Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 638: Năng Lực Giả Niệm Trời Sinh

Hình xăm hoa hồng đen vốn rơi rụng từng cánh, cánh hoa kia chậm rãi bay xuống đất, cuối cùng biến mất.

Tất cả những chuyện này Tô Hiểu đều thấy rõ, con mắt của hắn như đang tỏa sáng.

- Hoa hồng trên cánh tay ngươi xăm từ khi nào?

- Ta chưa từng xăm, ngày nào đó tự nó xuất hiện.

- Tự xuất hiện...

Tô Hiểu dùng ngón tay trỏ sờ cằm, hình như trợ thủ tên Black Molly này rất thú vị, tình huống như vậy hắn liên tưởng tới một khả năng, đó chính là năng lực giả Niệm trời sinh.

Thế giới Hunter có một loại người, bọn họ giống như là bẩm sinh, hoặc sau này nhận kích thích gì đó, cho nên thức tỉnh năng lực Niệm, mà loại năng lực Niệm này nhất định là hệ đặc chất, năng lực Niệm khác cần rèn luyện mới nhận được, chỉ có hệ đặc chất sẽ thức tỉnh trong tình huống không cần luyện tập.

Loại năng lực giả Niệm trời sinh này bình thường không có sức chiến đấu gì, ở trong người bình thường có khả năng bọn họ được gọi là ma thuật sư, vu nữ, dự ngôn sư... Có đủ năng lực kỳ lạ, nhưng bọn họ không rõ thực ra năng lực này là hệ đặc chất trong năng lực Niệm.

- Miêu tả tình hình lúc đó đi.

Black Molly bắt đầu miêu tả tình hình lúc đó với Tô Hiểu, lúc ấy nàng ở đại sảnh tầng một, khi nghe thấy âm thanh dưới đất, nàng muốn rời khỏi sàn đấu giá theo bản năng, nhưng nàng còn chưa chạy bao xa, một đạo “năng lượng màu xanh lam nhạt” chém người nàng, nàng bị chém ngang hông, chuyện sau đó thì nàng không nhớ rõ, chỉ nhớ là rất nóng, khi nàng tỉnh lại, đi rất xa mới tìm được quần áo, cuối cùng thì đợi thành viên hắc bang tới.

Nghe Black Molly nói tới năng lượng màu xanh lam nhạt, Bố Bố nhìn về phía Tô Hiểu.

Tô Hiểu ho nhẹ một tiếng, hẳn là ánh đao của hắn, không, nhất định là ánh đao của hắn.

- Nói cách khác, ngươi cải tử hoàn sinh à?

Đôi mắt Tô Hiểu sáng rực nhìn chằm chằm Black Molly, đối phương có năng lực cải tử hoàn sinh? Năng lực phục sinh hệ đặc chất à?

- Không, không phải, lúc đó ta còn chưa chết, nhất định là ta không chết, “Mân Côi Hắc Ám” không thể phục sinh người chết, đây là quy tắc.

- Mân Côi Hắc Ám? Đây là tên năng lực Niệm của ngươi à?

- Mân Côi Hắc Ám gì cơ? Hả... Hình như vừa rồi ta nói mấy từ này.

Black Molly càng thêm mờ mịt, năng lực Niệm của nàng mới thức tỉnh không lâu.

- Thật phiền phức, thử một chút sẽ rõ thôi.

Tô Hiểu lấy một thanh chủy thủ ra, hàn quang lấp lóe, trên tay Black Molly xuất hiện một vết thương.

Black Molly rên lên một tiếng đau đớn, máu tươi tuôn ra, vào lúc này, hình xăm hoa hồng màu đen trên cánh tay nàng càng rời khỏi da nàng, hóa thành một đóa hoa hồng thật tung bay giữa không trung, năng lực Niệm bao bọc Black Molly, vết thương trên cánh tay nàng mau chóng khép lại.

Mười mấy giây sau, hình xăm đóa hoa hồng đen kia xuất hiện lần nữa trên cánh tay Black Molly, một cánh hoa có dấu hiệu khô héo, trên đóa hoa hồng đen này còn 23 cánh.

- Thú vị.

Tô Hiểu có cảm giác, loại năng lực này không chỉ có thể sử dụng trên người Black Molly, nếu như sử dụng với người khác, sẽ có ý nghĩa rất trọng đại.

- Sử dụng loại năng lực này với ta.

- Phải... Phải làm thế nào, còn nữa, ta có thể mặc quần áo vào trước không, lạnh quá, hơn nữa người ở gần đây đến thì gay go.

Gương mặt Black Molly đỏ chót, giơ tay che chắn nửa người trên.

- Mặc quần áo vào đi theo ta, còn đóa hoa hồng trên tay ngươi, tạm thời đừng nói với người khác.

- Ừm.

Không thể nghi ngờ, nếu năng lực của Black Molly có thể sử dụng với người khác, vậy chuyện đó có ý nghĩa không giống bình thường.

Vết thương chém ngang hông có thể khôi phục, vết thương bị mặt trời loại nhỏ nướng cũng có thể khôi phục, không bị nướng thành tro tàn, khôi phục vết thương gãy tay gãy chân nhất định không thành vấn đề.

Năng lực của Black Molly hẳn là có hạn chế, mỗi lần sử dụng cánh hoa trên đóa hoa hồng sẽ héo tàn, mức độ héo tàn phụ thuộc vào khôi phục vết thương nặng hay nhẹ, sau khi cánh hoa trên hoa hồng héo tàn hoàn toàn, có lẽ nàng sẽ mất đi năng lực này.

Năng lực của Black Molly khiến Tô Hiểu nhớ tới một người, không phải là rất giống Karin sao?

...

Một chiếc xe hơi chậm rãi lái trên lối đi bộ, Black Molly đang lái xe đỏ mặt, thỉnh thoảng ánh mắt sẽ nhìn về Tô Hiểu trên ghế lái phụ.

- Nghiêm túc lái xe!

- Dạ!

Black Molly sợ tới mức rụt cổ lại, hai tay nắm chặt tay lái.

Tô Hiểu ngồi ở vị trí ghế phụ, nhìn vết sẹo nhạt trên mu bàn tay, trải qua bước đầu thí nghiệm và hắn dốc lòng giáo dục (gác Trảm Long Thiểm trên cổ Black Molly), Black Molly đã nắm giữ được loại năng lực “Mân Côi Hắc Ám” nằm ngoài dự đoán của mọi người, quả nhiên, chuyện gì cũng phải sử dụng biện pháp mạnh.

Trải qua thí nghiệm, Black Molly có thể khôi phục bất cứ vết thương gì, nhưng tiền đề là, không thể khôi phục người chết, nói cách khác, đây không phải là năng lực phục sinh.

Thí nghiệm tiêu hao cánh hoa trên Mân Côi Hắc Ám, hiện giờ chỉ còn 20 cánh hoa, nhưng loại năng lực này Tô Hiểu đã nắm được đại khái.

Khôi phục vết thương thông thường cần tiêu hao 0.3~0.5 cánh hoa, trọng thương 1~2 cánh, thương tàn tứ chi + gần chết 3~5 cánh (không chắc chắn).

Tô Hiểu không quan tâm khôi phục vết thương ấy, năng lực hồi phục của [Dược tề số 1] cũng rất mạnh, nhưng khôi phục thương tàn tứ chi rất quan trọng, muốn khôi phục thương tàn tứ chi cần dược tề phẩm chất cao hoặc về Luân Hồi Nhạc Viên.

Tô Hiểu ra lệnh với Black Molly, tuyệt đối không thể để lộ năng lực này, Tiểu Sửu Hồng Sắc bị hắn chém hai tay và một chân, nếu đối phương khôi phục, chuyện đó sẽ rất đau đầu.

Nghĩ tới Tiểu Sửu Hồng Sắc, Tô Hiểu không có tin tức gì, tên này giống như bốc hơi khỏi nhân gian, nếu không phải nhiệm vụ liệp sát còn chưa thất bại, Tô Hiểu đã hoài nghi Tiểu Sửu Hồng Sắc đã về Luân Hồi Nhạc Viên.

- Byakuya tiên sinh.

Black Molly đột nhiên mở miệng, trên mặt xuất hiện nụ cười.

- Hả?

Tô Hiểu nhắm mắt ngồi trên ghế phụ.

- Yên tâm đi, cho dù ngươi bị chém đứt tứ chi, ta cũng có thể khôi phục giúp ngươi.

Nghe thấy câu này, Tô Hiểu không đáp, tuy có đạo lý, nhưng hắn luôn cảm thấy không đúng lắm.

Bố Bố ngồi sau xe liếc một cái, có bệnh thích sạch sẽ nhẹ nên nó đã tắm rửa sạch sẽ rồi.

- Nhưng Byakuya tiên sinh, chúng ta đi đâu đây?

- Lái xe là được, đừng nói linh tinh nữa.

- Dạ, Byakuya tiên sinh.

Black Molly đã không còn sợ Tô Hiểu như trước, bởi vì nàng phát hiện, chỉ cần không trêu chọc người đàn ông này sẽ không gặp nguy hiểm.

Ô tô chạy nửa tiếng ở thành phố Yorknew thì dừng lại, diện tích thành phố Yorknew rất rộng, đây là thành phố thối nát mà phồn vinh.

Ô tô đỗ ở ven đường, trên đường phố rất vắng lặng.

Lúc Black Molly nghiêng đầu nhìn Tô Hiểu, phát hiện ghế phụ đã không có một bóng người.

- Hả...

Black Molly vừa định xuống xe kiểm tra, nàng đột nhiên cảm thấy có đôi mắt nhìn chằm chằm nàng ở phía sau.

Bố Bố nhìn chằm chằm Black Molly, ánh mắt giống như muốn nói: “Dám xuống xe sẽ cắn chết ngươi, sinh vật giống cái chân dài.”

Black Molly không dám cử động, tuy bình thường Bố Bố rất ngốc, nhưng đừng quên tên nó: Tê Không Ác Khuyển. Bubtney, tuy sau đó trở thành “chó dữ phá nhà”, nhưng sức chiến đấu của Bố Bố không thể nghi ngờ.

Ở vùng ngoại ô rìa thành phố Yorknew, trước một tòa nhà cổ cũ nát hai tầng.

Nhà cổ này có vẻ lâu năm, tường ngoài mọc đầy thực vật dây leo, tuy hoàn cảnh không tệ, nhưng nơi này đã bị bỏ hoang, hơn nữa vị trí xa xôi nên không có dấu chân người lắm.

Lúc này trong tòa nhà đèn đuốc sáng trưng, trong sân rộng đầy thành viên của hắc bang đi tuần tra và các loại chó.

Không chỉ như vậy, nếu nhìn kỹ tòa nhà sẽ phát hiện, bên trong cửa sổ phía trước tòa nhà đều gác súng hạng nặng.

Có lẽ ai cũng không ngờ tới, tòa nhà hoang này lại chính là nơi ẩn thân của Ten Dons.
Bạn cần đăng nhập để bình luận