Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1227: Kỵ sĩ và công chúa

Buổi trưa ngày hôm sau, Tô Hiểu trạng thái tinh thần khôi phục no đủ dẫn theo Bố Bố và A Mỗ rời khỏi phủ đệ của Thiết Chi Thủ, đi thẳng tới một phía khác của vương đô.

Mục đích chuyến này của Tô Hiểu là gặp một công chúa, công chúa này tên là Elisa Herbert, tên do lão quốc vương viết.

Tô Hiểu không rõ Elisa Herbert có đặc thù gì, lão quốc vương sẽ không lựa chọn công chúa này một cách không lý do, bởi vậy hắn quyết định thăm dò trước.

Dựa theo tình báo mà tứ công chúa cung cấp, cho dù Elisa Herbert là dòng dõi của lão quốc vương, nhưng nàng không tham dự tranh cướp quyền lợi lần này. Một là vì nàng còn trẻ, hai là vì trong tay nàng không có thực quyền.

Tuy tứ công chúa thất bại trong tranh cướp quyền lực lần này, nhưng nàng không phải là người an phận. Đoạt quyền tạm thời nàng còn chưa dám, bởi vậy nàng chỉ có thể giao du với bên ngoài, bắt đầu bí mật phát triển thế lực ngầm. Tứ công chúa vốn ăn hết đen trắng bắt đầu chuyển sang đen hoàn toàn.

Đương nhiên là tam vương tử cũng biết tứ công chúa đang làm gì, nhưng hiện giờ hắn ta không có thời gian để ý tới. So với tứ công chúa, hắn ta coi trọng vương quyền hơn, hay là nói hắn ta đã có biện pháp thu thập tứ công chúa.

Tô Hiểu đã hoàn thành nhiệm vụ chính, bởi vậy hắn sẽ không tham dự vào tranh quyền đoạt thế, hắn sẽ đặt hết toàn bộ tinh lực vào dưới vương tọa.

Đi trên đường phố ở vương đô, Tô Hiểu vẫn đang suy nghĩ một chuyện, chính là sao lão quốc vương biết chọn ra Elisa Herbert.

Khoảng nửa tiếng sau, Tô Hiểu đi tới nhà của Elisa Herbert, đây là một căn nhà không tính là xa hoa, nhưng diện tích rất rộng.

Sân trước không rộng lắm, trong sân có đủ loại hoa cỏ, vừa nhìn là biết được chăm sóc tỉ mỉ.

Nếu như Elisa Herbert có gì không giống với các vương tử hay công chúa mà nói, đó chính là nàng 20 tuổi không có đất phong, mà ở trong vương đô, cuộc sống rất yên bình. Đây là ý nguyện của Elisa Herbert, cũng là chuyện lão quốc vương cho phép.

Mùi hoa vô cùng kỳ lạ truyền đến, Tô Hiểu tìm nguồn gốc của mùi hoa này, là một búp hoa giống như hoa hồng, nhưng mà có màu lam.

Gió nhẹ chậm rãi thổi qua, phấn hoa màu lam lay động.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng.

“Có độc sao?”

Tô Hiểu hiểu ý của Bố Bố, chính là hoa kia có độc. Hắn tiến lên trước, hái lấy một búp hoa đặt trước mũi ngửi một lát, đúng vậy, thứ này có kịch độc.

Một công chúa trồng hoa độc trước cửa nhà, nhìn kiểu gì cũng không giống người lương thiện.

“Nơi này là lãnh địa tư nhân, mấy vị có chuyện gì?”

Một giọng nam truyền đến, giọng nói là từ phía trên, sau tiếng áo giáp va chạm vào nhau truyền tới, một người đàn ông mặc áo giáp màu bạc nhảy từ phía trên nhà dân xuống.

Người đàn ông lặng yên không tiếng động rơi xuống, nhưng hắn ta lại giẫm ra hai vết chân rất sâu. Hắn ta khoảng 30 tuổi, chỗ cằm có ít râu, bên hông treo một thanh kiếm. Đây không phải là kiếm mỏng làm màu, mà là một thanh trọng kiếm kỵ sĩ, nhìn tổng thể thanh kiếm, thanh kiếm này nặng ít nhất trên 50 cân.

Không tìm được công chúa Elisa Herbert, trái lại bị một gã hộ vệ ngăn cản, nhưng Tô Hiểu không thất vọng, trái lại đánh giá tên hộ vệ này từ trên xuống dưới.

“Ta đến tìm Elisa Herbert, bảo nàng đến gặp ta.”

Khi Tô Hiểu nhìn thấy tên hộ vệ này, đã mơ hồ đoán được dụng ý của lão quốc vương, tên hộ vệ này… Rất mạnh.

“Thiết Chi Thủ tiên sinh, công chúa điện hạ đang nghỉ ngơi.”

Hộ vệ hơi khom người với Tô Hiểu, trong mắt ngoại trừ địch ý thì không còn thứ khác. Bởi vì hắn ta biết rất rõ, chính là Thiết Chi Thủ tới tìm tuyệt đối không phải chuyện tốt.

“Chuyện này không liên quan tới nàng nghỉ ngơi hay không, mà là nàng nhất định phải tới gặp ta, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể.”

Đương nhiên là Tô Hiểu không phải đến cầu xin gặp Elisa Herbert, mà là chuẩn bị mượn dùng Elisa Herbert một lát. Xin đừng hiểu lầm, hắn chỉ muốn dẫn Elisa Herbert tiến vào vương tọa mà thôi.

“Công chúa điện hạ… Đang nghỉ ngơi, tạm thời không tiện gặp khách.”

Hộ vệ hít sâu một hơi, hắn ta biết nói câu này có hậu quả gì, nhưng đây chính là sứ mạng của hắn. Bảo vệ công chúa Elisa Herbert, ngăn cản tất cả mọi thứ ở bên ngoài, cho dù trả giá tính mạng cũng không tiếc. Hắn ta là thủ hộ giả của Elisa Herbert, kỵ sĩ thủ hộ của nàng, Goss.

Ba đôi mắt cùng nhìn về phía kỵ sĩ Goss, vào lúc này Goss cảm nhận được ác ý chưa từng có, ác ý gần như hóa thành thực chất.

Mồ hôi lạnh từ thái dương Goss chảy ra, hắn ta không phải đang sợ hãi, mà đang lo lắng một chuyện, đó chính là hắn ta có thể bảo vệ Elisa Herbert an toàn hay không.

Tô Hiểu tràn ngập hứng thú đánh giá kỵ sĩ cản đường, khí tức của tên này rất mạnh, tuy hắn có lòng tin giết đối phương, nhưng không phải là chuyện đơn giản.

Đến bây giờ, Tô Hiểu bắt đầu cảm thấy có hứng thú với công chúa tên Elisa Herbert này. Một công chúa không quyền không thế, lại có Thánh Chiến Sĩ mạnh như vậy bảo vệ, chuyện này nói không thông.

Nhìn thấy tên “kỵ sĩ” này, dường như Tô Hiểu đã thấy được một bia đỡ đạn thực lực mạnh mẽ.

“Đúng là một món quà lớn.”

Tô Hiểu lẩm bẩm một tiếng, kỵ sĩ tên Goss kia cau mày, trong lòng mơ hồ có linh cảm chẳng lành.

“Ngươi muốn cãi lời quốc vương?”

Lời nói của Tô Hiểu khiến Goss càng cảm thấy không ổn.

“Đương nhiên không phải, nhưng ngươi không thể đại biểu cho quốc vương, bệ hạ từng ra lệnh cho ta thề sống chết bảo vệ công chúa Elisa.”

Goss cũng biết rõ một chút thế cuộc của vương đô hiện giờ, lão quốc vương mới thoái vị, tân vương còn chưa nắm quyền, điều này khiến vương quyền trở nên mơ hồ.

Nếu Tô Hiểu lấy tín vật hay thư của lão quốc vương ra, vậy Goss có thể dùng lão quốc vương đã rời khỏi ngai vàng để từ chối. Còn tín vật và thư của tân vương, hắn ta cũng có thể dùng lão quốc vương ép Tô Hiểu.

Tô Hiểu lấy một vật trang sức kim sư và một lá thư trong lồng ngực ra.

“Lão quốc vương và tân vương, ngươi muốn lựa chọn bên nào?”

Vật trang sức kim sư trong tay Tô Hiểu đại biểu cho lão quốc vương, thư đại biểu cho tân vương, đây là một câu hỏi chịu chết.

“Chuyện này…”

Miệng Goss khép mở, cuối cùng hắn ta chỉ là một Thánh Chiến Sĩ chấp hành mật lệnh, cùng lắm là dám lợi dụng sơ hở, tuyệt đối không dám làm trái vương quyền.

Ý nghĩ lúc này của Goss chính là, trong vương tộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao Thiết Chi Thủ chấp hành quyền binh lớn như vậy.

Vương tộc kịch biến, đương nhiên người ngoài không biết rõ, bây giờ lão quốc vương đã chết, tân vương đang nhanh chóng nắm giữ vương quyền. Vì ổn định Tô Hiểu, hi sinh một đứa em gái, con mắt của tam vương tử đều không chớp một cái.

Chỉ cần Tô Hiểu không động vào quân quyền, phương diện tài chính, cho dù Tô Hiểu làm lớn bụng một công chúa, tam vương tử cũng không nói gì. Trái lại sẽ cho Tô Hiểu một mảnh đất nhỏ, cũng nhân cơ hội này lấy chức vị Thiết Chi Thủ của Tô Hiểu, sau đó gia phong chức quan không có thực quyền.

Tam vương tử đối với Tô Hiểu đều duy trì nước sông không phạm nước giếng, dựa vào một tên Thánh Chiến Sĩ ngăn cản được Tô Hiểu sao? Đừng đùa, Tô Hiểu giết chết đối phương tại chỗ mọi chuyện đều không làm lớn, thậm chí có người đến nhặt xác.

Đương nhiên là bây giờ Tô Hiểu sẽ không ra tay, bởi vì hắn phải biết tính cách của Elisa Herbert thế nào. Nếu tính cách của Elisa Herbert tương đối mềm mại, vậy tên Thánh Chiến Sĩ này là bia đỡ đạn, bia đỡ đạn mở đường dưới vương tọa, đây là đại lễ lão quốc vương tặng.

“Các hạ… Mời, đi, vào trong.”

Goss gằn từng chữ, thái độ chẳng ra sao. Tô Hiểu căn bản không quan tâm, hắn sẽ không nổi giận với người chết, chuyện đó rất ngu ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận