Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 453: Ý Trời

4 giờ sáng hôm sau, khu vực đất đỏ, khu dãy núi.

Lãnh Nguyệt dẫn theo đội viên vội vàng đi ngang qua dãy núi.

Bọn họ đã phát hiện không đúng, bỗng nhiên nữ nhân phúc hắc rút lui khỏi đoàn, điều này khiến Lãnh Nguyệt rất nghi ngờ.

Liên tưởng tới những lời nữ nhân phúc hắc nói lúc trước bị Luân Hồi Nhạc Viên che lại, Lãnh Nguyệt cũng cảm thấy lưng phát lạnh, đối nghịch với Luân Hồi Nhạc Viên = phải chết.

- Tìm được tung tích Tiểu Hắc không?

Biểu hiện của Đường Quả mơ màng, bọn họ còn chưa tìm Tô Hiểu báo thù, trong đội liền xuất hiện biến cố.

- Tạm thời không có, nhưng chính là phía này.

Phong đang truy tìm vị trí của nữ nhân phúc hắc.

- Phía trước là trung tâm khu vực đất đỏ, làm sao bây giờ?

Phong nhìn về phía Lãnh Nguyệt, Lãnh Nguyệt là đội trưởng, toàn bộ quyết định trong nhóm đều do Lãnh Nguyệt quyết định.

- Trung tâm khu vực… Xem ra tương tự như suy đoán của ta.

Lãnh Nguyệt thở dài, tuy nàng rất muốn đi tìm Tiểu Hắc, nhưng nàng muốn hỏi ý kiến của đoàn đội.

- Bỏ phiếu đi, bỏ phiếu quyết định chúng ta đi tìm Tiểu Hắc, hay là nhanh chóng rời khỏi khu vực đất đỏ.

Hiện giờ trong đoàn đội chỉ có năm người, nếu như là nhóm mạo hiểm cỡ trung, Lãnh Nguyệt sẽ trực tiếp đưa ra quyết định, mau chóng rời khỏi khu vực đất đỏ, không thèm quan tâm Tiểu Hắc.

- Ta muốn đi tìm Tiểu Hắc.

Đường Quả là người đầu tiên mở miệng, chuyện này khiến tất cả mọi người cảm thấy bất ngờ, với tính cách yếu ớt của Đường Quả, lại là người tỏ thái độ đầu tiên.

- Ta phản đối.

Lorna mở miệng, nàng chỉ quan tâm Lãnh Nguyệt, còn Tiểu Hắc, nàng không quen biết.

- Ta phản đối.

Huyết Mân Côi mở miệng, điều này khiến mấy người rất kinh ngạc.

- Đừng nhìn ta như vậy, rút lui khỏi đội và thâm nhập khu trung tâm đều là quyết định của riêng Tiểu Hắc, đi tìm nàng như thế, nàng sẽ không vui đâu.

Huyết Mân Côi là người trưởng thành, tuy nàng không rõ tình hình cụ thể, nhưng nàng đoán ra được Tiểu Hắc lấy tâm tình gì rút lui khỏi đoàn.

- Ta đồng ý.

Phong tỏ thái độ, chuyện này rất phù hợp với tính cách của nàng.

Hai đối hai, quyết định của Lãnh Nguyệt hiện giờ rất quan trọng.

Lãnh Nguyệt hít sâu một hơi.

- Ta…

Lãnh Nguyệt mới định mở miệng, trên sườn núi truyền tới tiếng xé gió.

Một sinh vật vằn trắng đen lướt qua sườn núi, thả người nhảy cao ít nhất ba, bốn mét, giống như chuẩn bị nhảy từ sườn núi này đến sườn núi khác.

- Ngừng, đứa thiếu não, phía dưới có người!

Một tiếng gào to truyền từ trên đỉnh đầu nhóm Bỉ Ngạn Hoa đến.

Người đến là Tô Hiểu, hắn đã tìm kiếm ở gần đó hơn 5 tiếng, hắn đã sớm tìm được dấu ấn săn đuổi, nhưng chỉ là một cái tay đứt.

Còn lần theo mùi máu tanh, như vậy căn bản không thể, nơi này thường có dã thú chém giết lẫn nhau, chảy máu là chuyện bình thường.

Đối phương rất biết cách trốn, tuy rằng hắn thanh toán 5% Thế Giới Chi Nguyên, “dấu ấn săn đuổi” thứ hai đã bắt đầu hình thành, nhưng vẫn cần thời gian.

Vị trí “Dấu ấn săn đuổi” hình thành là tùy, hiện giờ kẻ địch đã mất đi một tay, Tô Hiểu không tin vị trí “dấu ấn săn đuổi” vẫn là tứ chi như cũ, nếu như ở đầu hoặc thân người, kẻ địch không thể tróc dấu ấn ra được.

Sắc trời bắt đầu tờ mờ sáng, Tô Hiểu nhìn về phía mấy người ở dưới sườn núi, đây là mấy nữ Khế Ước Giả.

Hắn càng nhìn đối phương càng thấy quen, giống như từng gặp ở đâu rồi.

- Mấy người là…

Tô Hiểu nhìn chằm chằm gò má Lãnh Nguyệt, gò má này tương tự gò má nào đó trong ký ức.

Đám Lãnh Nguyệt đã choáng váng, lúc trước bọn họ định bố trí đối phó Tô Hiểu, nhưng có ai ngờ tới, bây giờ bọn họ đụng phải Tô Hiểu.

Hai bên gặp gỡ không phải trùng hợp, Tô Hiểu muốn tìm nữ nhân phúc hắc, đám Lãnh Nguyệt cũng giống vậy, cho nên hai bên đều xoay quanh gần trung tâm, hiện giờ ai cũng không muốn thâm nhập trung tâm khu vực đất đỏ, đó là đang tìm cái chết.

Nhưng đã có người thâm nhập, hơn nữa người kia còn may mắn sống sót, chính là Tiểu Hắc.

- Ngươi là đội trưởng của Hoa gì đó, tên là Lãnh Mâu? Hay Lãnh gì ấy nhỉ…

Tô Hiểu chỉ nhớ rõ chuyện xảy ra lúc trước, còn tên cụ thể thì không nhớ rõ.

- Xem ra đây là ý trời.

Lãnh Nguyệt thở phào một hơi, pháp trượng phẩm chất màu tím trong tay bắt đầu biến hình, biến thành hai cái rapier, phần cuối rapier khảm bảo thạch màu lam.

Lãnh Nguyệt vốn có ba hình thái, hình thái phong vương (ngụy pháp sư), hình thái cung tiễn thủ, hình thái kiếm sĩ Ngân Nguyệt.

Nhưng đó là Lãnh Nguyệt ở mấy thế giới trước, Lãnh Nguyệt hiện giờ lúc ở hình thái kiếm sĩ Ngân Nguyệt cũng có thể sử dụng năng lực hình thái phong vương.

Main tank mới Lorna chắn phía trước, Lãnh Nguyệt và Huyết Mân Côi cầm trường thương trong tay ở hai bên trái phải, Phong nhanh chóng lùi về sau, xem ra là tìm vật che, chuẩn bị bắn lén Tô Hiểu, Đường Quả thì đứng chéo Tô Hiểu, cách đám Lãnh Nguyệt, an toàn như vậy, cũng có thể nhanh chóng tiếp sữa cho đám Lãnh Nguyệt.

Tô Hiểu nhìn mấy người gần đó, tuy trận hình không tệ, nhưng đám Lãnh Nguyệt chỉ là Khế Ước Giả cấp một.

Tô Hiểu đều có thể đối phó Khế Ước Giả cấp hai, huống chi là đám cấp một như Lãnh Nguyệt, cho dù bọn họ có thực lực xuất sắc trong đám cấp một cũng vô dụng.

Tô Hiểu nhảy từ trên lưng Bố Bố xuống, lấy đồng hồ quả quýt ra nhìn thời gian, còn hơn 7 tiếng nữa là tới thời gian quy định, phải dành thời gian.

Trảm Long Thiểm ra khỏi vỏ, Thanh Cương Ảnh mở đến mức tốt nhất.

Ánh mắt Tô Hiểu nhìn nữ bắn tỉa ở phía xa, hắn quyết định giải quyết đối phương trước.

- Soru.

Bóng người Tô Hiểu biến mất tại chỗ, chỗ con đường mang theo một đạo kình phong, tuy thời gian làm lạnh Soru rất dài, nhưng tốc độ di chuyển đều nhanh tới mức khiến người ta giận sôi.

- Phong!

Lãnh Nguyệt kêu to một tiếng, Phong còn chưa kịp nghe giọng Lãnh Nguyệt, đã cảm nhận được sức gió từ phía sau kéo tới.

Boong.

Phong xoay người, một vệt hàn mang phóng to trong đôi mắt Phong, cơ thể Phong lạnh lẽo, cúi người theo bản năng.

Xì xì.

Hai tay cụt và súng chém gãy bay lên, máu tươi dội lên sườn núi, một đao của Tô Hiểu chém đứt hai tay Phong và súng ngắm.

Lãnh Nguyệt, Lorna, Huyết Mân Côi đều vùi đầu xông về phía sườn núi, trong đó có người dùng thủ đoạn viễn trình, nhưng càng nhanh hơn là năng lực khôi phục của Đường Quả.

Một vệt ánh sáng xanh lục và tầm chắn hai tầng xuất hiện trên người Phong, trên người Phong dạt dào sinh cơ, nhưng hiệu quả khôi phục lại không rõ ràng như vậy.

Đây là năng lực mới của Trảm Long Thiểm, lúc trước không lộ ra nổi bật lắm.

Hiệu quả trang bị: Ảnh Vũ Đoạn (bị động): Mỗi lần đánh chém kẻ địch cắt giảm 8% sức phòng ngự của kẻ địch, hiệu quả kéo dài 20 giây, hiệu quả này có thể cộng gộp 3 lần, tổng cộng giảm 24% sức phòng ngự của kẻ địch.

Nhắc nhở: Sau khi chồng hiệu quả Ảnh Vũ Đoạn (bị động) đến lần 3, đi kèm hiệu quả máu chảy ồ ạt. [Máu chảy ồ ạt: Mỗi giây kẻ địch tổn thất 2 điểm giá trị sinh mệnh, cũng giảm 30% hiệu quả chữa trị.]

Kỹ năng máu chảy ồ ạt này nhìn không đáng chú ý, nhưng ít hiệu quả chữa trị buồn nôn dị thường.

Phong là một tay bắn tỉa, sau khi nàng để Tô Hiểu tới gần người, kết quả đã định.

Phong quật cường nhìn chằm chằm Tô Hiểu, đau nhức khiến nàng không thể cử động, có quá nhiều năng lượng Thanh Cương Ảnh xâm nhập vào trong cơ thể nàng.

Mũi đao sắc bén đâm thủng tấm chắn, xuyên qua ngực Phong, xuyên thẳng trái tim, trái tim bị hao tổn, Phong chết chắc rồi.

Hai tay Tô Hiểu cầm đao nâng Phong gần chết lên, quăng Phong về phía ba người xông lên núi.

Giọt máu tươi lóe lên giữa không trung, Lorna xông lên trước đỡ Phong theo bản năng.

Bùm!

Ánh lửa nổ tung nuốt hết Lorna.

Mấy giây sau, Lorna bị bỏng toàn thân lao từ trong ánh lửa ra, chưa chạy được mấy bước nàng cảm thấy cổ chân tê rần.

Lorna phịch một tiếng ngã xuống đất, vụn cỏ tung tóe, đau nhức truyền từ cổ chân tới, nàng cúi đầu nhìn, bàn chân nàng rơi xuống cách đó không xa, đã tách ra với chân nàng rồi.

Cách bàn chân đó không xa, Lorna nhìn thấy một dây kim loại lấp lóe điện quang, phía trên còn dính máu.

Tuy rằng đứt một chân nhưng Lorna không hoảng loạn, nàng từng chịu thương tổn nặng rồi, sức phòng ngự của nàng không mạnh, nhưng sức khôi phục thì siêu cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận