Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 245: Cười

Có chuyện vừa rồi, lần này không ai dám ngăn cản tiểu hoàng đế nữa.

Vừa rồi suýt chút nữa tiểu hoàng đế phát hiện mình không có quyền lực gì, nếu như chuyện này khiến tiểu hoàng đế phát hiện ra, tất cả thị vệ ở đây đều không thể sống nổi.

Lúc Tô Hiểu đi qua đội trưởng đội thị vệ thì dừng bước lại.

- Không muốn chết thì đợi ở bên ngoài, đây là ý của hai vị kia, tình hình ở đế đô không ổn định, Teigu chí cao phải được khởi động bất cứ lúc nào.

Nghe thấy lời Tô Hiểu nói, đồng tử của đội trưởng đội thị vệ co rút lại, hắn ta nhớ tới hành động lúc trước của Tô Hiểu, cùng với thân phận thành viên của đội Jaegers nữa.

Trong lòng đội trưởng đội thị vệ dấy lên cơn sóng thần, vừa rồi thiếu chút nữa hắn ta đụng phải lưỡi đao, tiểu hoàng đế và thành viên của đội Jaegers tới đây lúc đêm khuya, vậy thật sự chỉ có một khả năng, chiến sự khẩn cấp, cần khởi động Teigu chí cao rồi.

Đội trưởng đội thị vệ trông coi tự đường, đương nhiên hắn ta biết bên trong có gì.

- Đa tạ huynh đệ, vừa rồi thiếu chút nữa đã rơi đầu.

- Không sao, chúng ta đều là thuộc hạ của hai vị đại nhân kia, chuyện tối nay chỉ cần tiểu hoàng đế không nói, ta sẽ làm như không thấy.

Đội trưởng đội thị vệ vui vẻ ra mặt, lặng lẽ lấy một thỏi hoàng kim ra.

- Huynh đệ khổ cực rồi.

Sắc mặt Tô Hiểu không tốt lắm.

- Ngươi có ý gì?

- Đúng, đúng rồi, xem trí nhớ của ta này.

Đội trưởng đội thị vệ nhanh chóng cười làm lành, mọi người trong hoàng cung đều biết rõ, thuộc hạ của Esdeath không nhận hối lộ, nếu lần trước không phải là tình huống đặc biệt làm việc ở phố Hoa, nhất định phải lấy phí bịt miệng, Tô Hiểu đã không nhận túi bảo thạch kia.

- Ngày mai cùng đến phố Hoa uống một chén, sau đó…

Đội trưởng đội thị vệ lộ ra nụ cười là đàn ông đều hiểu.

- Ừm, canh giữ ở bên ngoài đi, bọn ta sẽ ra nhanh thôi.

- Biết rồi huynh đệ.

Tô Hiểu đi về phía trước, tiểu hoàng đế đã đi xa mười mấy mét, giới đoạn tuyến đã thả ra mười mấy mét.

Dùng cuộn dây thu hồi giới đoạn tuyến đồng thời Tô Hiểu tới gần tiểu hoàng đế, hắn đi sau hoàng đế ba mét không xa không gần.

Tô Hiểu đi rồi vẻ mặt đội trưởng đội thị vệ u ám.

- Tiên sư nó, đội Jaegers chó má, một đám người điên giết người.

Chuyện ngày hôm nay khiến đội trưởng đội thị vệ càng nghĩ càng thấy giận, ánh mắt hắn ta hung dữ nhìn đội phó đứng bên cạnh.

Bốp!

Một cái tát vang dội đánh vào mặt đội phó, lực tay của đội trưởng đội thị vệ không nhẹ, đội phó bị tát xoay hai vòng, mắt nổ đom đóm, hắn ta cúi người phun ra máu, bên trong máu còn thấy cả răng.

- Con chó không có nhãn lực, trong đầu ngươi toàn là phân à, vừa rồi ngươi muốn hại chết ta à?

Đội trưởng đội thị vệ đá vào mặt đội phó, đội phó bị đạp bay xa mấy mét, lăn vài vòng trên đất.

- Hôm nay sẽ chặt ngươi cho chó ăn…

Đội trưởng đội thị vệ rút đao bên hông ra, dáng vẻ như muốn giết đội phó.

- An ọ, a ai rồi, a ạng (Anh họ, ta sai rồi, tha mạng).

Một bên má đội phó đã sưng thành đầu heo.

Tay cầm đao của đội trưởng đội thị vệ run lên vì tức, nếu người này không phải em họ hắn ta, ngày mai chức vị phó đội trưởng đã thay người.

- Đi xử lý vết thương đi, cút, nhìn thấy ngươi là ta nổi giận.

Đội trưởng đội thị vệ không vui, những thị vệ ở xung quanh nơm nớp lo sợ, không dám thở mạnh.



Bên trong tự đường, Tô Hiểu biết được vở kịch bên ngoài thì trái tim treo cao thả lỏng.

Vừa rồi là nhanh trí, dù thế nào hắn cũng không ngờ quyền lực của tiểu hoàng đế bị bóc lột tới mức độ này, phải biết rằng khởi động Teigu chí cao cần tiểu hoàng đế.

Có lẽ đây là nguyên nhân khiến tiểu hoàng đế có thể sống tới ngày nay.

- Ngươi tên là Byakuya đúng không?

Tiểu hoàng đế đi ở phía trước hơi mê man.

- Đúng vậy.

- Có phải ta là một hoàng đế không uy nghiêm hay không?

Xem ra tiểu hoàng đế đã biết được chuyện gì đó.

- Không.

Tiểu hoàng đế vui vẻ, quay đầu nhìn về phía Tô Hiểu.

- Ngươi là một hôn quân.

- Hôn quân…

Tiểu hoàng đế nhìn về phía những linh vị bên người, đây đều là tổ tiên của hắn ta.

Trước đây đế quốc là một bộ lạc rất nhỏ bé, bộ lạc này lấy nông canh mà sống, tổ tiên của tiểu hoàng đế lập nghiệp từ một bộ lạc nhỏ, cuộc sống nông canh khiến bộ lạc có lương thực ổn định, quy mô bộ tộc chậm rãi mở rộng.

Dựa vào trí tuệ và dũng khí hơn người, tổ tiên của tiểu hoàng đế thành lập một tiểu quốc gia.

Quốc gia này vẫn lấy nông canh mà sống, tốc độ phát triển không chậm, hai trăm năm sau tiểu quốc gia này phát triển thành quốc gia cỡ trung.

Bốn trăm năm sau quốc gia cỡ trung này đặt ở trên đại lực tài nguyên phong phú nhất, hoàn cảnh tốt nhất, cũng thành lập đế quốc ở đó.

Năm trăm năm sau đế quốc tiến vào thời đại mạnh nhất, hoàng đế đời đó tài đức sáng suốt mà có dã tâm, bắt đầu cử lực lượng lớn săn giết Danger Beasts siêu cấp.

Sau khi tử thương hơn 30 vạn quân đội, đế quốc có được một số nguyên liệu trên cơ thể Danger Beasts.

Đế quốc tiêu hao tài lực kinh người sưu tập các loại nguyên liệu quý hiếm, cũng cưỡng chế tụ tập hết thợ thủ công bắt đầu sàng lọc.

Trong 3 vạn thợ thủ công cuối cùng đế quốc chọn ra 120 thợ thủ công, những thợ thủ công này là rèn đúc sư có đẳng cấp cao, luyện kim đại sư đương đại, nhà bác học kiệt xuất.

Cứ như vậy, đế quốc đã tạo ra 48 kiện Teigu, những Teigu này có một số thích hợp với quân đội, có một số lại thích hợp với tác chiến đơn độc, có một số là phòng ngự, cũng có hỏa lực viễn trình.

Nếu có người tập hợp đủ 48 kiện Teigu cũng tìm được người sử dụng, người đó sẽ phát hiện những Teigu này có thể tạo thành đội hình hoàn mỹ, có công có phòng, năng lực giết lượng lớn địch cũng không ít, thậm chí có Teigu phụ trách ám sát thủ lĩnh quân địch.

48 kiện Teigu này trở thành nền tảng của đế quốc, 48 Teigu này được gọi là “Quân hộ vệ của hoàng gia”, địch quốc gọi là đội quân cuồng khuyển.

Không có thành phố nào mà quân hộ vệ của hoàng gia không thể công phá, những nơi quân cuồng khuyển đi qua đều khiến sinh linh đồ thán.

Trong vòng hai trăm năm, các quốc gia cỡ lớn ở xung quanh đều sống trong lo lắng sợ hãi, chỉ sợ sau khi tỉnh lại cuồng khuyển đã đánh tới thủ đô.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, chiến đấu thuận buồm xuôi gió và đất đai dồi dào khiến vương tộc của đế quốc bắt đầu ngạo mạn, coi trời bằng vung.

Năm trăm năm sau đế quốc mất đi 7 kiện Teigu trong 48 kiện.

Ngàn năm sau, 48 kiện Teigu chỉ còn sót lại 14 kiện, xung quanh quốc thổ toàn kẻ địch mạnh vờn quanh, bên trong vô cùng loạn.

Trong lúc tiểu hoàng đế thống trị đã mất 10 kiện Teigu, mãi đến khi Esdeath xuất hiện tình huống như vậy mới hóa giải.

Esdeath xuất hiện khiến đế quốc kéo dài tính mạng.

Tiền nhân trồng cây hậu nhân hóng gió, nhưng tiểu hoàng đế đã không phải là hóng gió, mà là ăn cây.

- Ta là hôn quân…

Tiểu hoàng đế hồn phi phách lạc đi về phía trước, rất nhanh hai người đi tới nơi sâu nhất trong tế đàn.

Trên đài đá được điêu khắc tinh xảo, một chiếc chìa khóa màu vàng trôi nổi giữa không trung, đây chính là chìa khóa khởi động Teigu chí cao, then chốt để Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ chính.

Tô Hiểu đi về phía chiếc chìa khóa đó, nhưng đi được hai bước hắn liền dừng lại, sắc mặt hắn không tốt lắm.

- Đây là… Xảy ra chuyện gì?

Tô Hiểu nắm lấy tiểu hoàng đế, vẻ mặt tiểu hoàng đế kinh ngạc.

- Chìa khóa ở ngay trước mặt ngươi đó, ngươi chuẩn bị thất ước à?

Quan sát vẻ mặt của tiểu hoàng đế, có 80% trở lên đối phương không nói dối, vậy thì không phải kế hoạch của hắn xuất hiện sai sót.

Tiếng rất nhiều bước chân truyền tới, Tô Hiểu bị vây quanh, phía sau hắn là một vách tường không biết dày bao nhiêu, không có đường chạy trốn.

Người đến ít nhất mấy trăm, có khả năng nhiều hơn, chỉ là không phải tất cả đều tiến vào tự đường, người cầm đầu là Esdeath, theo sau Esdeath là Wave.

- Byakuya, vì sao ngươi lại xuất hiện ở đây với bệ hạ?

Esdeath lạnh lùng nói, vẻ mặt nàng không tốt lắm, Wave ở phía sau nhìn chằm chằm Tô Hiểu.

Hiện giờ Tô Hiểu có thể chắc chắn, kế hoạch của hắn xuất hiện sai lệch ở phân đoạn nào đó, hắn bắt đầu nghĩ lại.

Sau khi nghĩ lại hết hành động của mình, hắn không phát hiện ra sơ hở.

- Ta đang bảo vệ điện hạ.

- Đúng… Đúng thế.

Tiểu hoàng đế nhanh chóng xác nhận, hắn ta cảm thấy có thứ gì đang ghì chặt cổ mình.

- Byakuya, nói mục đích thực sự của ngươi đi.

Esdeath cầm thanh kiếm trong tay chĩa về phía Tô Hiểu.

Lần này Tô Hiểu có thể chắc chắn hắn đã bại lộ, nhưng hắn không nghĩ ra mình bại lộ từ lúc nào.

- Sao lại phát hiện ra?

Tô Hiểu nhìn về phía Esdeath và Wave.

- Lúc trước khi ngươi đi từ rừng rậm ra, Esdeath tướng quân từng hỏi ngươi “Nhìn thấy Kurome không”, ngươi nói không thấy.

- Nhưng… Vì sao trên tay ngươi lại có mùi đặc biệt trên người Kurome.

Wave nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngươi giết Kurome à?

Tô Hiểu thầm than trong lòng hóa ra là như vậy, đây là chuyện hắn lơ là, mũi của Wave rất thính, đây là tình báo không biết, bất luận là trong phim anime hay tiếp xúc chân thật.

Có lẽ Esdeath bố trí lượng lớn cơ sở ngầm trong hoàng cung, lúc trước không kinh động tới hắn, bởi vì Esdeath biết rõ không ở trong địa hình đặc biệt, cho dù Tô Hiểu không địch lại vẫn có thể trốn thoát.

- Esdeath… Tướng quân, nói cho ngươi nghe một bí mật, thực ra ta không phải là người của đội ám sát.

Tô Hiểu mỉm cười nhìn Esdeath, Esdeath sửng sốt, đồng tử của nàng hơi co rút lại, nàng chưa từng thấy Tô Hiểu cười bao giờ, nàng luôn cho rằng Tô Hiểu không biết cười.

Sau khi thấy Tô Hiểu nở nụ cười, trong lòng Wave càng cảm thấy lạnh lẽo.

Lúc Tô Hiểu mỉm cười càng khiến người ta thấy nguy hiểm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận