Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 516: Đốt

Nhà dân bên cạnh địa lao, đây là một căn nhà bằng gỗ với kết cấu hai tầng, rất có phong cách kiểu Nhật.

Trên bàn ăn trước mặt Tô Hiểu đặt một con cá nướng, một bát cơm, một bát canh vẩn đục, đây là đồ ăn đưa tới sáng nay, cũng chính là bữa sáng của hắn.

Đối với Tô Hiểu mà nói, những món ăn này không đủ nhét kẽ răng, may mà trong không gian dự phòng của hắn có đồ ăn.

Tuy tối hôm qua đàm phán thành công với Terumi Mei, nhưng nhiệm vụ chính đầu tiên chưa hoàn thành, nói cách khác, Terumi Mei không có ý mời chào Tô Hiểu, đó chính là tá ma giết người.

Tô Hiểu không muốn trở thành lừa, cho nên hắn phải nhanh chóng rời đi.

Nếu tối qua Terumi Mei lấy ra chút thành ý, Tô Hiểu sẽ giúp đối phương giết mấy người, lấy chuyện này để hai bên đạt thành hợp tác lúc đầu.

Đáng tiếc chính là, Terumi Mei không muốn trả một phân tiền trên người hắn, ở trong lòng Terumi Mei, hắn chỉ là một phạm nhân, một tên phạm nhân không thể rời khỏi làng Sương Mù, chỉ đang giãy dụa thoát chết, vốn không thể tạo nên sóng gió gì.

Hợp tác có một tiền đề, đó chính là hai bên đều lấy thẻ đánh bạc ra, theo ý Terumi Mei, Tô Hiểu không có thẻ đánh bạc.

Đáng tiếc, Terumi Mei không hiểu Tô Hiểu, cũng không biết rõ Tô Hiểu có thể làm ra chuyện điên cuồng cỡ nào.

Lúc này Tô Hiểu nhìn không nguy hiểm lắm, nhưng thực tế không phải như vậy, Terumi Mei nhất định sẽ giết hắn, chỉ là sớm hay muộn.

Không cần nói ba chuyện, Tô Hiểu không định giúp Terumi Mei một chuyện nào, cho dù hắn chết ở đây, hắn cũng thuộc về loại người dù liều mạng cũng không chịu uy hiếp, thỏa hiệp không phải là tác phong của hắn.

Bản thân rơi vào trong bao vây, đây chính là tình cảnh hiện giờ của Tô Hiểu.

Xung quanh là Ninja đếm mãi không hết, cố chấp giết ra ngoài là không thể, còn khả năng liên minh...

Rất đáng tiếc, hiện giờ làng Sương Mù chỉ có “phái chủ hòa” và “phái chủ chiến”.

Bởi vì ám sát Mizukage đệ tứ, “phái chủ chiến” muốn ăn tươi nuốt sống Tô Hiểu, còn “phái chủ hòa”, tối hôm qua đã nói, không thể trở thành đồng minh.

- Bố Bố, sợ chết không?

Bố Bố đang gặm dê nướng ngẩng đầu.

“Gâu.”

Rất rõ ràng, Bố Bố không có một chút hoảng sợ nào.

- Đêm nay đi ám sát “mục tiêu”, thử thách là ngươi có thể chạy nhanh được bao nhiêu.

Dựa vào ghế, Tô Hiểu bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức, thành bại dựa vào đêm nay.

Tình cảnh hiện giờ cũng không phải là chuyện không thể giải quyết, nhân vật trong vở kịch không phải là người ngu, đều có suy nghĩ của mỗi người, mới đầu Tô Hiểu không thể phát triển ở làng Sương Mù, nhưng may mà hào quang chiến tích ám sát Mizukage có lợi cho tiến triển kế hoạch sau này.

Bắt đầu gay go, chỉ cần sống qua bắt đầu này, Tô Hiểu có lòng tin hoàn thành kế hoạch sau này.

...

1 giờ sáng hôm đó, Tô Hiểu đẩy cửa phòng ra.

Hắn mới ra khỏi cửa, Ao giám sát hắn ở gần đó lập tức có hành động, năm tên thượng nhẫn biến mất trong màn đêm.

Đối với Terumi Mei mà nói Tô Hiểu là một thanh đao, một thanh đao kỳ lạ, nhưng thanh đao này không rõ lai lịch, còn nguy hiểm, dùng xong thì phải xử lý.

Dưới bóng đêm, Tô Hiểu đi giữa các tòa nhà, hơi thở bí mật, cố gắng tránh bị phát hiện, Ao theo sát phía sau lấy trùm mắt ra, một bên gò má có mạch máu nhô ra, Byakugan mở ra, luôn giám sát hướng đi của Tô Hiểu.

Phương hướng Tô Hiểu tiến lên là nơi ở của một thượng nhẫn, đây là một trong những mục tiêu Terumi Mei bảo hắn ám sát.

Thượng nhẫn này đã 69 tuổi, từng trải hơn Terumi Mei nhiều, từng là tâm phúc của Mizukage đệ tam, sau đó lại phụ tá đệ tứ.

Nhiều năm nội chiến liên tục ở làng Sương Mù, 69 tuổi đã là cao tuổi, hơn nữa đến tuổi này nhiều cơ năng của cơ thể sẽ giảm mức độ lớn, cộng thêm tên thượng nhẫn này là Ninja thể thuật, thực lực thụt lùi càng nghiêm trọng.

Đây cũng là nguyên nhân Tô Hiểu lựa chọn đối phương, nhà của đối phương ở rìa làng Sương Mù, giết chết đối phương xong hắn sẽ lập tức chạy trốn, đây là cơ hội rời khỏi làng Sương Mù, ít nhất bên ngoài nhìn là như vậy.

Về phần tại sao phải giết đối phương trước, như vậy có thể khiến dám giám sát thả lỏng cảnh giác, cũng nhân cơ hội gây ra hỗn loạn.

Nhưng kế hoạch chạy trốn của Tô Hiểu chỉ đơn giản như vậy sao? Đương nhiên là không.

...

Dựa theo cond đường Tô Hiểu đi, Ao đoán được Tô Hiểu muốn ám sát ai.

- Đúng là như vậy à...

Ao thở dài, nói khẽ mấy câu với tên thượng nhẫn ở bên cạnh, tên thượng nhẫn kia thay đổi phương hướng, đi về phía trụ sở của Terumi Mei.

- Hai người các ngươi, đến biên giới làng, nói thủ vệ tăng mạnh đề phòng.

Ao vừa dứt lời, bỗng nhiên phát hiện Tô Hiểu đang đi về trước dừng bước, sau đó thay đổi hướng.

Ao có chút không rõ, ý đồ chạy trốn của đối phương đã rất rõ ràng, bây giờ lại có ý gì, hơn nữa đối phương luôn ăn không ngừng, lẽ nào muốn ăn no trước khi chết?

Tô Hiểu không xuất phát tới ranh giới làng Sương Mù nữa, mà đi về phía giữa làng, đó là vị trí của mục tiêu khác.

Điều này khiến Ao rất nghi ngờ, đối phương không dự định chạy trốn à? Hay là đã phát hiện ra gì đó?

Tô Hiểu bắt đầu dẫn Ao đi vòng quanh, mỗi lần hắn thay đổi phương hướng đều là vị trí của nhân vật mục tiêu.

Năm phút sau, Terumi Mei tới gặp Ao.

- Xảy ra chuyện gì thế?

Hẳn là Terumi Mei đang ngủ bị đánh thức, khi nói chuyện còn hà hơi.

- Tên kia hơi kỳ lạ, vẫn đang xoay quanh trong làng.

- Xoay quanh, hắn ta đi cả rồi à?

- Đi rồi...

Nghe xong báo cáo của Ao, Terumi Mei cảm thấy không đúng theo bản năng.

- Hắn ta không đi ám sát mục tiêu sao?

- Không đi, bình thường đều là tới gần chỗ mục tiêu dừng một lát rồi rời đi, đây là điều tra địa hình sao?

- Có khả năng...

Terumi Mei cúi đầu trầm tư, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.

- Lúc trước hắn ta ở trong địa lao, làm sao giết những phạm nhân khác?

Ao trầm ngâm vài giây, đáp:

- Hẳn là bùa nổ, nhưng đã dùng hết bùa, ta dùng Byakugan điều tra, trên người hắn ta không có thứ gì khả nghi, chỉ có một thanh đao và ít trái cây, bằng không sẽ không để mặc hắn ta đi dạo trong làng.

- Trái cây... Có chút không đúng, nhanh ngăn hắn ta trước.

Terumi Mei thả người nhảy một cái, chạy nhanh về phía Tô Hiểu.

Lúc này Tô Hiểu đứng trên đường phố chỗ ranh giới làng Sương Mù, hắn vẫn ẩn hơi thở, bằng không đã sớm bị Ninja ở trong làng Sương Mù phát hiện ra.

Ninja đều không cảnh giác lắm, nhưng dù sao đây cũng là làng của bọn họ, mỗi ngày đều sinh sống ở nơi đây, nếu như đám Ninja đang trong giấc mơ cảnh giác, có lẽ đã phát hiện ra Tô Hiểu.

Tô Hiểu ném một cái hột trong tay xuống, đây là trái cây đặc sản ở làng Sương Mù, hình dạng tương tự quả xoài, hắn đã ăn suốt đường đi.

Lại lấy một trái cây ra, Tô Hiểu bắt đầu ăn từ ban ngày, giống như có tình cảm đối với loại trái cây này.

Nếu như có người nhặt hột Tô Hiểu ném xuống, sẽ phát hiện trên mỗi hột có lỗ do hàm răng cắn ra, bên trong mơ hồ thấy được vật thể màu trắng.

Tô Hiểu sắp ăn tới mức nôn ra, nhưng hắn còn phải ăn tiếp, đây vì tránh thoát thấu thị của người nào đó.

Ợ một tiếng no nê, Tô Hiểu lại ném một cái hột.

Đùng.

Tiếng giẫm nhẹ nhàng truyền tới, chẳng biết Terumi Mei xuất hiện trên mái nhà cách đó không xa từ lúc nào.

- Ngươi muốn làm gì?

Ánh mắt Terumi Mei bất thiện.

- Điều tra tình hình kẻ địch mà thôi, đừng sốt sắng.

Tô Hiểu hít sâu một hơi, cố gắng ép dạ dày nhanh chóng tiêu hóa phần quả hắn ăn.

- Mục đích ngươi vứt những cái hột kia là gì, quên đi, chuyện này không quan trọng, đã có người xử lý những hột kia rồi.

- Vậy sao, chuyện đó... Thứ bên trong hột được các người xử lý rồi à?

Lúc này Tô Hiểu mặc Lam Khải Phong Y, hai tay giang ra, con nhện nhỏ màu trắng lít nha lít nhít bò từ trong ống tay áo hắn ra, số lượng ít nhất mấy trăm.

Đồng tử của Terumi Mei co rút nhanh, chẳng biết vì sao tim đập nhanh hơn.

- Dung Độn. Dung Quái Chi Thuật.

Hai tay Terumi Mei tạo kết ấn, hít một hơi thật sau sau đó phun nham thạch ra!

Dung nham phô thiên cái địa vọt về phía Tô Hiểu, tuy Terumi Mei chỉ hoài nghi Tô Hiểu, nhưng đây là lần đầu tiên nàng tấn công, căn bản không phí lời.

Phán đoán của Terumi Mei rất chính xác, nhưng công kích của nàng quá muộn rồi, lựa chọn tốt nhất là thiêu chết Tô Hiểu ở trong nhà tù đó, vốn không nên thả hắn ra.

Ngay lúc dung nham sắp biến Tô Hiểu thành than cốc, Tô Hiểu làm nổ bom luyện kim.

Bùm!

Ánh lửa ngút trời, dung nham phun về phía Tô Hiểu bị nổ bay, không chỉ gần Tô Hiểu xảy ra nổ tung, con đường mà hắn đi qua lúc trước đều xảy ra nổ tung.

Lửa mạnh dấy lên hừng hực, làng Sương Mù có một phần mười nhà bị nổ nát hoặc dẫn lửa, mà lửa mạnh lan tràn chỉ trong chớp mắt, từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận