Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 828: Chiến thư

Viêm Thần đứng phía trên cung điện Hoàng Hôn, hắn ta nhìn ra kế hoạch của Hi, nhưng mà nhìn thấu cũng không có tác dụng trứng gì, chỗ tốt duy nhất của dương mưu là không sợ bị người ta nhìn thấu.

- Dự tính mười phút có thể thanh lý xong đám thú nhân này, bị người phụ nữ kia xếp vào bẫy rồi.

Viêm Thần thở dài, đôi mắt hắn ta nheo lại, sau khi suy nghĩ đối sách, đột nhiên trong đầu hắn ta xuất hiện một số ký ức.

- Đừng cho ta nhìn những thứ này!

Gương mặt Viêm Thần đột nhiên trở nên dữ tợn, mấy giây sau, biểu cảm hắn ta khôi phục lại.

- Ảo giác mà thôi.

Thở phào một hơi, Viêm Thần lại tập trung vùi đầu vào trong đấu đại loạn của đám Khế Ước Giả.

Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên không cần mười phút, không quá tám phút đã giết sạch hơn vạn binh sĩ thú nhân.

Nhưng mà trước khi đám thú nhân bị giết sạch, Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên đã xông vào trước khu hai.

- Phân đội bốn, bốn điểm đột phá.

Một nữ xạ thủ của Thiên Khải Nhạc Viên kêu to một tiếng, Khế Ước Giả phía sau nàng nhanh chóng chia làm bốn đội, mỗi đội hơn hai trăm người, phía trước mỗi đội là Khế Ước Giả am hiểu phòng ngự, phía sau là cận chiến, sau đó là viễn trình, cuối cùng là Khế Ước Giả loại phụ trợ.

Mê cung khu hai có tổng cộng bốn lối vào cỡ lớn, phía Thiên Khải Nhạc Viên giống như cũng biết rõ địa hình mê cung.

Đám Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên vội vàng xông vào mê cung, một main tank nâng trọng thuẫn giống như một chiếc xe tăng, khí thế hùng hổ xông về phía một Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên.

- Ngu ngốc.

Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên giơ ngón giữa với main tank kia, tên main tank kia cười mỉa một tiếng, đúng lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra, phía trên main tank này xuất hiện một cái đầu lâu, sức phòng ngự của trang bị hắn ta giảm đi đoạn dài chỉ trong thời gian ngắn.

Từng viên đạn súng bắn tỉa bắn về phía main tank kia, đốm lửa tung tóe, lực xung kích mạnh mẽ khiến hắn ta có chút không cầm nổi tấm khiên, đây là hơn mười tay bắn tỉa phía Luân Hồi Nhạc Viên cùng bắn.

Chưa tới hai giây, tấm chắn trong tay tên main tank kia bị bắn loang lổ, năm giây sau, trên khiên xuất hiện vết nứt, main tank kia không cầm được tấm khien.

Main tank không có tấm khiên, kết cục có thể tưởng tượng được, từng viên đạn bắn lên người hắn ta, những viên đạn này phía trên mang vào năng lượng hoặc thêm hiệu quả của năng lực, chỉ trong nháy mắt, tên main tank bị đánh nằm nhoài, ba giây sau, hắn ta bị bắn thành đống thịt rữa, tank bị miểu sát! Tên main tank ngã xuống này, thực lực có thể xếp trong top 10 thuộc hạ của Hi loại phòng ngự.

Đây chính là đấu đại loạn của Khế Ước Giả, cho dù là main tank mạnh cỡ nào, chỉ cần giảm trạng thái sau đó bị tập kích, bị giết là chuyện mười mấy giây. Còn loại cận chiến, nhiều nhất chưa tới năm giây, viễn trình càng thảm hại hơn, cho dù không giảm trạng thái, cũng sẽ bị lập tức miểu sát.

Ở trong đấu đại loạn của Khế Ước Giả, lúc đầu khai chiến một quãng thời gian, nhất định không thể quá kiêu ngạo, bằng không rất có khả năng bị tập kích miểu sát, cho dù là Hi hay là Viêm Thần, hoặc là Tô Hiểu, ba người đều không lộ diện cũng vì nguyên nhân này, bị hơn mười tên viễn trình tập kích còn đỡ, nếu như bị mấy chục tên tập kích, ba người cũng sống không được lâu.

Khế Ước Giả hai bên đều nhảy vào trong mê cung khu hai do thiên nhiên hình thành, ở trong loại mê cung này, phối hợp trận hình không có ý nghĩa lớn, sân bãi quá nhỏ, cỗ lớn hóa thành cỗ nhỏ mới là lựa chọn chính xác nhất, hai bên đều lựa chọn như vậy, đám Khế Ước Giả chia làm tiểu đội 5~10 người.

Bùm, bùm…

Viên đạn xuyên qua khu đổ nát, đạn lạc nhảy lên, trên vách đá phong hóa nghiêm trọng bị bắn ra từng hố bom.

Một pháp gia hệ áo thuật giấu trên trụ đá, sau khi tiểu đội Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên tới gần, trên người hắn ta phun trào nguyên tố.

Vù!

Trận pháp mắt xích trên mặt đất kích hoạt, từng năng lượng áo thuật hình dáng gai nhọn bắn từ dưới đất ra, tiểu đội phía Thiên Khải Nhạc Viên bị năng lượng áo thuật bao bọc.

Sau tiếng kêu thảm thiết, tiểu đội 5 người ngã xuống 4, trong 4 người có 3 người trọng thương 1 người gần chết.

Phốc phốc phốc…

Từng viên đạn bắn ra, 4 người trọng thương bị bắn, dược tề bọn họ đã đưa tới miệng rơi xuống đất.

Khế Ước Giả loại phòng ngự thở hổn hển, máu tươi chảy từ gò má xuống, hắn ta có chút tuyệt vọng.

- Ta… Ta đầu hàng, ta từ bỏ nhiệm vụ chiến tranh lần này.

Nghe thấy thế, pháp gia áo thuật trên trụ đá và xạ thủ sửng sốt, hai người kinh ngạc liếc nhau, pháp thuật và viên đạn đánh về phía Khế Ước Giả loại phòng ngự kia.

Khế Ước Giả loại phòng ngự lăn một vòng trên đất.

- Nhất định phải đuổi tận giết tuyệt ư, ta ra ba trang bị…

Phốc phốc phốc…

Ba viên đạn bắn vào đầu Khế Ước Giả hệ phòng ngự, con mắt hắn ta nhanh chóng mất đi ánh sáng.

Xạ thủ cởi băng đạn, nói:

- Những tên này đang nghĩ gì thế? Còn có thể đầu hàng ư?

- Ai biết, hay là bên bọn họ đặc biệt, tiếp tục mai phục làn sóng kế tiếp, ngươi giết mấy người rồi?

Pháp gia ẩn giấu trong chỗ lõm trụ đá.

- Sáu, ngươi thì sao?

- Bốn, tên khốn nhà ngươi, cướp mất vị trí đầu.

- Ai bảo uy lực viên đạn của ta mạnh hơn.

Pháp gia và xạ thủ đều là tán nhân, thực lực của bọn họ không yếu, vừa vặn tính cách hợp nhau, cho nên tạo thành tiểu đội tạm thời.

Trong mê cung, một tiểu đội sáu Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên.

Sáu người này mùi máu tươi đầy người, xung quanh là hai mươi mấy Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, đây là ba tiểu đội.

- Không ổn, xem ra chúng ta đều phải chết ở đây, mấy huynh đệ, tuy lúc trước đều chưa quen, nhưng hình như chúng ta sắp chết cùng chỗ.

- Ha ha, lão tử đã sớm nghĩ tới ngày này, có thể lăn lộn tới cấp hai, chính ta cũng bất ngờ.

- Đừng nói mấy lời u buồn như vậy, chúng ta vẫn còn cơ hội.

Mấy tên Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên đang nhỏ giọng bàn tán, Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên ở xung quanh đang chậm rãi bao vây.

- Này, mấy huynh đệ, nhìn thấy tên pháp gia không, chúng ta ngang dọc đều chết, không bằng liên thủ chơi chết hắn ta.

- Ý kiến hay.

- Đồng ý.

Ánh mắt sáu người đều nhìn về phía một tên pháp gia của Thiên Khải Nhạc Viên, cúc hoa của tên pháp gia kia căng thẳng.

- Giết bọn họ.

Pháp gia vừa dứt lời, sáu Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên phấn đấu quên mình đập về phía hắn ta.

Mấy phút sau, bảy thi thể nằm trên đất, sắc mặt đám Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên ở xung quanh hơi khó coi.

- Jonathan chết rồi, làm sao bây giờ? Hắn ta là chủ lực của chúng ta.

Một Khế Ước Giả nữ nghiêng đầu, có chút không đành lòng nhìn thi thể tên pháp gia kia, thứ kia không thể gọi là thi thể, chính là một đống thịt rữa.

- Mấy tên khốn kiếp đầu óc có vấn đề, lúc trước còn câu tâm đấu giác, trước khi chết đột nhiên lại đoàn kết lại.



Đủ loại tia sáng lấp lóe trong mê cung, tiếng súng, tiếng va chạm, tiếng kêu thảm thiết nối thành một vùng, đám Khế Ước Giả năng lực khác nhau hỗn chiến với nhau, tốc độ Khế Ước Giả hai bên tử thương rất nhanh, giống một cuộc thi vòng loại, sau khi cuộc thi vòng loại kết thúc, có thể tiếp tục sống sót không có người yếu.

Trước cung điện Hoàng Hôn, Tô Hiểu ở phía xa nhìn chiến trường phía trước, tuy hắn rất muốn giết vào, nhưng hiện giờ không phải lúc, Lan Tước không chết, hắn như đâm vào yết hầu.

Tiễn kim loại của Lan Tước rất thích hợp đánh lén, nếu khi Tô Hiểu đang chiến đấu với kẻ địch mạnh Lan Tước xuất hiện, hắn sẽ lành ít dữ nhiều.

Nhưng mà Lan Tước cũng có tình huống tương tự, hắn ta cũng không dám xuất hiện trong chiến trường, một khi hắn ta bị người ta ngăn cản, Tô Hiểu nhân cơ hội tới gần người, vậy thì Lan Tước sẽ chết chắc.

Hai bên đều không dám mạo muội xuất chiến, điều này khiến Tô Hiểu đợi có chút không kiên nhẫn, phải biết rằng, mỗi khi giết một Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên có thể nhận được 3~5 công huân, công huân liên quan tới khen thưởng ở thế giới này.

Với hình thức chiến trường như thế này, Khế Ước Giả nhận được nhiều công huân của Luân Hồi Nhạc Viên, rất có khả năng sẽ khen thưởng thêm, chỉ là Luân Hồi Nhạc Viên không công bố chuyện này mà thôi, để tránh khiến Khế Ước Giả phe mình xuất hiện mâu thuẫn nội bộ.

Vù…

Một con ong mật máy móc bay qua bầu trời chiến trường, mắt kép của ong mật máy móc lấp lóe ánh sáng đỏ, nhanh chóng khóa chặt vị trí của Tô Hiểu, đáp xuống.

Nhìn thấy con ong mật máy móc này, Tô Hiểu đã đoán ra được đại khái mọi chuyện.

Khi con ong mật máy móc bay qua bầu trời chỗ Tô Hiểu, bỏ xuống một quả cầu đen cỡ hột đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận