiểu không nhận ra mình.

- Leone, thành viên chủ lực của “Night Raid”, Teigu là “The King Of Beasts Transformation: Lionelle”, sinh ra ở trong hang bình dân, lấy ăn cắp mà sống, mười bốn tuổi bái lão tăng “Hoàng Quyền Tự” làm vi sư, mười sáu tuổi nhận được Teigu, mười bảy tuổi gia nhập Quân Cách Mạng, mười tám tuổi thông qua chọn lựa trở thành thành viên của “Night Raid”.

Tô Hiểu hơi nhếch miệng cười.

- Còn muốn biết gì nữa không?

Leone dại ra nhìn Tô Hiểu, có một số thông tin ngay cả nàng đều không nhớ rõ.

Trước khi Tô Hiểu tiến vào thế giới Akame, lúc chuẩn bị hắn từng tìm xem bộ anime này rồi, không chỉ những thông tin này, cho dù là số đo ba vòng của Leone hắn đều biết rõ.

- Như vậy chỉ có thể một mất một còn rồi.

Leone lau nước bùn trên mặt, đôi mắt như sư tử cái tức giận.

- Không phải một mất một còn, là ngươi nhất định phải chết, haizz, cuối cùng cũng có thể nói chuyện một cách thoải mái.

Hai ngày nay Tô Hiểu kìm nén rất lâu, tuy hắn là con người tùy tiện, nhưng sau khi giả trang thành thành viên của đội ám sát, hắn nói nhiều nhất là “ừm”, “được”, “biết rồi”.

Sau khi phát tiết một phen Tô Hiểu không nói tiếp nữa, hồ quang màu lam nhạt lan ra mặt ngoài Trảm Long Thiểm.

Sau khi cường hóa Trảm Long Thiểm, hắn còn chưa từng quyết đấu tử chiến, lần đấu với Esdeath không sử dụng toàn lực, đấu với cự lang cũng chỉ dùng hai đao, hai lần này không thể thấy sắc bén của Trảm Long Thiểm.

Thân đao ngâm vang, Tô Hiểu đạp một chân lên đất, lá khô trên đất tung tóe, chưa tới hai giây hắn đã xuất hiện trước người Leone.

Thuộc tính nhanh nhẹn của Tô Hiểu là 24 điểm, tốc độ như vậy không nhanh trong mắt Leone thú hóa, nhưng không phải Tô Hiểu dựa vào tốc độ và sức mạnh đối phó kẻ địch mạnh, hắn càng am hiểu dùng kỹ xảo + đao thuật chiến đấu, thuộc tính sức mạnh và nhanh nhẹn là nền móng.

Trường đao phá không, ánh sáng màu xanh lam lóe qua, Leone dùng móng vuốt đỡ trường đao theo bản năng, đây là phương thức quen dùng của nàng.

Leone thú hóa có móng rất cứng, là một trong số những Teigu khó bị phá vỡ.

Tiếng xé gió nghẹn ngào truyền tới, lưỡi dao sắc bén của Trảm Long Thiểm gần như muốn xé rách không khí.

Lúc trảo tâm và Trảm Long Thiểm sắp tiếp xúc, Leone có cảm giác đau nhói truyền từ trảo tâm tới.

Bản năng của dã thú nói cho nàng biết, nếu như nàng tiếp tục có khả năng sẽ mất đi móng vuốt xù lông này.

Nhưng lúc này muốn lùi lại cũng muộn rồi, Leone chỉ có thể nhắm mắt phòng ngự.

Lưỡi đao Trảm Long Thiểm tiếp xúc với trảo tâm của Leone, khi hai người đụng vào, trong chớp mắt trảo tâm của Leone bị cắt ra.

Xì xì.

Máu tươi tung bay trong không khí, nửa móng vuốt xù lông rất dễ thấy trong máu tươi.

Bụp một tiếng nửa móng vuốt rơi xuống đất, Leone nắm tay bị chém đứt lùi về sau vài bước.

- Sao có thể… Sắc bén như vậy.

Tách, tách.

Máu tươi nhỏ xuống lá khô, trong vùng rừng rậm vô cùng im ắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận