Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 485: Biến Mất Trước Mắt Ta

Xe bọc thép đỗ bên cạnh một dòng suối nhỏ, cuối cùng sương mù màu đỏ cũng rút lui.

Tô Hiểu nhảy ra khỏi xe bọc thép, thu hồi giới đoạn tuyến, đặt rương nhảy dù lên đất.

Coong!

Rương nhảy dù rơi xuống đất, phía trên có nút ấn màu đỏ, ấn nút bấm, rương nhảy dù mở ra, mấy vật phẩm được đặt ngay ngắn trong rương.

Bố Bố tiến lên trước, nó ngửi thấy được mùi.

Lúc mở rương ra, đồng thời Tô Hiểu nhận được nhắc nhở liên tục.

[Liệp Sát Giả nhận được gà nướng mỹ vị.]

[Liệp Sát Giả nhận được kết tinh linh hồn (trung)x5.]

[Liệp Sát Giả nhận được lương khô hành quân x10.]

[Liệp Sát Giả nhận được nước ngọt (6L mỗi thùng) x5.]

[Liệp Sát Giả nhận được adenalin.]

[Liệp Sát Giả nhận được ủng da chiến thuật (màu tím).]



Không giống mở rương báu, nếu như mở rương báu cảm nhận thoải mái là 5, như vậy mở rương nhảy dù là 7.

Tô Hiểu kiểm tra lần lượt vật phẩm nhận được.

[Gà nướng mỹ vị].

Nơi sản xuất: Đảo Thôn Phệ.

Phẩm chất: Màu lam.

Loại hình: Đồ ăn loại khôi phục.

Hiệu quả: Sau khi ăn trong vòng một tiếng khôi phục 90% giá trị pháp lực, cũng giải trừ trạng thái dị thường.

Cho điểm: 70.

Giới thiệu tóm tắt: Gà nướng đặc biệt ở đảo Thôn Phệ.



[Adenalin].

Nơi sản xuất: Luân Hồi Nhạc Viên.

Phẩm chất: Màu tím.

Loại hình: Dược vật tính chức năng.

Hiệu quả: Sau khi sử dụng ít 70% cảm nhận đau, +20% công kích, tốc độ di chuyển, đi kèm hiệu quả phấn khởi có thể giải trừ mất sức, hiệu quả kéo dài 10 phút.

Cho điểm: 127.

Giới thiệu tóm tắt: Thuốc kích thích thiên nhiên, đừng nên xem thường nó, lúc kiệt sức nó là hi vọng cuối cùng.



[Ủng da chiến thuật].

Nơi sản xuất: Luân Hồi Nhạc Viên, phân xưởng thứ năm.

Phẩm chất: Màu tím.

Loại hình: Giày (màu đen).

Độ bền: 59~59.

Nhu cầu trang bị: 15 sức mạnh, 17 nhanh nhẹn, 5 thể chất.

Hiệu quả 1 của trang bị: Trèo non lội suối (bị động), không quan tâm 30% trở ngại địa hình giảm tốc độ di chuyển [Ví dụ như: Địa hình sa mạc, đầm lầy…]

Hiệu quả 2 của trang bị: Tăng lực nhảy (bị động), tăng 25% lực nhảy, cũng giảm độ cứng khi nhảy xuống.

Cho điểm: 130.

Giới thiệu tóm tắt: Chất lượng ưu tú, đã thông qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra.

Giá cả: 31000 Nhạc Viên Tệ.



Tô Hiểu kiểm tra mấy vật phẩm xong, rất hài lòng.

Đồ ăn và nước ngọt càng thêm đầy đủ, hắn cất luôn năm viên kết tinh linh hồn (trung) đi, thứ này dùng để tăng Thanh Cương Ảnh hoặc đại sư đao thuật.

[Adenalin] và [Gà nướng mỹ vị] đều là vật phẩm tiêu hao không tệ, đặc biệt là Adenalin.

Còn đến [Ủng da chiến thuật] cuối cùng, Tô Hiểu cởi giày trên chân ra, đi luôn đôi ủng da chiến thuật này.

Sau khi đi vào Tô Hiểu phát hiện, đôi giày này nhẹ hơn hắn nghĩ, hơn nữa sau khi đi vào hắn cảm nhận được rõ lực nhảy tăng lên.

Thả người nhảy lên nóc xe bọc thép, Tô Hiểu gật đầu hài lòng.

Những món đồ này không khác gì tự nhiên kiếm được, Tô Hiểu bắt đầu có cảm giác hứng thú với rương nhảy dù.

Đáng tiếc chính là, khu bình thường quá rộng, tuy mỗi ngày đều có rương nhảy dù, nhưng chỉ có ít Khế Ước Giả cướp giật, đi đường là một vấn đề lớn, có xe cũng không được.

Lái xe không phải là chuyện ung dung, phải tập trung chú ý, tông xe chỉ là việc nhỏ, nếu lái vào đầm lầy hoặc địa hình ác liệt khác thì nguy rồi.

Có đủ đồ ăn và nước ngọt, đám Tô Hiểu bắt đầu đi hết tốc lực.

Khu bình thường không giống với khu đất đỏ, tuy nơi này thường có dã thú qua lại, nhưng chỉ cần cẩn thận một chút, không khó sinh tồn, với thực lực của Tô Hiểu vốn không cần lo lắng vấn đề sinh tồn ở khu bình thường.

Dựa theo phương hướng lão Baltic chỉ, Tô Hiểu lái xe bọc thép tiến thẳng lên.

Ở ven đường gặp rất nhiều dã thú hoặc Khế Ước Giả, có một số Khế Ước Giả không lựa chọn trêu chọc Tô Hiểu, nhưng một số người lựa chọn chặn đường, phương pháp xử lý của hắn là rút đao chém luôn, chém không chạy thì giết, giết không phục thì giết hết.

Chính vì như vậy, Tô Hiểu đi đường hai ngày, trong túi có bảy ấn ký Luân Hồi biến thành mười, đồ ăn và nước ngọt không chỉ không ít đi, trái lại còn nhiều hơn.

- Hai người kia ở gần đây sao?

Tô Hiểu đỗ xe bọc thép, quay đầu nhìn lão Baltic.

Tay lão Baltic cầm dây leo màu máu, nhắm mắt cảm nhận một lát.

- Không sai, ở ngay gần đây, trừ phi bọn họ chết rồi, bằng không nhất định sẽ tới tìm.

Tô Hiểu nhảy lên nóc xe bọc thép, vẫn ngắm nhìn xung quanh, hôm nay đã là ngày thứ bảy của thí luyện sinh tồn, Khế Ước Giả khác thế nào Tô Hiểu không rõ, ít nhất hắn cảm thấy thoải mái hơn trước nhiều.

- Gần bao nhiêu?

Tô Hiểu cẩn thận quan sát xung quanh.

- Rất gần, khoảng…

Lão Baltic vừa dứt lời, Tô Hiểu liền nghe thấy tiếng dã thú gào thét, sau đó là tiếng nổ vang rền.

- Nhanh phóng đại chiêu!

Một giọng nữ truyền tới.

- Đừng nói linh tinh nữa, chạy mau, sao ta thắng được mấy trăm con sư tử, hay là ngươi lên đi?

Con hàng nói chuyện lần này là giọng nam.

- Ngươi nhẫn tâm để tiểu vú em mới mười hai tuổi cận chiến với đám sư tử sao? Lương tâm của ngươi không đau à? Tuy lương tâm của ngươi nhất định rất bình thường, nhưng phải vuốt lương tâm nói chuyện chứ.

- Đừng lắm miệng nữa, không muốn chết thì chạy cùng đi.

- Phế vật, thêm một đống trạng thái cho ngươi đúng là uổng phí, ngươi đợi ta một lát, chân ta ngắn chạy không nhanh…

Đối thoại giữa một nam một nữ truyền tới, cùng lúc đó là tiếng dã thú gào thét liên tục.

- Tìm được bọn họ rồi.

Trên mặt lão Baltic xuất hiện nụ cười.

- Yếu hơn tưởng tượng nhiều, xem ra Dương Chi Nữ bị bức ép mà cuống lên.

Tô Hiểu ngồi trên nóc xe thiết giáp, nhìn hai người liều mạng chạy trốn ở phía xa, hai người này chính là người hắn cần tìm, dây leo trên cổ đối phương là minh chứng tốt nhất, đó là một loại gông xiềng, bằng không hai người sẽ không nghe theo lời Dương Chi Nữ, tiến vào rừng rậm màu đen.

- Lúc trước nàng cũng từng triệu hoán ta, nhưng bị ta từ chối.

Lão Baltic cười mỉa, tuy lão ta thể hiện cung kính với Dương Chi Nữ, nhưng vẫn luôn tìm cơ hội.

Tô Hiểu có thể chắc chắn, nếu như phát hiện Dương Chi Nữ có nhược điểm gì, người đầu tiên ra tay tuyệt đối là lão Baltic.

Hai Khế Ước Giả đang chạy trốn phát hiện ra Tô Hiểu, đuổi giết bọn họ là một bầy sư tử, số lượng hơn hai trăm.

Số lượng bầy sư tử rất bình thường, dù sao khu vực bình thường cũng là một phần của đảo Thôn Phệ, nếu như số lượng quần thể không đủ lớn, diệt vong là chuyện sớm hay muộn.

Khế Ước Giả nam chạy trước mặt đầy máu, phía sau là một bé gái, bé gái này khoảng mười hai mười ba tuổi, không bị thương tích gì, chỉ thở gấp chạy trốn.

- Huynh đệ, cứu mạng.

Khế Ước Giả nam la to một tiếng, hắn ta không chạy về phía xe bọc thép, nếu hắn ta làm vậy rất có khả năng bị Tô Hiểu công kích.

Tô Hiểu nhảy từ trên xe bọc thép xuống, rút Trảm Long Thiểm bên hông ra.

- Tên này…

Đồng tử của Khế Ước Giả nam co rút nhanh, nhưng trong chớp mắt hắn ta nghĩ tới gì đó, chạy nhanh về phía Tô Hiểu.

- Này, chúng ta phải qua đó thật sao? Khí chất của người kia không đúng lắm, sau khi hắn ta rút đao ra khiến da gà của ta nổi lên cả.

Bé gái chạy chậm lại.

- Không sao, có lẽ hắn ta là người Dương Chi Nữ bảo chúng ta tìm, chỉ có điều không ngờ tới nhanh như vậy.

Nghe thấy câu nói của Khế Ước Giả nam, bé gái bước nhanh hơn.

- Cứu mạng.

Vèo…

Tiếng gió lướt qua bên cạnh nàng, thổi bay mái tóc đen trên đầu bé gái, Tô Hiểu đã xông vào bầy sư tử.

Xì xì, xì xì.

Máu tươi tung tóe, trong bầy sư tử tràn đầy tiếng kêu rên, mười giây sau, bầy sư tử đang lao nhanh dừng lại, gần Tô Hiểu rải rác thi thể sư tử.

- Biến mất trước mắt ta.

Hơi thở của Tô Hiểu bùng nổ, đó là hơi thở giết mấy ngàn sinh vật sản sinh ra.

Bầy sư tử lùi về sau theo bản năng, cuối cùng dưới gào thét của một hùng sư hình thể khổng lồ, bầy sư tử chật vật rút lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận