Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1000: Tung tích của Rinnegan

Hắc Bạch Zetsu trình diện, Tô Hiểu đã sớm quen biết hai người, nhưng hắn không biểu hiện ra điểm này.

“Hoan nghênh trở về Akatsuki.”

Hắc Bạch Zetsu di chuyển ở giữa cây cối, chủ động mở miệng.

“Bây giờ là thủ lĩnh là ai?”

Tô Hiểu đá văng tế bào phân thân đã sinh thành mảng lớn bên chân.

“Này, không được đối xử với bào tử phân thân của ta như vậy…”

“Câm miệng.”

Hắc Zetsu ngắt lời Bạch Zetsu.

“Tobi là thủ lĩnh.”

“Tobi? Hiện giờ hắn còn dùng thân phận kia sao?”

Tô Hiểu nhấc chân đi về phía Hắc Bạch Zetsu.

“Thiếu chút nữa quên, ngươi là người hợp tác của hắn, thủ lĩnh hiện giờ là Uchiha Madara.”

Dòng suy nghĩ của Hắc Zetsu càng linh hoạt hơn.

“Arara, sao để lộ thân phận của Madara đơn giản như vậy, thực sự không thành vấn đề sao?”

Bạch Zetsu rất bất ngờ, thực ra hắn ta đang giúp Obito ngụy trang thân phận.

“Không sao, lúc trước Byakuya đã biết bí mật này.”

Độc nhãn của Hắc Zetsu nhìn Tô Hiểu, hiện giờ hắn ta và Bạch Zetsu dùng chung cơ thể.

Tô Hiểu lẳng lặng nhìn Hắc Bạch Zetsu hát đôi, có lẽ thân phận Uchiha Madara này của Obito đã ngụy trang rất lâu, mãi đến tận khi Madara chân chính hiện thân.

“Vừa vặn hoàn thành bắt giữ Bát Vĩ, thành viên khác đã tập hợp, đang thảo luận làm thế nào phong ấn Bát Vĩ.”

Hắc Bạch Zetsu ra hiệu cho Tô Hiểu đuổi kịp, đây là muốn tới tổng bộ mới của Akatsuki, tổng bộ mới thiết lập ở trong Hỏa Quốc.

“Nagato đã chết, thi thể của hắn không rõ tung tích, không có Rinnegan thì không thể triệu hoán Ngoại Đạo Ma Tượng, cũng không có cách nào phong ấn Bát Vĩ.”

Giọng điệu của Bạch Zetsu có chút tiếc hận.

“Ý nghĩa bắt Thú Vĩ là gì?”

Đương nhiên là Tô Hiểu biết Obito tiếp tục bắt Vĩ Thú làm gì, đáp án là Obito muốn cấy ghép Rinnegan.

Tuy hiện giờ Obito đã tìm về con mắt nguyên bản, nhưng hắn ta vẫn muốn cấy ghép Rinnegan. Không có Rinnegan mà nói, tất cả kế hoạch sau đều không có ý nghĩa.

Cấy ghép Rinnegan cần 2 loại điều kiện, một là có huyết kế giới hạn của bộ tộc Uchiha, hai là có sức sống mãnh liệt của bộ tộc Senju. Chỉ có hai người, mới có thể không chút tác dụng phụ sử dụng Rinnegan.

Nagato đã không có huyết kế giới hạn của Uchiha, cũng không có sức sống của bộ tộc Senju, hắn ta dựa vào sức sống cứng rắn của bộ tộc Uzumaki mạnh mẽ chống đỡ, cuối cùng mới biến thành dáng vẻ gầy trơ xương.

“Bây giờ chỉ có một người biết tung tích của Rinnegan, chính là Konan, người phụ nữ kia đã biến mất vô ảnh vô tung.”

Giọng nói của Hắc Zetsu trầm thấp, kế hoạch không thể tiếp tục khiến hắn ta rất không hài lòng.

“Thật trùng hợp, ta mới gặp Konan một ngày trước.”

“Cái gì?”

Lần này ngay cả Hắc Zetsu đều không thể bình tĩnh, hiện giờ Konan là khâu then chốt trong kế hoạch, không thể phong ấn chín con Vĩ Thú vào trong Ngoại Đạo Ma Tượng, do đó phục sinh Thập Vĩ, mọi thứ đều là nói suông.

Cái này gọi là kế hoạch có chút phức tạp, bởi vì đây là kế hoạch của ba người, ba người lần lượt là: Uchiha Obito, Uchiha Madara, Hắc Zetsu.

Uchiha Obito là vì phóng thích Tsukiyomi vô hạn, khiến tất cả mọi người sống trong thế giới huyễn thuật, sáng tạo một thế giới có Nohara Rin, cũng chính là kế hoạch Nguyệt Chi Nhãn.

Kế hoạch của Uchiha Madara cũng là Nguyệt Chi Nhãn, sáng tạo một thế giới không có chiến tranh. Hắn ta đang lợi dụng Obito, ở trong kế hoạch Obito là tế phẩm, hiến tế mình phục sinh Uchiha Madara.

Kế hoạch của Hắc Zetsu cũng là kế hoạch Nguyệt Chi Nhãn, mục đích cuối cùng của hắn ta là phục sinh Otsutsuki Kaguya, cũng chính là mẹ hắn ta, Hắc Zetsu thì lợi dụng Obito và Madara.

Kế hoạch của ba người ở giai đoạn đầu, giai đoạn trung kỳ, giai đoạn hậu kỳ đều tương đồng, chỉ khác biệt ở giai đoạn chung cực.

Rinnegan, Thập Vĩ, Nguyệt Chi Nhãn, đây là điểm giống nhau của kế hoạch.

Hiện giờ kế hoạch kẹt ở Rinnegan, chẳng trách Hắc Zetsu nôn nóng, hắn ta đã bố trí quá lâu, lần này là cơ hội tốt.

Nói ra rất thú vị, nhiệm vụ chính của Tô Hiểu, thực ra cũng có liên quan tới kế hoạch Nguyệt Chi Nhãn. Mục đích của hắn là dấy lên đại chiến Nhẫn Giới, nếu bên Obito không làm ra Thập Vĩ, đại chiến Nhẫn Giới căn bản không đánh được.

“Ngươi nhìn thấy Konan à? Vì sao không dẫn nàng về.”

Trong giọng nói của Bạch Zetsu đã có ý chất vấn.

“Chuyện đó không ý nghĩa.”

“Sao có khả năng không có ý nghĩa…”

“Câm miệng!”

Hắc Zetsu khẽ quát một tiếng, Bạch Zetsu có chút không phục, nhưng thành thật câm miệng.

“Đây là lựa chọn chính xác, Byakuya không tinh thông huyễn thuật, cũng không có Sharigan, không thể nhận được tình báo từ Konan. Trước tiên không nói tới thực lực của Konan, cho dù Byakuya chế ngự được nàng, trong quá trình dẫn nàng trở về, rất có khả năng nàng sẽ tự sát.”

Hắc Zetsu thông minh hơn Bạch Zetsu nhiều, mà hắn ta cũng biết rõ, Tô Hiểu tuyệt đối không phải loại người thông tình đạt lý, còn dám chất vấn, người đàn ông này dám rút đao.

“Hiện giờ vị trí cụ thể của Konan đã không thể xác định, muốn từ chỗ nàng đạt được tung tích của Rinnegan, chỉ có thể để Uchiha Madara đi.”

Tô Hiểu nhảy vọt giữa cây cối, hắn đang suy nghĩ phát triển sau đó.

Khoảng 3 tiếng sau, Tô Hiểu và Hắc Bạch Zetsu đến một vùng cỏ dại, không thấy Hắc Bạch Zetsu có động tác gì, tảng đá trên mặt đất tự di chuyển, lộ ra cửa động đen xì, bên trong cửa động là một thang đá đi xuống dưới.

Nhìn thấy hang động này, Bố Bố cảm thấy không biết nên nói gì, ánh mắt giống như muốn nói: “Cho dù là thế lực ngầm, cũng không cần xây dựng căn cứ dưới đất chứ, lòng đất quá tối tăm, còn nhiều sâu.”

Hắc Bạch Zetsu theo thang đá tiến sâu vào lòng đất, Tô Hiểu nhìn về phía A Mỗ, A Mỗ sửng sốt sau đó hiểu rõ ý hắn. Nó nhấc chân tiến xuống dưới, Tô Hiểu và Bố Bố theo sát phía sau.

Cho dù hiện giờ Tô Hiểu là thành viên của Akatsuki, đồng thời có quan hệ hợp tác với Obito, nhưng hắn sẽ không hoàn toàn tin tưởng Obito, giống như Obito sẽ không hoàn toàn tin tưởng hắn.

Sau khi vào sâu trong lòng đất, Tô Hiểu phát hiện nơi này được xây dựng thành trụ sở dưới mặt đất, cơ bản đầy đủ mọi thứ, ở đây sinh sống mấy tháng cũng không thành vấn đề.

Bùm!

Tiếng nổ mạnh từ sâu căn cứ truyền tới, chấn động dẫn tới bụi đất trên đỉnh rơi xuống.

“Tên Deidara kia đã sớm muốn nổ căn cứ.”

Bạch Zetsu nở nụ cười.

Mấy người chậm rãi thâm nhập căn cứ, nhưng đúng lúc này, một thiếu nữ tóc đỏ đâm đầu đi tới. Gò má cô gái đỏ lên, tay cầm áo sơmi trắng, đang cười ngớ ngẩn.

Thiếu nữ tóc đỏ nghe thấy tiếng bước chân ở phía trước, ngẩng đầu theo bản năng, nàng nhìn thẳng vào Tô Hiểu.

“Ồ…”

Thiếu nữ tóc đỏ lùi về sau ba bước, biểu cảm hủ nữ trên mặt biến mất, cơ thể bắt đầu cứng ngắc.

Tô Hiểu đi sát qua vai thiếu nữ tóc đỏ, sau khi Tô Hiểu đi xa, thiếu nữ tóc đỏ có chút xụi lơ dựa vào tường. Thiếu nữ tên Karin, hiện giờ là thành viên của tiểu đội Taka, cũng chính là thuộc hạ của Uchiha Sasuke.

Karin rất sợ Tô Hiểu, sợ từ tận xương tủy, nàng từng suýt chết trong tay Tô Hiểu mấy lần. Mà nhiều lần bị Tô Hiểu kèm hai bên, cũng chính là bị bắt làm con tin, đó là ký ức Karin nghĩ lại mà sợ. Nàng từng tràn ngập hoài nghi, đó là phần cuối sinh mệnh của nàng.

Không chỉ như vậy, nếu như Tô Hiểu bị thương, đương nhiên sẽ sử dụng năng lực trị liệu của nàng, cũng chính là cắn nàng một cái. Mà đặc biệt tìm chỗ không có dấu răng để cắn, chếch ngực, vị trí sau vai, đến bây giờ vẫn còn dấu răng của Tô Hiểu.

Karin vốn cho rằng Tô Hiểu đã chết ở Konoha, nàng suýt nữa mừng tới phát khóc. Bây giờ Tô Hiểu xuất hiện trước mặt nàng, hơn nữa khí tức xảy ra chút thay đổi, Karin là loại cảm nhận, đương nhiên có thể biết được khí tức của Tô Hiểu đã thay đổi.

Nếu như lúc trước Tô Hiểu là loại hung bạo trong cảm nhận của Karin, vậy bây giờ là loại nhàn nhạt mùi máu tanh. Karin không dám tưởng tượng, đây là giết bao nhiêu người mới dẫn tới khí tức có mùi máu tanh.

Mùi máu tanh trên người Tô Hiểu cũng là chuyện không có cách nào giải quyết, đây là hắn giết ra ở thế giới chiến tranh, ở trên chiến trường mấy trăm ngàn người, không điên cuồng giết địch chết là Tô Hiểu.

“Đều là thành viên của Akatsuki, hẳn là… Không thành vấn đề.”

Karin tự mình an ủi, vẻ mặt như đưa đám đi tới căn cứ.



Trong phòng họp trụ sở dưới mặt đất, trước bàn đá hình vuông.

Obito đeo mặt nạ hình dạng Uzumaki ngồi ở chủ vị, bên cạnh là Hắc Bạch Bạch Zetsu, Deidara, Kisame.

Tô Hiểu cũng ngồi bên cạnh bàn đá, ánh mắt của hắn nhìn thẳng Obito.

Obito khoanh hai tay, khuỷu tay chống lên bàn đá.

“Chúc mừng ngươi trở về từ cõi chết, có sự giúp đỡ của ngươi, sau này kế hoạch sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Trong giọng nói của Obito kèm theo ý cười.

“Hả? Sao ngươi biết ta sẽ giúp ngươi, lúc trước thủ lĩnh là Nagato.”

Tô Hiểu châm một điếu thuốc, cho dù đang nhìn Obito, trên thực tế đang quan sát vẻ mặt ba người còn lại.

Hắc Bạch Zetsu thì quên đi, Kisame nở nụ cười, lộ ra miệng đầy răng cá mập. Deidara cũng đang cười, giữa Obito và Tô Hiểu, Deidara càng tin tưởng Tô Hiểu hơn.

Không sai, Deidara càng tin tưởng Tô Hiểu, Tô Hiểu, Sasori, Deidara từng cùng chấp hành nhiệm vụ, chính diện tấn công đoạt Nhất Vĩ làng cát. Cuối cùng giao đấu với Jiraiya một trong Tam Nhẫn, đón đánh truy kích của Konoha, nói là vào sinh ra tử cũng không khuếch đại, mà Obito thì sao? Obito vẫn luôn ngụy trang thành Tobi giả ngây giả dại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận